Chương 1299: ĐƯỜNG LUI
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 677 chữ
- 2022-02-10 03:24:58
Thật ra, Viên Mục Dã vẫn chưa hiểu rõ lắm về bản thể của Trác Thiếu Quân và Lý Bình, vì vậy cậu không thể dùng tình cảm của co8n người để giải thích cho Lý Bình tại sao cậu có thể tin Trác Thiếu Quân nhưng lại không thể tin cô ta.
Nghĩ đến đây,3 Viên Mục Dã trầm giọng:
Bởi vì tôi và Trác Thiếu Quân đã biết nhau từ lâu và chúng tôi là bạn bè, vì vậy tôi hiểu cậu ta nh9iều hơn một chút.
Không ngờ Lý Bình lại cười lạnh:
Đó là vì anh chưa hoàn toàn hiểu rõ chúng tôi, nếu không anh sẽ 6không nói ra câu nói tin tưởng Trác Thiểu Quân.
Đương nhiên Viên Mục Dã không dễ bị khiêu khích vì một vài lời nói c5ủa đối phương, cậu suy nghĩ một chút rồi bảo:
Lúc trước tôi không giết hết các người, đó là vì tôi luôn cảm thấy hành tinh này không chỉ thuộc về con người, tôi hy vọng hai bên có thể sống chung hòa bình và chấp nhận lẫn nhau… Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi sẽ không làm như vậy nếu bị đe dọa, cô hiểu không?
Lý Bình cười:
Yên tâm, đây chỉ là vấn đề nội bộ trong chủng tộc của tôi mà thôi, nó không hề liên quan đến loài người các anh đâu.
Nhưng Viên Mục Dã lại không nghĩ như vậy:
Sao lại không liên quan, chẳng phải bây giờ cô đang dùng cơ thể của con người đấy à?
Lúc này Lý Bình thoáng liếc nhìn cơ thể mình và bảo:
Không phải vô duyên vô cớ mà tôi mượn cơ thể này đâu, là do chủ nhân của nó không muốn sống, giống như cái cách mấy người mượn cơ thể Trác Thiếu Quân vậy. Hoặc nói một cách chính xác thì tôi mượn một thi thể của con người.
Viên Mục Dã nhất thời không nói nên lời, bởi vì Lý Bình vừa mất con, lại còn ly hôn, rất có thể cô ta đã nghĩ quẩn, thế là Viên Mục Dã đành chuyển chủ đề:
Tôi đã nói rằng Trác Thiếu Quân là bạn của tôi, nếu ai muốn hại bạn tôi thì tôi sẽ không để yên đâu.
Câu nói tưởng như không quan trọng của Viên Mục Dã thực ra để cho đối phương biết thái độ của cậu. Mặc dù Viên Mục Dã không muốn xen vào mâu thuẫn nội bộ của đối phương, nhưng trong lòng cậu biết lựa chọn của Trác Thiếu Quân khi đó thật ra là phản bội lại giống loài của mình, nếu đối phương thật sự đến tính sổ, tình huống của Trác Thiếu Quân sẽ không quá lạc quan.
Sau khi nghe Viên Mục Dã nói, Lý Bình không nói gì mà chỉ mỉm cười, sau đó xoay người đi về phía nhà, nhưng lần này Viên Mục Dã không tiếp tục đi theo…
Khi Viên Mục Dã trở lại bệnh viện, cậu thấy Lữ Trường Nghĩa mang một đôi mắt gấu trúc đang khổ sở đứng canh giữ ở cửa phòng chăm sóc đặc biệt, gã thấy Viên Mục Dã quay về thì lập tức lúng túng đứng dậy nói:
Anh Viên… Chào buổi sáng.
Viên Mục Dã thực sự cảm thấy đồng tình với Lữ Trường Nghĩa, cậu thở dài hỏi:
Cậu vẫn ở đây cả đêm à?
Lữ Trường Nghĩa cười nhăn nhó:
Cấp trên đã dặn dò bất cứ lúc nào cũng phải nắm được tình huống của cậu Trác, cho nên…
Viên Mục Dã gật đầu, cậu không muốn khó xử gã nên thuận miệng hỏi:
Tình hình trong đó bây giờ thế nào rồi?
Lữ Trường Nghĩa vội vàng trả lời:
Lúc nãy bác sĩ đến phòng kiểm tra và nói tình trạng của cậu Trác không ổn định lắm, nhưng so với ngày hôm qua đã tốt hơn rất nhiều… Chắc sẽ có hy vọng tỉnh lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.