• 2,956

Chương 875: Tin nhắn cầu cứu


Nhưng điều khiến Viên Mục Dã không ngờ là, chẳng những đối phương làm như vậy, mà còn tìm một tổ chức sát thủ được xưng 8là chưa bao giờ thất bại nhận vụ làm ăn này.

Lúc ấy đã là hơn 8 giờ tối. Viên Mục Dã đang dạy lớp văn hóa cho Đ3ầu To ở số 54 thì bỗng nhận được một tin nhắn do Lệ Thần gửi tới. Nội dung tin nhắn không nhiều lắm, bên trên viết một 9địa chỉ và hai chữ
Mau tới
.
Sợ đi thang máy sẽ bị người phe kia phát hiện, cho nên Viên Mục Dã chọn đi thang bộ, mà khi lên đến tầng 3, cậu lại thấy trong hồ bơi chẳng còn một bóng người. Chiếc nạng chống không bao giờ rời người của Thẩm Thiên Vũ nằm chỏng chơ dưới đất…
Sau khi nhìn thấy chiếc nạng, tim Viên Mục Dã chùng xuống. Với tình trạng hiện giờ của Thẩm Thiên Vũ, cậu ta không đời nào chạy thoát nếu không có sự bảo vệ của Lệ Thần. Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã lấy điện thoại di động ra muốn gọi cho Đoàn Phong, nhưng lại phát hiện điện thoại di động của mình không có tín hiệu trong tòa nhà.
Lúc này Viên Mục Dã mới nhớ ra, hôm nay đáng lẽ Lệ Thần đưa Thẩm Thiên Vũ đến bể 6bơi của trung tâm phục hồi chức năng để tập luyện, mà địa chỉ trong tin nhắn là trung tâm phục hồi đó.
Theo lý 5mà nói, Lệ Thần cũng đã tới thủ đô một khoảng thời gian rồi. Bình thường cậu ta chưa bao giờ gửi tin nhắn kiểu này cho Viên Mục Dã, trừ khi gặp phải nguy hiểm thật sự… Tất nhiên Viên Mục Dã không hề do dự, dặn dò Đầu To vài câu rồi lập tức chạy qua đó.
Lúc đầu Viên Mục Dã đoán có thể là Thẩm Thiên Vũ lại gặp sát thủ muốn lấy mạng cậu ta. Nhưng cậu nghĩ đi nghĩ lại, thấy dù có gặp phải sát thủ thật, một mình Lệ Thần cũng đủ để đối phó rồi. Cho nên nếu cậu ta xin cậu giúp đỡ thì chứng tỏ đây là chuyện Lệ Thần không thể giải quyết trong phạm vi năng lực của cậu ta…
Khi Viên Mục Dã chạy đến trung tâm phục hồi chức năng, hầu hết đèn trong tòa nhà đã tắt. Cậu gọi điện thoại cho Lệ Thần nhưng đối phương không bắt máy, cậu bèn gọi cho Thẩm Thiên Vũ, kết quả thằng nhóc này còn tắt máy luôn.
Viên Mục Dã nhận ra ngay có lẽ tín hiệu điện thoại di động trong tòa nhà này đã bị đối phương chặn lại nên người trong tòa nhà không có cách nào liên lạc được với bên ngoài. Nhưng làm sao Lệ Thần gửi được tin nhắn kia đi? Cậu ta đã chạy ra rồi ư? Hay là cậu ta gửi đi trước khi tín hiệu bị chặn?
Với tình huống trước mắt, khả năng sau lớn hơn. Nếu Lệ Thần không còn ở trong tòa nhà, chắc chắn cậu ta sẽ liên hệ với Viên Mục Dã trước tiên, chứ không phải không gọi được điện thoại giống như bây giờ.
Viên Mục Dã phát hiện không khí bên trong thoảng mùi khói thuốc súng. Xem ra chiếc điện thoại di động đáng thương này đã bị đạn bắn nát, chỉ mong vận may của chủ nhân nó tốt hơn nó một chút…
Diện tích của phòng thay quần áo không rộng lắm, liếc mắt một cái là có thể thấy trong đó có ai trốn hay không. Trên ghế dựa vắt một cái khăn tắm ướt đẫm, trông có vẻ người đưa Thẩm Thiên Vũ tới đây chắc là Lệ Thần rồi. Suy cho cùng, sát thủ sẽ không tốt bụng cho cậu ta thay quần áo khô rồi mới tiễn cậu ta lên đường đâu nhỉ?
Viên Mục Dã lập tức nhận thấy sự việc có vấn đề. Cậu sờ vào côn xích đeo bên hông, sau đó đi vào qua cửa sau của tòa nhà…
Theo bảng chỉ dẫn ở sảnh tầng một, bể bơi của trung tâm phục hồi chức năng này phải ở tầng 3, mà vừa rồi trước khi lên Viên Mục Dã đã liếc nhìn thử, hiện giờ cả tòa nhà chỉ còn có tầng 3 vẫn sáng đèn.
Viên Mục Dã nhìn xung quanh một vòng rồi lùi ra. Mặc dù Thẩm Thiên Vũ thay quần áo khô xong rồi từ đây không còn dấu vết nữa, nhưng suy đoán theo tình hình trước mắt, lúc ấy chắc là Lệ Thần dẫn Thẩm Thiên Vũ chạy trốn.
Sau đó Viên Mục Dã lại đến sảnh lớn của tầng 3 xem bảng hướng dẫn thoát hiểm trên tường thì thấy tòa nhà này có 7 tầng. Tầng một là nhà sách, tầng hai là trường dạy bổ túc, tầng 3 là trung tâm phục hồi chức năng, tầng 4 trở lên là văn phòng của các công ty.
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã cẩn thận quan sát vệt nước dưới nền. Từ những dấu vết đó, không khó nhận ra, trước đấy ắt hẳn là có người bị một người khác túm ra khỏi nước, sau đó kéo một mạch về phía phòng thay quần áo.
Người bị kéo là Thẩm Thiên Vũ chắc rồi, có điều nhất thời Viên Mục Dã không làm rõ được người kéo cậu ta đi rốt cuộc là ai? Vì thế cậu dò theo vệt nước đi vào phòng thay quần áo, kết quả lại nhìn thấy điện thoại di động của Thẩm Thiên Vũ đã tan nát nằm dưới đất.
Đầu tiên có một điều có thể chắc chắn, đó chính là lối ra của tòa nhà không hề bị khóa, nếu không Viên Mục Dã cũng chẳng vào được một cách nhẹ nhàng như vậy. Nhưng nếu lối ra không bị khóa, tại sao Lệ Thần và Thẩm Thiên Vũ không chạy ra ngoài?
Trên người Lệ Thần có thiết bị tàng hình, nếu muốn chạy, ông trời cũng không cản được. Cho nên, hiện giờ lý do duy nhất hắn chưa rời khỏi tòa nhà chính là Thẩm Thiên Vũ không chạy được! Thằng nhãi này có một chân bị teo cơ rất nghiêm trọng, cho nên nếu rời nạng, cậu ta sẽ là kẻ tàn tật chính hiệu.
Tuy trước mắt chỉ có tầng 3 sáng đèn, nhưng theo Viên Mục Dã phân tích, tầng một chắc đã không còn ai, cho dù là Thẩm Thiên Vũ và Lệ Thần, hay gã sát thủ… Theo lý mà nói, vào thời gian này, trừ bỏ trung tâm phục hồi chức năng ra, những tầng còn lại đều đã đóng cửa tan làm. Cho nên nhất định Lệ Thần đã dẫn Thẩm Thiên Vũ trốn lên một trong những tầng đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.