• 2,956

Chương 714: Hans


Viên Mục Dã và Đoàn Phong cũng không phát hiện ra cái gì dị thường, nhưng Đầu To và thằn lằn xanh đi đằng trước hiển nhiên có thể nghe đ8ược. Đặc biệt là thằn lằn xanh, nó ngẩng cao đầu, sau đó duỗi chiếc lưỡi dài và mảnh ra dò xét trong không khí, giống như đang cảm nhận3 được mùi khác thường trong không khí...

Đoàn Phong thấy thế nhanh chóng lên đạn, rồi quay sang nói với Viên Mục Dã:
Cẩn thận,9 tình hình không ổn...


Không ngờ anh ta vừa dứt lời, trong bụi cỏ xung quanh vang lên tiếng xào xạc, Viên Mục Dã nghe tiếng độ6ng cảm nhận được có không ít sinh vật đang ùn ùn lao về phía này, mặc dù bọn họ đều là người thuộc phái thực lực đấy, nhưng anh hùng vẫ5n phải thua đàn sói thôi!
Đồng thời Viên Mục Dã cũng nhận ra một điều, trong đám sinh vật này chỉ có một con có sự tráo đổi bộ phận với con người, cũng là con đầu tiên chui ra khỏi bụi cỏ, hẳn nó là con đầu đàn, chỉ không biết người cùng nó tráo đổi bộ phận hiện giờ đang ở đâu!
Đàn sói đang săn bắt thì bị phá, đương nhiên sẽ không vui vẻ gì, bọn chúng cùng nhe cái miệng đầy răng về phía ba người Viên Mục Dã, nhưng không biết vì sao, bọn chúng chỉ đứng đó nhe răng chứ không hề có ý định xông lên...
Viên Mục Dã nhanh chóng phát hiện ra, tên cầm đầu Người-Sói-Trăn kia dường như đang chờ đợi điều gì đó, chẳng lẽ nó đang làm việc theo sự chỉ huy của người khác? Đúng lúc này, có tiếng huýt sáo vang lên ở gần đấy, tên Người-Sói-Trăn nghe thấy thì ngửa đầu lên trời hú dài một tiếng, sau đó dẫn theo đàn sói quay đầu chui vào trong bụi cỏ.
Nhưng đang đuổi theo thì Viên Mục Dã đột nhiên cảm nhận được phía sau có động tĩnh, cậu bèn bước chậm lại, từ từ quay đầu nhìn phía sau... Cứ như vậy khoảng cách giữa cậu và Đoàn Phong lại càng xa hơn, đến khi Viên Mục Dã nhận ra đây có thể là kế điệu hổ ly sơn của đối phương thì đã không kịp nữa rồi.
Đối phương có dụng ý rõ ràng khi tách Viên Mục Dã ra khỏi hai người mạnh nhất là Đoàn Phong và Đầu To, hiển nhiên vì đối phương cảm thấy Viên Mục Dã là người yếu nhất trong ba người, điều này khiến Viên Mục Dã cảm thấy không thoải mái. Nhưng khi cậu nhìn thấy hình dáng của đối phương, trong lòng lại cảm thấy hơi đồng tình...
Trước đó, khi nhìn thấy Người-Sói-Trăn, Viên Mục Dã đã cảm thấy tam quan của mình bị vặn vẹo, nhưng khi nhìn sinh vật biến hình trước mắt, cậu càng thấy đáng sợ hơn gấp nhiều lần. Đó là một sinh vật có thân trăn, tứ chi của sói, đồng thời còn có hai cái đầu, một đầu người và một đầu trăn.
Theo tiếng động ngày càng gần, tim Viên Mục Dã như vọt lên cổ, nhưng vì chưa nhìn thấy hình dáng đối phương cho nên bọn họ không thể tùy tiện nổ súng... Không ngờ chỉ trong chớp mắt đã thấy một đám sinh vật nhỏ kỳ quái không biết là chuột đồng hay mèo báo chạy từ trong bụi cỏ ra.
Những con vật nhỏ này chạy lách qua ba người như không hề nhìn thấy họ, thằn lằn xanh túm lấy một con có cánh tay người, con quái vật nhỏ lập tức kêu lên chi chi thảm thiết... có lẽ do chê nó quá phiền, con thằn lằn xanh ném nó đi luôn.
Đầu To đột nhiên trầm giọng, nói:
Bọn chúng đang chạy trối chết như có thứ gì đó đuổi theo ở đằng sau...

Nhìn thấy đàn sói đột nhiên rút lui, Viên Mục Dã và Đoàn Phong đều ngạc nhiên, bọn họ đương nhiên không tin vì con Người-Sói-Trăn kia có mang bộ phận của con người mà có thể tha cho bọn họ...
Đầu To nói nghiêm túc:
Có người gọi bọn chúng.

Viên Mục Dã gật đầu:
Đi theo chúng xem sao, nhất định là người trong phòng thí nghiệm...

Người-Sói-Trăn này dường như có thể hiểu được tiếng người, nghe Đoàn Phong nói mình xấu xí, trong miệng nó lập tức phát ra tiếng hừ hừ thể hiện sự bất mãn, cơ thể còn từ từ hạ thấp xuống bày ra tư thế sẵn sàng đối phó với ba người bọn họ.
Đoàn Phong đương nhiên không sợ nó, nhưng Viên Mục Dã thấy sinh vật này có tứ chi của con người thì nhanh chóng lấy súng gây mê ra định bắt nó lại. Không ngờ bụi cỏ bên cạnh lại tiếp tục có động tĩnh, hiên nhiên còn thứ gì đó đang chuẩn bị chui ra...
Giờ thì Viên Mục Dã cũng đã biết vì sao những con quái vật nhỏ kia lại chạy trốn hoảng hốt như thế, nếu chỉ có mình con Người-Sói-Trăn này thì chúng không cần sợ đến mức chạy loạn xạ như vậy, hóa ra phía sau bọn chúng là hơn chục quái vật được hình thành từ sự kết hợp giữa sói và các loài động vật khác.
Viên Mục Dã cũng nhìn về phía bọn quái vật nhỏ chạy ra, cậu thấy bụi cỏ đang lay động, nhưng rõ ràng khác biệt với lúc trước. Cùng lúc đó, một cái mồm đầy những chiếc răng nanh dài tách bụi cỏ ra, một cái đầu nhô ra ngoài...
Nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần, thì chắc đó là một cái đầu sói, nhưng Viên Mục Dã càng nhìn về phía sau càng thấy không hợp lý, phía sau cái đầu đó là thân hình của một con trăn và tứ chi vốn thuộc về con người.

Sao thứ này lại xấu như vậy chứ!
Đoàn Phong không nhịn được chửi bậy.
Con thằn lằn xanh không ngờ ba người Viên Mục Dã lại thay đổi hành trình, nhất thời nó không biết nên đi theo họ hay tiếp tục đi một mình lên đỉnh núi, cuối cùng nó nằm sấp xuống chờ tại chỗ.
Sau khi đi vào bụi cỏ cao hơn nửa người kia, khoảng cách giữa ba người Viên Mục Dã từ từ bị kéo giãn... Đương nhiên Đầu To là người đi nhanh nhất, Đoàn Phong cũng có thể miễn cưỡng đuổi kịp hắn, còn Viên Mục Dã thì bị bỏ rơi lại phía sau.
Về điểm này Viên Mục Dã cũng không hề cảm thấy tự ti, bởi vì đây là sự khác biệt về thể chất, Viên Mục Dã muốn trở nên cường tráng như bọn họ thì phải uống máu tươi để mình hoàn toàn biến thành quái vật mới có thể làm thế được...
May mà đối phương có vẻ không muốn tấn công Viên Mục Dã, nếu không trong thời gian cậu ngây người, sinh vật đó đã xử cậu xong rồi...

Thật xin lỗi... dọa anh rồi.
Chiếc đầu của con người nói.
Viên Mục Dã lập tức tỉnh táo lại, cậu lúng túng nói:
Tôi mới là người phải xin lỗi mới đúng, tôi không ngờ...


Không ngờ sẽ nhìn thấy sinh vật kỳ quái như thế này chứ gì?
Đối phương tự giễu.

Viên Mục Dã thấy Người-Sói-Trăn này có thể nói chuyện thì cũng thở phào, cậu hỏi:
Anh là... nhân viên phòng thí nghiệm?


Người-Sói-Trăn gật đầu:
Tôi tên là Hans, anh là người của quân đội hay người do Duncan tìm đến giúp đỡ?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.