• 4,015

Chương 66: ĐỘI Y TẾ


Thầy thuốc thở dài thườn thượt:
Đừng trách tôi không cảnh báo anh trước, thôn đó không đơn giản đâu, người bên trong cũng khôn8g bình thường.


Kỷ Thắng Lợi khẽ cười, nói:
Đều là người dân bình thường cả thôi, nếu không bình thường thì cũng là d3o cơ thể bị bệnh, bị bệnh thì phải chữa. Tôi không thể để bọn họ tự sinh tự diệt trong núi được.


Thầy thuốc cũng khôn9g nói thêm gì nữa, chỉ dặn dò ông ta ghi lại đường lên núi, để lần tới dẫn người lên thì không bị lạc đường.
Kỷ Thắng Lợi gật đầu, dẫn đoàn người đi vào trong thôn... Nhưng chưa đi được bao lâu, ông ta đã cảm thấy không khí có cái gì đó không đúng. Theo lý mà nói thì hiện giờ đã đến giờ cơm tối, nhưng ông ta không thấy nhà nào lên đèn, ngay cả ống khói các nhà cũng không có khói bay lên.

Đồng chí Kỷ, người trong thôn này ngủ sớm vậy sao?
Một nữ y tá tò mò hỏi.
Kỷ Thắng Lợi lắc đầu:
Có ngủ sớm... nhưng cũng không đến mức mặt trời vừa xuống núi đã đi ngủ.

Đến giờ Kỷ Thắng Lợi vẫn nhớ rõ hoàn cảnh lúc đó, ngày hôm đó thời tiết rất tốt, ánh nắng chiều chiếu khắp thôn nhỏ cô độc trên núi, mọi thứ đều chìm trong ánh nắng vàng óng. Từ xa nhìn lại... còn thấy mấy người dân đang đi qua đi lại, cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ.
Các đồng chí nữ trong đội y tế đều nhao nhao cảm thán, nơi này giống như tiên cảnh vậy! Kỷ Thắng Lợi vừa định nói cho các cô ấy nghe trong thôn này lạc hậu đến mức nào thì đột nhiên phát hiện dường như trong thôn quá yên tĩnh, mấy bóng người lắc lư khi nãy cũng không thấy đâu nữa.
Lúc này mặt trời cũng sắp lặn, cảnh sát Lý cùng lên núi với Kỷ Thắng Lợi nói:
Trời sắp tối rồi, chúng ta nhanh vào thôn đi! Nơi này rất vắng vẻ, ban đêm ở lại bên ngoài không an toàn.

Lúc này một đồng chí nữ chỉ tay về phía đằng trước và nói:
Kìa, bên kia hình như có người...

Kỷ Thắng Lợi nhìn theo hướng tay cô ta chỉ, quả nhiên thấy vài bóng người xuất hiện đằng trước, nhưng không biết có phải do ảo giác của ông ta hay không mà Kỷ Thắng Lợi cảm thấy những người dân này rất kỳ lạ.
Theo kinh nghiệm lần trước, Kỷ Thắng Lợi không vội vàng tiến lên, mà giơ tay ra hiệu cả nhóm dừng lại, sau đó ra hiệu cho mọi người im lặng. Mặc dù mọi người không hiểu có chuyện gì, nhưng vẫn dừng lại, im lặng quan sát tình huống trong ngôi làng.
Khi quay 6về đến huyện, Kỷ Thắng Lợi lập tức báo cáo tình hình trong thôn với cấp trên, vào lúc đó lãnh đạo huyện rất coi trọng chuyện n5ày, lập tức thành lập một tổ bác sĩ gồm năm người chuẩn bị lên núi chữa bệnh cho những thôn dân kia.
Cân nhắc đến vấn đề an toàn, trên huyện còn cử thêm hai cảnh sát đi theo họ, đề phòng những tình huống phát sinh bất ngờ...
Bởi vì đa phần bác sĩ trong đội đều là nữ, cho nên tốc độ không được nhanh như Kỷ Thắng Lợi lúc trước, đến khi bọn họ vào được thôn đã là buổi chiều của ba ngày sau...
Kỷ Thắng Lợi một mình đi về phía trước, ông ta cẩn thận quan sát hành động của những người dân kia, phát hiện bọn họ cứ đi qua đi lại không hề có mục đích.
Lúc này mặt trời đã lặn, không phải mọi người nên nhanh chóng về nhà chuẩn bị cơm chiều sao? Sao lại cứ đi đi lại lại lung tung bên ngoài thế kia? Kỷ Thắng Lợi lại bước thêm mấy bước về phía trước.
Cũng nhờ những bước này, mà cuối cùng ông ta mới nhìn rõ tình trạng của những người dân kia, toàn thân bọn họ đầy máu, làn da bên ngoài đã thối rữa đến không còn nguyên hình, giống như những xác thối vừa mới chui từ dưới mộ lên.
Dáng vẻ của họ khiến Kỷ Thắng Lợi nhớ đến người bị đập vỡ nửa hộp sọ mà vẫn lao lên cắn người lần trước, sự sợ hãi trong lòng khiến ông ta lùi lại hai bước theo bản năng, không cẩn thận đạp phải một cành cây khô.

Mấy người dân đang lắc lư vô định đột nhiên giống như bị điện giật nhanh chóng lao thẳng về phía ông ta, đội y tế phía sau chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ thấy Kỷ Thắng Lợi mặt xám xịt chạy quay lại.


Đồng chí Kỷ, anh sao thế...
Một người cảnh sát cùng lên núi ngạc nhiên hỏi.

Kỷ Thắng Lợi không có thời gian giải thích, vừa lao về phía bọn họ vừa phất tay gào lên:
Nhanh tìm chỗ trốn đi!


May mà hai người cảnh sát phản ứng nhanh, bọn họ lập tức kéo mấy người trong đội y tế trốn vào trong sân một ngôi nhà, còn Kỷ Thắng Lợi vì chạy nhanh nên cũng thoát khỏi truy đuổi của những người dân kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.