Chương 207: Hiện trường trực tiếp
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1259 chữ
- 2022-02-04 04:27:51
Thẩm Dịch Viễn gần như sắp bị dọa đến ngất xỉu, anh ta hoảng sợ nói:
Tôi sai rồi, tôi đồng ý bồi thường cho họ bằng tất cả tài sản của mình!
Nghe vậy, Sứ giả nhà trời hừ lạnh:
Anh cho rằng sai lầm nào cũng có thể bù đắp bằng tiền sao?
Thẩm Dịch Viễn nói gần như cầu xin3:
Cầu xin anh, đừng giết tôi. Nhà tôi còn có cha mẹ và vợ con. Chỉ cần anh không giết tôi, bảo tôi làm cái gì cũng được!
Anh có cha m9ẹ vợ con, chẳng lẽ người khác không có ư? Gia đình của bọn họ không phải là gia đình ư?
Sứ giả nhà trời đột nhiên quát lên.
Viên Mục Dã6 nhận ra, chắc là giọng nói của Sứ giả nhà trời đã được xử lý bằng máy biến thanh. Suy cho cùng, dù hắn có kiêu ngạo như thế nào thì cũng không 5dám dễ dàng sử dụng giọng nói của bản thân để khiêu khích cảnh sát.
Lúc này Viên Mục Dã hỏi nhỏ bên tai Từ Lệ:
Cái này không còn là livestream phủ sóng nữa đúng không?
Từ Lệ đè thấp giọng đáp:
Sao có thể? Tôi đã bảo an ninh mạng khóa lại từ lâu rồi. Hiện giờ chỉ mạng nội bộ trong cục chúng tôi có thể xem thôi. Nếu để chiếu trực tiếp ra ngoài mà còn yên chắc?
Viên Mục Dã nghe mà thầm cười lạnh. Thật đúng là mặt dày vô sỉ tới cảnh giới thượng thừa mà! Đến lúc này rồi mà còn muốn đổ hết mọi chuyện lên đầu người đã chết là sẽ không có chuyện gì nữa sao?
Sứ giả nhà trời cũng cười khẩy:
Biết ngay anh sẽ nói như vậy mà. Anh cho rằng Lý Kha và Sở Minh đều đã chết, nên anh có thể chết không có đối chứng à? Về điểm này thì anh không bằng đám Lý Kha và Sở Minh! Ít nhất trước khi chết, bọn họ thật sự hối hận về việc mình đã làm. Nhưng anh thì sao? Tôi phải nói gì với anh đây nhỉ? Nếu không chúng ta cùng nhau xem Sở Minh và Lý Kha đã nói gì trước khi chết đi!
Sứ giả nhà trời nói xong bèn lấy một chiếc laptop ra, sau đó bấm mở một đoạn video, Sở Minh đã tự tử xuất hiện trong video. Anh ta khóc lóc thảm thiết nói:
Là Thẩm Dịch Viễn đe dọa tôi, bảo nếu tôi nói ra ngoài thì đừng mong được làm tiếp ở trong công ty nữa. Lúc ấy vợ tôi bị bệnh rất nặng, đúng vào giai đoạn cần tiền chữa trị. Nếu tôi thất nghiệp, cả nhà chúng tôi sẽ tiêu đời. Tôi thật sự không dám nói! Sau đó anh ta lại cho tôi một số tiền để khám bệnh cho vợ, lúc ấy tôi thật sự rất cần số tiền đó, vì thế nên tôi nhận. Đây đều là quả báo. Tôi không nên làm như vậy, tôi càng không nên lấy những đồng tiền đó… Tôi đã hại rất nhiều trẻ em và cả gia đình chúng. Bây giờ tôi hối hận đến xanh ruột rồi, vì tôi làm quá nhiều việc xấu nên con gái của tôi mới mắc bệnh bạch cầu. Tất cả đều là quả báo! Nếu có thể, hãy trút hết tội lỗi lên đầu tôi đi, không liên quan đến con gái tôi mà…
Thẩm Dịch Viễn hoảng sợ liếc qua, sau đó lập tức bị dọa nhắm tịt mắt lại:
Tôi… tôi không biết.
Sứ giả nhà trời lập tức cười khẽ:
Anh không thành thật nhỉ. Chuyện mình làm cũng không dám thừa nhận, làm sao tôi tin anh có lòng hối hận chứ? Tôi cho anh một cơ hội nữa, hãy nghĩ cho kĩ nên trả lời vấn đề này như thế nào.
Thẩm Dịch Viễn vô thức đảo mắt, sau đó run giọng nói:
Thật ra tôi cũng là người bị hại, tôi bị con ả Lý Kha kéo xuống nước. Mấy lô vắc xin tiếp xúc với nhiệt độ cao lúc đầu tiên đều do cô ta bảo tôi đừng để lộ ra, Sở Minh cũng do cô ta thu mua. Thằng nhóc Tiện Vũ tống tiền tôi bằng những việc này, tôi cũng bất đắc dĩ thôi!
Viên Mục Dã thở phào nhẹ nhõm, sau đó khẽ nói với Từ Lệ:
Anh cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, rất có thể trong thời gian ngắn, cảnh sát sẽ không tìm thấy vị trí chính xác của Thẩm Dịch Viễn đâu…
Từ Lệ phát rầu:
Đây mới là vấn đề lớn nhất trước mắt. Cậu nói xem, chúng ta cũng đâu thể trơ mắt nhìn Thẩm Dịch Viễn bị giết như vậy mà không làm được gì?
Lúc này Sứ giả nhà trời lấy dao mổ ra áp nhẹ lên mặt Thẩm Dịch Viễn rồi nói:
Anh có biết con dao này không?
Khi video phát đến đây, Sứ giả nhà trời gập laptop lại rồi nói:
Thế nào? Còn cần tôi chiếu thêm của người khác nữa không?
Lúc này Thẩm Dịch Viễn đã run như cầy sấy, ấp úng cả buổi cũng không thốt được một câu hoàn chỉnh. Sứ giả nhà trời nói lạnh tanh:
Tôi giết người luôn có nguyên tắc của mình, nhưng hôm nay vì anh, tôi sẵn sàng phá vỡ nguyên tắc này.
Lòng Viên Mục Dã lập tức chùng xuống, cậu dự đoán lúc này đây có thể Sứ giả nhà trời sẽ tự mình ra tay. Nói thật, trong lòng Viên Mục Dã vẫn không muốn nhìn thấy Sứ giả nhà trời làm như vậy, bởi vì nó có nghĩa là hắn đang từng bước một trở nên điên cuồng.
Đúng là từ đầu đến cuối, Sứ giả nhà trời đều trừng phạt những kẻ ác ngoài vòng pháp luật bằng cách của riêng mình. Mặc dù những trừng phạt đó thoạt nhìn làm lòng người thỏa mãn, nhưng thời gian dài nhất định sẽ làm hắn từ từ chìm sâu vào, cuối cùng hoàn toàn biến thành một con quỷ điên cuồng không còn lý trí.
Như Nietzsche đã nói:
Khi bạn nhìn chằm chằm xuống vực thẳm, vực thẳm cũng đang nhìn chằm chằm vào bạn...
Viên Mục Dã tin tưởng Sứ giả nhà trời là một người tràn ngập tinh thần trọng nghĩa trong lòng. Trước khi hắn biến thành Sứ giả nhà trời, nhất định cũng đã từng muốn bảo vệ chính nghĩa trong lòng mình bằng những cách bình thường… Nhưng rõ ràng hắn không thành công, cho nên mới từng bước một biến thành Sứ giả nhà trời nằm ngoài vòng pháp luật như hiện giờ.
Nhưng mọi chuyện khó lường, sự việc cũng không mãi mãi phát triển theo kế hoạch của hắn… Tiện Vũ chính là một ví dụ, Viên Mục Dã tin rằng cái chết của cậu ta nằm ngoài dự đoán của Sứ giả nhà trời. Tuy cậu ta bị Thẩm Dịch Viễn giết chết, nhưng ai có thể nói rằng không phải bởi vì kế hoạch của Sứ giả nhà trời mà cậu ta bị chết chứ?
Nếu Sứ giả nhà trời vẫn tiếp tục làm theo ý muốn của mình, cuối cùng có một ngày hắn sẽ mất kiểm soát, thậm chí sẽ phát hiện bất giác bản thân mình cũng đã trở thành loại người mà trước kia hắn hận nhất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.