• 4,016

Chương 707: Cạm bẫy đi săn


Từ tư thế treo ở trên cây có thể nhận thấy, anh ta bị một động vật ăn thịt nào đó kéo lên, nhưng vấn đề là nếu người này8 bị một con quái vật biến hình khác coi là bữa sáng, vậy tại sao nó chỉ ăn mỗi cái đầu, còn những bộ phận khác vẫn nguy3ên vẹn?


Đang nghĩ gì thế?
Đoàn Phong cắt ngang dòng suy nghĩ của Viên Mục Dã.
Ví dụ như tay Wilson này, nếu anh ta thật sự giống những gì Tiến sĩ Duncan đã nói trước đó, cảm thấy chỉ có về phòng thí nghiệm mới có thể quay trở lại bình thường, vậy tại sao anh ta lại chết ở chỗ này?
Hiển nhiên Wilson đã tự mình trốn vào trong núi sâu. Nói cách khác anh ta đã nghĩ rằng mình rất có thể sẽ không quay trở lại bình thường được, đồng thời lo lắng bị người ta tiêu diệt nên mới đành phải trốn vào núi cùng với những con quái vật biến hình khác.
Nhưng vấn đề là bây giờ Wilson đã chết, mà thứ giết anh ta lại không phải vì ăn thịt, nếu như đổi hoàn cảnh, thay hiện trường… Đây hiển nhiên là một vụ giết người chỉ có thể xuất hiện giữa con người với con người, vậy có thể giả định kẻ giết Wilson cũng là một con quái vật biến hình có ý thức con người giống anh ta chăng?
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã bèn hỏi Gio một vấn đề:
Loại quái vật biến hình này có thể có bao nhiêu ý thức và tư duy của con người?

Gio dường như gặp khó với vần đề này, anh ta suy nghĩ một lúc rồi nhíu mày nói:
Cái này thì khó mà nói được lắm, nhưng theo tôi dự đoán, chủ yếu nhìn tỷ lệ mà phần con người chiếm giữ… Nếu như chỉ có một ít bộ phận của con người, ví dụ như một tay, một tai, chắc không tồn tại ý thức con người. Ngược lại, nếu như phần lớn thân thể thuộc về con người, vậy nó sẽ có ý thức và tư duy hoàn chỉnh.


Nếu như một người và một động vật chỉ trao đổi đầu thì sao?
Viên Mục Dã tiếp tục truy hỏi.
Viên Mục Dã lắc đầu nói9:
Người này chết khá kỳ lạ, trông không giống như bị săn giết… Ngược lại giống như bị hành hạ mà chết.

Đoàn P6hong nghi ngờ hỏi:
Ý của cậu là do người làm?

Viên Mục Dã suy nghĩ rồi trả lời:
Trước tiên cứ hạ thi thể xuố5ng đã rồi nói sau!

Đoàn Phong bảo Trương Khai và Tiểu Mân cùng tiến lên hạ thi thể từ trên cây xuống, sau đó Viên Mục Dã đi qua cẩn thận kiểm tra thi thể, từ vết thương không đều trên cổ có thể dễ dàng nhận ra, nạn nhân đã bị thứ gì đó cắn từng miếng một đến đứt cổ.
Gio nghe vậy sầm mặt lại, hiển nhiên anh ta hiểu Viên Mục Dã đang hỏi tình huống của Wilson… Bởi vì thi thể Wilson nhìn từ trên xuống dưới đều không có dấu vết của quái vật biến hình, vậy chứng tỏ bộ phận sai lệch chỉ có cái đầu.
Nếu như chỉ đổi đầu, vậy có phải Wilson trước mắt này không có ý thức của con người, mà động vật đã đổi cái đầu đó lại có tư duy của con người?
Đoàn Phong nói với vẻ chẳng quan tâm:
Nghĩ nhiều cũng vô ích, tiếp tục tiến lên trước nhìn xem, dù sao con quái vật này cũng rất dễ nhận biết, chúng ta chỉ cần tìm động vật có đầu đàn ông là được mà.

Viên Mục Dã nghe xong thấy cũng có lý, cả đám lại tiếp tục tiến vào sâu trong rừng. Nhưng đang đi, Đoàn Phong bỗng đẩy Viên Mục Dã ra, ngay sau đó một tấm gỗ đầy cành cây sắc nhọn đập thẳng vào vị trí vừa rồi của Viên Mục Dã.
Đại Quân cảm thấy khó hiểu:
Nhưng điều này… Cũng không hợp lý, nếu như động vật đổi đầu với Wilson đã giết anh ta, vậy động cơ của nó là gì? Chẳng lẽ để đổi lại cái đầu?

Viên Mục Dã trầm giọng, nói:
Theo lý thuyết, ký ức của con người đều chứa đựng trong não, vì thế kể cả khi đầu Wilson đổi vào thân một động vật khác… Anh ta cũng không nên lựa chọn giết cơ thể cũ của mình! Trừ khi đúng như anh Đại Quân đã nói, anh ta không muốn trở lại bình thường.

Nếu như không phải Đoàn Phong kịp thời đẩy Viên Mục Dã ra, chắc người cậu lúc này đã bị đâm vài lỗ máu! Cả đám thấy thế lập tức cảnh giác nhìn ngó xung quanh…
Đoàn Phong đi qua cẩn thận quan sát tấm gỗ được chế tạo khá đơn sơ này, anh ta trầm giọng xuống, nói:
Đây là cạm bẫy thợ săn thường dùng, nhưng tay nghề chế tạo hơi thô sơ.

Nhưng cảnh tượng con quái vật biến hình đi săn trước đó vẫn hiện ra rõ ràng trước mắt Viên Mục Dã. Đầu tiên đối phương cắn một cái vào cổ họng con nai, sau đó trực tiếp mổ bụng ăn nội tạng… Vì vậy có thể thấy một con động vật ăn thịt
chuyên nghiệp
chắc chắn sẽ chọn chỗ mềm nhất để đánh chén, chứ không phải vừa bắt đầu đã ăn hết đầu con mồi.
Bởi vì nhìn từ bề ngoài thi thể của Wilson không có vấn đề gì, hơn nữa đối phương dù sao cũng là đồng nghiệp của mình, vì vậy Gio và Tiểu Mân không tiêu hủy thi thể mà phát định vị cho Tiến sĩ Duncan, họ hy vọng mấy người kia có thể đến đem thi thể về.
Dưới cái nhìn của người khác, các xác không đầu này chỉ là một gã xui xẻo bị quái vật biến hình khác cắn chết, nhưng Viên Mục Dã lại có cảm giác chuyện này không hề đơn giản như thế… Có lẽ ngay từ đầu bọn họ đã nghĩ sai.
Mặc dù đám quái vật biến hình đang phân tán trong núi Thunder có dáng vẻ người không ra người, thú không ra thú, nhưng dù sao họ vẫn là con người, có tư duy của nhân loại. Nếu như đổi vị trí để suy nghĩ, bản thân mình đột nhiên biến thành dáng vẻ quỷ quái này, thì không những không tiếp thu được mà còn lo lắng tính mạng của mình bị gặp nguy hiểm nữa ấy chứ.
Trương Khai giật mình hỏi:
Đặt bẫy ở chỗ này? Đi săn ai thế? Chúng ta à?


Đoàn Phong cười khẩy:
Xem ra đối thủ của chúng ta không đơn giản, đây là kẻ không phải dùng một liều thuốc mê là giải quyết được đâu…


Lúc này, đột nhiên Đầu To đi tới phía trước chiếc bẫy rồi ngửi ngửi, có vẻ như hắn phát hiện ra điều gì đó… Viên Mục Dã thấy vậy cũng tiến lên nhìn một chút, cậu phát hiện trên đó có dính một ít chất lỏng sền sệt, mùi vừa tanh vừa thối.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.