• 4,015

Chương 1316: Cuộc sống về hưu


Viên Mục Dã bần thần trở về thành phố. Trên đường đi, trong lòng cậu rất rõ ràng, mặc dù ngoài miệng Trác Thiếu Quân nói chỉ ti8ện tay giúp mình, nhưng nếu không phải vì giúp cậu, làm sao Trác Thiếu Quân lại nhanh chóng thỏa hiệp với những kẻ đó chứ?
Thật ra trong lòng Viên Mục Dã cũng không muốn Trác Thiếu Quân hy sinh như vậy, nhưng bản thân cậu lại không có lập trườn9g để khuyên hắn kiên trì với mong muốn của mình. Bởi vì cho dù Viên Mục Dã có thể không quan tâm tới tên yêu tinh dây leo tron6g cơ thể mình, nhưng những đứa trẻ kia thì sao? Tương lai của con người sẽ ra sao? Cho nên trước mắt mà nói, Trác Thiếu Quân t5rở về là cách giải quyết thích đáng duy nhất.

Đôi khi Viên Mục Dã thật sự rất muốn ích kỷ một lần, quan tâm thế giới này trở nên thế nào làm quái gì? Kẻ chẳng phải loài người như Trác Thiếu Quân sống ra sao có liên quan gì đến cậu đâu?! Suy cho cùng, từ lúc ban đầu, thế giới này đã đầy sự ác ý đối với cậu rồi... Đáng tiếc Viên Mục Dã quá yếu lòng, dễ bị rối rắm.
Thạch Lỗi lại hừ lạnh:
Nói sớm thì chạy sớm thôi, tôi còn không biết gã đấy chắc? Nhưng cuối cùng gã lại đồng ý... chuyện này đúng là hơi ngoài dự đoán.

Tâm trạng của Viên Mục Dã lúc này hơi phức tạp, cậu vừa hy vọng những đứa trẻ kia được cứu, nhưng lại không hy vọng Trác Thiếu Quân phải đưa ra lựa chọn trái với lương tâm. Đồng thời mặc dù cậu khao khát có thể loại bỏ tên yêu tinh dây leo trong cơ thể mình, nhưng lại không muốn thấy Trác Thiếu Quân hoàn thành bước tiến hóa cuối cùng.
Viên Mục Dã suy nghĩ, sau đó trầm giọng nói:
Bởi vì Trác Thiếu Quân đến!

Thạch Lỗi vừa nghe Viên Mục Dã nhắc ba chữ Trác Thiếu Quân là đã giận sôi máu:
Quả nhiên tên kia cùng một bọn với chúng nó. Tôi đã nói mà, làm sao chân trước cậu mới vừa bị trói đi mà gã đã chạy mất rồi?

Đoàn Phong thấy thế thì trêu:
Ê Viên, cậu bị bắt trói đi làm việc nặng đấy à??!

Viên Mục Dã cười rất bất đắc dĩ:
Làm gì có… Hơn nữa, chẳng những không chịu khổ gì mà còn được đãi ngộ cao cấp như VIP.

Đoàn Phong thấy tâm trạng của Viên Mục Dã không vui nên vỗ lên vai cậu:
Đừng nghĩ nhiều quá, dù có thế nào thì đây cũng là lựa chọn của bản thân cậu ta… Làm như vậy có lợi cho cả con người và tộc đàn của cậu ta, cớ sao không làm?

Viên Mục Dã không lên tiếng, bởi vì cậu vẫn chưa nghĩ ra nên nói với hai người này chuyện mình chuẩn bị đi với Trác Thiếu Quân như thế nào. Mặc dù Trác Thiếu Quân đã nói chuyện này có
độ nguy hiểm nhất định
, nhưng trong mắt Đoàn Phong và Thạch Lỗi thì rõ rành rành là một đi không trở lại.
Viên Mục Dã vội vàng xua tay:
Cậu ấy đi chuộc tôi đấy...

Dường như Đoàn Phong đã hiểu lý do Viên Mục Dã có vẻ mặt suy sút, anh ta bèn thử hỏi:
Cậu ta lấy gì để chuộc cậu về?

Tuy thế giới này không công bằng với Viên Mục Dã, nhưng mà từ nhỏ cậu đã biết nhớ ơn, cũng ghi nhớ kỹ sự ấm áp người khác từng dành cho mình, cho nên cậu không đành lòng để những người mình quan tâm chịu thương tổn vì lẽ đó.
Cảm giác mỏi mệt xưa nay chưa từng có dần dần quanh quẩn xung quanh Viên Mục Dã, đè nén khiến cậu không thở nổi, thậm chí không nhấc nổi thêm được một bước chân nào. Vì thế cậu mở nguồn điện thoại di động rồi gọi điện thoại cho Thạch Lỗi... Khi Đoàn Phong và Thạch Lỗi tìm được Viên Mục Dã, họ thấy cậu đang ngồi ủ rũ ở ven đường một mình, vẻ mặt uể oải nói không nên lời.

Chính cậu ấy.
Viên Mục Dã nói với khuôn mặt không cảm xúc.

Nghĩa là sao?
Thạch Lỗi không hiểu.

Dẹp đi! Khách quý nhà ai mà lại được tiêm thuốc mê mời đi như thế chứ?!
Thạch Lỗi trợn ngược mắt nói.
Đoàn Phong cũng tỏ vẻ tò mò hỏi:
Nói xem, rốt cuộc là thế nào? Bọn chúng mất bao công sức bắt cậu như thế, sao lại dễ dàng thả cậu ra?

Sau đó Viên Mục Dã kể cho hai người họ nghe mục đích thật sự của đám đồng loại Trác Thiếu Quân, nhưng lại cắt đi chuyện Trác Thiếu Quân muốn đưa mình xuống dưới lòng đất để
chữa bệnh
...
Đoàn Phong hơi bất ngờ:
Hóa ra lũ côn trùng tinh đó có mục đích này à! Sao không nói sớm, cần gì mất bao công sức như vậy?

Trở về khách sạn, bọn Đại Quân và Trương Khai thấy Viên Mục Dã trở về bình an cũng đều thở phào nhẹ nhõm. Trương Khai vừa nghe nói Trác Thiếu Quân dùng bản thân đổi lấy Viên Mục Dã, cậu ta luôn miệng cảm thán tên đó thật là nghĩa khí.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.