Chương 772: Trận chiến ác liệt
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1178 chữ
- 2022-02-08 03:36:41
Nhưng Viên Mục Dã lại lắc đầu:
Có lẽ do chúng quá thèm muốn có được cơ thể của tôi và anh chăng!?
Có điều hai 8người nhanh chóng phát hiện, bất kể chúng chém giết nhau như thế nào, cảnh tượng thê thảm cỡ nào, nhưng không có một co3n quái vật biến hình nào bỏ mạng, sau khi phân chia thắng bại là lập tức lùi sang một bên. Xem ra bọn chúng vẫn có quy 9tắc trò chơi của riêng mình.
Nhưng Viên Mục Dã lại lắc đầu:
Không phải. Bởi vì cho dù là thế, tại sao Lý Hoành Phong còn phải ở lại đây nữa? Chẳng lẽ hắn muốn bảo vệ bí mật bên dưới giếng khoan?
Đoàn Phong hỏi:
Ý cậu nói là thể năng lượng mà Lý Hoành Phong nhắc tới à?
Có thể thấy dù là võ thuật có giỏi cũng phải sợ súng lục. Chỉ sau vài tiếng súng, lũ quái vật biến hình đang lớp sau đè lớp trước xông lên đã tản ra trong nháy mắt. Mặc dù đầu óc của bọn chúng không thông minh lắm nhưng vẫn biết nhìn thời thế, vừa thấy không đánh lại là lập tức bỏ chạy hết vào trong rừng cây.
Đến khi Đoàn Phong quay lại tìm Lý Hoành Phong thì thằng nhãi đó đã chạy mất tăm từ bao giờ.
Đoàn Phong nói với sắc mặt âm u nặng nề:
Coi như mi chạy trốn mau, lần sau còn để tao gặp được thì trăm phần trăm sẽ lột da mi ra.
Đại Quân mới được bắn mấy phát nên hào hứng nói:
May mà lần này mang theo hàng nóng, không ngờ lại dùng đến thật!
Trương Khai chế nhạo mấy phát súng vừa rồi của Đại Quân không đủ chuẩn, phải là một phát bắn trúng giữa hai chân mày.
Đại Quân chẳng hề để ý:
Cậu quan tâm việc tôi bắn trúng giữa mày hay trúng huyệt Thái Dương làm gì?! Bắn chết là được!
Lúc này, Viên Mục Dã nhìn những xác chết dưới đất và nói:
Xem ra những sinh vật ở đây đều là quái vật biến hình cả. Nhưng nếu chúng đã có thể xác rồi, tại sao không rời khỏi đây?
Đoàn Phong cười bảo:
Cậu đừng quên hiện giờ hình dạng của chúng đều là động vật hoang dã, có lẽ chúng sợ rời khỏi đây sẽ bị con người bắt đi mất…
Thấy trận chiến sắp dừng lại, Đoàn Phong cũng không thèm nói đến chuyện võ đức gì 6với chúng nữa mà cầm dao găm tiến lên, tóm lấy một động vật bị thương cắt tiết luôn, động tác khá giống giết gà… Mặc dù5 quá trình hơi tàn nhẫn, nhưng lại có thể khiến đối phương mất đi khả năng phản kháng trong nháy mắt.
Đối phương vừa thấy Đoàn Phong ra tay là lập tức nhận ra chúng không thể tiếp tục tranh giành nữa, vì thế lũ lượt thay đổi chiều hướng tấn công, nhằm thẳng vào Viên Mục Dã và Đoàn Phong.
Viên Mục Dã gật đầu:
Chắc vậy… Trước đó, mặc dù Lý Hoành Phong không nói kỹ càng và tỉ mỉ, nhưng giàn khoan này vẫn còn nóng đến tận giờ, chứng tỏ thể năng lượng vẫn còn ở bên dưới, mà chúng ta cũng không phải người đầu tiên phát hiện giàn khoan, những hàng chữ khắc bên trên đã cho thấy điều đó. Nhưng trước đó lại chưa từng nghe nói ở đây có giếng khoang bỏ hoang nóng lên, nó nói lên điều gì?
Nói lên những người trước kia phát hiện nơi này đều đã chết cả…
Đoàn Phong tiếp lời Viên Mục Dã.
Viên Mục Dã hiểu rằng, chắc chắn không thể tránh khỏi trận chiến ác liệt hôm nay, vì thế cậu siết chặt dao găm, chuẩn bị đối phó với đám quái vật biến hình có thể lao về phía mình bất cứ lúc nào.
Viên Mục Dã đánh nhau với con người chắc chắn không thành vấn đề, cậu tốt nghiệp trường cảnh sát, từng học tán đả và chiến đấu tự do, người bình thường rất khó lại gần cậu. Nhưng cậu lại không có kinh nghiệm đánh nhau với động vật, một hai con có lẽ có thể ứng phó, nhưng tình huống
số lượng nhiều, đa chủng loại
giống như trước mắt thì là lần đầu tiên Viên Mục Dã gặp phải.
Cuối cùng sau khi suy nghĩ cẩn thận, mọi người vẫn quyết định xuống núi trước đã, phải bàn bạc với lão Lâm về tình hình nơi này trước. Suy cho cùng, tinh lọc cả ngọn núi cũng không phải việc nhỏ, chỉ dựa vào vài người của số 54 chắc chắn là không được.
Hơn nữa, họ còn phải nhanh chóng bắt được Lý Hoành Phong, nếu không rất có thể hắn sẽ hại chết người vô tội vì nóng lòng muốn thoát thân. Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã rút ngay điện thoại báo cảnh sát, tố cáo Lý Hoành Phong cướp của giết người. Mặc kệ thế nào, bắt được người trước rồi nói.
Lúc đầu Viên Mục Dã còn nhanh nhẹn đá văng hai động vật nhỏ lao tới, đến khi con lợn rừng vừa bị chim mổ mù một con mắt nhìn về phía mình, cậu lập tức thầm chột dạ, không biết liệu mình có thể né việc đánh chính diện với cái thứ to xác này không.
May thay, lúc này có tiếng súng vang lên, Viên Mục Dã quay đầu lại thì thấy đám Đại Quân đang ghìm súng đứng đằng sau. Tiếp đó anh ta lại tỉa chết một con quái vật biến hình muốn nhào vào Viên Mục Dã.
Muốn biết bên dưới có bí mật gì thì đào tiếp xuống đi!
Trương Khai tò mò.
Nhưng Viên Mục Dã lại xua tay:
Trước hết không thể đụng vào chỗ đó. Tôi luôn cảm thấy thứ bên dưới kia ắt hẳn rất quan trọng với lũ quái vật biến hình, hoặc là điểm mấu chốt của chúng… Trước khi biết rõ mọi việc, đụng chạm vào điểm mấu chốt của chúng là lựa chọn không hề sáng suốt.
Sau khi nhận được điện thoại, cảnh sát địa phương khiếp cả vía, nhất là khi Viên Mục Dã nói tất cả những phượt thủ liên tục xảy ra chuyện mấy năm nay đều có liên quan đến Lý Hoành Phong, cả đám bọn họ đều không thể tin nổi, không biết Viên Mục Dã nói là thật hay giả…
Mục đích Viên Mục Dã làm vậy là muốn bắt được người trước đã, còn những việc kế tiếp phải nhờ lão Lâm đến giải quyết. Nhưng điều khiến người ta cảm thấy đáng tiếc là, tuy cảnh sát địa phương đã đi bắt giữ Lý Hoành Phong ngay lúc đó, nhưng vẫn để hắn chạy mất. Tuy nhiên, điều này đã đủ để chứng minh hắn có vấn đề thật, nếu không chạy làm cái gì?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.