• 2,956

Chương 458: Dịch nhờn


Đúng như Tần Uyển đã nói trước đó, Đoàn Phong và chị ấy đã bàn tính với nhau sau khi đốt thịt Thái Tuế xong thì sẽ làm gì với những ngư8ời này, bọn họ định dẫn mọi người ra khỏi ngọn núi rồi đi tới thành phố tìm cách kiếm ăn, nhưng tiếc là bọn họ đã tính sai sự phức tạp3 của lòng người…

Đoàn Phong biết những người này chắc chắn sẽ không đi xa, bởi vì theo suy nghĩ của bọn họ, thịt Thái Tuế chín9h là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của họ, cho nên bọn họ sẽ tử thủ ở chỗ này… Nhưng Đoàn Phong cũng không muốn tìm bọn họ báo thù, bởi 6vì những vong hồn chết dưới tay anh ta trong mấy ngày qua đã quá nhiều rồi.

Nghĩ đi nghĩ lại, Đoàn Phong vẫn nhặt một ít cành 5khô lá héo mang vào hang đốt, một khi không còn thứ này nữa, nếu mấy người Tiểu Ngũ không chịu rời khỏi nơi đây thì chỉ còn đường chết.
Đoàn Phong nhìn mấy người do Tiểu Ngũ dẫn đầu rồi hỏi với vẻ nghi ngờ:
Sao Tần Uyển không đi cùng mọi người, hơn nữa tại sao mọi người lại không đến chỗ hẹn chờ tôi?

Đám người quay ra nhìn nhau, họ hiểu ngay Đoàn Phong mới từ trong thôn chạy đến, cả đám không ngờ Đoàn Phong vẫn còn sống nên trên mặt ai cũng lộ ra nụ cười dối trá…
Tiểu Ngũ có khả năng diễn xuất tốt nhất trong đám người này, cậu ta vui vẻ nói:
Chị Tần đang ở cùng ông của bọn em, trước đó bọn em định lên núi thiêu hủy thứ trong hang, nhưng đi được nửa đường thì bệnh cũ của ông em lại đột nhiên tái phát, cho nên bọn em đành tìm một chỗ để nghỉ tạm… Chờ đến khi ông của em ổn định hơn một chút, bọn em mới chạy đến đây để chuẩn bị đốt cái hang động này.

Đúng như Tần Uyển đã dự đoán, tình hình trong thôn vô cùng thảm thiết, khắp nơi trên mặt đất đều là đầu người và tứ chi, điều này đủ để chứng minh lúc bấy giờ Đoàn Phong đã phải dùng hết tất cả sức mạnh của mình.
Sau đó hai người gom toàn bộ thi thể vào một chỗ rồi châm lửa đốt, còn chỗ máu Thái Tuế trong nhà những người này bị Đoàn Phong đặt thẳng trên bếp rồi đun sôi…
Sau khi làm xong toàn bộ mọi chuyện, Đoàn Phong bảo Tần Uyển đi thu dọn đồ đạc, còn mình quay về hang kiểm tra xem còn thịt Thái Tuế nào chưa bị đốt sạch không.
Đoàn Phong khẽ lắc đầu:
Thứ này có lai lịch rất kỳ lạ, nó có thể biến người khác thành quái vật khát máu thì đương nhiên sẽ không phải là vật thánh khiết gì rồi.

Có thể do dầu trơn trong thịt Thái Tuế rất nhiều nên ngọn lửa cháy nhanh mà tắt cũng nhanh, chỉ một lát sau ngọn lửa đã dần dập tắt, thay vào đó là một mùi hương khó tả khiến người nào hít phải cũng thấy nôn nao.
Lúc đó Đoàn Phong định tiến vào trong hang để kiểm tra, nhưng khi anh ta thấy một số động vật nhỏ bị mùi hương hấp dẫn rồi thi nhau chạy vào hang, Đoàn Phong bèn đứng lại quan sát một lúc thì phát hiện, bọn chúng chỉ có vào chứ không có ra, điều đó khiến hai người cảm thấy rùng mình…

Liệu có phải do ngọn lửa cháy to quá nên đốt hết dưỡng khí, vì thế mấy con vật nhỏ tiến vào đều chết vì thiếu dưỡng khí không?
Tần Uyển hỏi với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Đoàn Phong đương nhiên biết chuyện này không đơn giản như vậy, nhưng anh ta không muốn Tần Uyển lo lắng nên vừa cười vừa bảo:
Chắc là vậy rồi, không có gì đâu, đợi ngày mai khi nhiệt độ hạ xuống thì tự nhiên sẽ có không khí thổi vào, đến lúc đó tôi sẽ quay lại kiểm tra.

Mặc dù trong lòng Tần Uyển hơi lo lắng, nhưng thứ khiến người khác sợ hãi đã bị đốt rụi nên chị ấy cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Sau đó hai người bọn họ lại quay về thôn, dù sao ở đó vẫn còn một đống thi thể đang rải đầy đất, bọn họ phải nhanh chóng quay về xử lý mới được.
Không ngờ khi Đoàn Phong quay trở lại hang, cảnh tượng trước mắt khiến anh ta phải kinh hãi. Hóa ra những con vật nhỏ bị mùi hương hấp dẫn chạy vào trong hang trước đó đang bị một loại dịch nhờn không rõ hút lấy, nó giống như côn trùng bị đông cứng trong hổ phách vậy, sinh mệnh bị đóng băng trong nháy mắt.
Đoàn Phong nhìn đám thi thể động vật bị dính ở trong đó nhưng không dám tùy tiện đến quá gần, nhưng đúng vào lúc này, ngoài hang vang lên tiếng bước chân… Đoàn Phong không thể tránh né nên đành phải đi ra ngoài trước vì anh ta đã đoán được người đến là ai.

Anh Đoàn?
Tiểu Ngũ giật mình hỏi.
Nhưng Đoàn Phong không ngờ được là thịt Thái Tuế trong hang lại đốt dễ hơn dự kiến, nó cứ như có một lớp dầu trơn vậy, rất dễ dàng bắt lửa… Đoàn Phong không muốn ngọn lửa trong hang lan ra ngoài nên đứng canh ở cửa hang với Tần Uyển cho đến lúc tắt lửa.
Nhưng điều làm hai người bọn họ bất ngờ là, thịt Thái Tuế bị đốt lại phát ra tiếng thét như ma kêu quỷ khóc, cứ như có vô số oan hồn đang gào thét vậy… Đoàn Phong và Tần Uyển đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng hoành tráng mà cũng phải giật mình.

Âm thanh này đến từ địa ngục sao?
Tần Uyển run rẩy hỏi.
Đoàn Phong liếc nhìn bọn họ rồi trầm giọng, nói:
Không cần, tôi đã đốt nó rồi!



Cái gì?
Một thôn dân không thông minh kích động hô lên.

Đoàn Phong lạnh lùng cười:
Sao thế, chẳng phải mấy người cũng đến đốt thịt Thái Tuế à?


Lúc này nụ cười của Tiểu Ngũ đã ngừng lại, cậu ta lộ vẻ cứng ngắc, nói:
Anh Đoàn, anh thật sự đã đốt hết thịt Thái Tuế trong hang rồi à?


Đoàn Phong gật đầu:
Đương nhiên, nếu các người không tin có thể vào mà xem…


Mấy người khác đã không thể kìm lòng được mà chạy ngay vào, Đoàn Phong thấy vậy thì nói với Tiểu Ngũ:
Cậu không vào xem à?


Ánh mắt Tiểu Ngũ lấp lóe, cậu ta nói:
Em đương nhiên là tin anh Đoàn nên không vào xem…

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.