Q.13 - Chương 87: Nhân Hoàng Là Trời, Là Vì Hoàng Thiên
-
Vô Hạn Thự Quang
- Zhttty
- 2527 chữ
- 2020-05-09 09:39:41
Số từ: 2512
Quyển 13: Clash of The Titans
Dịch giả: Nhóm Thược Dược Đen
Nguồn: iread.vn
Sở Hạo cũng không dự tính làm mưa làm gió gì ở vị diện này, đây không phải là ý đồ của hắn, sở dĩ hắn muốn trở thành Nhân Hoàng của vị diện này, nguyên nhân chủ yếu nhất là muốn sống trong thế giới này, thì cần phải thiết lập quyền năng và chế độ, chỉ có như vậy mới có thể cứu được thế giới này.
Đầu tiên, văn minh nhân đạo của thế giới này hầu như đã không thể dựa vào sức mạnh của bản thân để đứng lên, ngay cả khi tự mình đứng lên, cũng không biết sẽ mất bao lâu nữa, tiếp theo nếu không trở thành Nhân Hoàng, thiên đạo (cũng tức là những thần linh kia) nhất định sẽ cắn trả nhân đạo, cũng sẽ không thể cứu được thế giới, cuối cùng, hắn muốn thử việc giao lưu giữa các hành tinh một chút.
Mọi người đều biết, cái được gọi là nước chảy sẽ không mục nát, mà sự giao lưu giữa các nền văn minh, nếu trong mức độ giới hạn, cùng với trong tình huống đề phòng thâu tóm lẫn nhau, giao lưu với nhau ngược lại sẽ làm nền văn minh của đôi bên đều nảy sinh sự phát triển và tiến bộ, sẽ giống như thế giới hiện thực, văn minh nhân loại thâm nhập vào các thôn làng của địa cầu, giao lưu với nhau giúp cho những cộng đồng cùng nhau nâng cao trình độ.
Thế nhưng điều kiện đầu tiên là, trình độ các nền văn minh không được có sự khác biệt lớn, nếu không, điển hình như nhóm người Anh-điêng và đế quốc Inca, thì Sở Hạo sẽ không phải đang cứu thế giới này, mà đang hủy diệt thế giới này, nhận định thẳng thắn theo văn minh chi lý của thế giới này sẽ là người xâm lăng mà thôi.
Vì lẽ đó, hắn phải làm Nhân Hoàng, một là chỉnh đốn nhân đạo còn sót lại của thế giới này, xây dựng được chế độ, hai là giống như trong thần thoại vậy, Nhân Hoàng có thể ra mệnh lệnh cho thiên địa, cắt đứt sự giao tiếp giữa trời và đất, thứ ba là dùng sức mạnh của hắn để bảo đảm, đề phòng những việc xấu có thể xảy ra khi tiến hành giao lưu giữa thế giới này và trái đất hiện thực, tránh tình trạng sụp đổ như đế quốc Inca và người Anh-điêng, như vậy mới có thể được coi là cứu thế.
Còn về những quốc gia trong thế giới hiện thực kia suy nghĩ như thế nào... Sở Hạo không nghĩ những quốc gia trong thế giới hiện thực kia dám trở mặt, có lẽ sẽ có thành kiến, nhưng ở khía cạnh bán vị diện chịu sự khống chế của Sở Hạo, các quốc gia ở thế giới hiện thực nhiều nhất chỉ có thể kháng nghị và hợp thương, tuyệt đối không dám làm ra hành vi căng thẳng gì, đây là do lũng đoạn tạo nên, trừ khi các quốc gia ở thế giới hiện thực hoàn toàn không muốn tiếp tục thưởng thức thực dân vị diện, bằng không bọn họ có thể tiến hành đàm phán thêm những thỏa hiệp.
"Bước kế tiếp của cuộc chiến đấu đã không còn vấn đề gì nữa, hơn nữa người được phái tới từ bộ tổng tư lệnh của ta đã gia nhập cùng ta, cho nên các binh sỹ Sư đoàn 6 của đội quân Luân Hồi, những binh sỹ bị trọng thương trước tiên có thể trở lại căn cứ ở bán vị diện để tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục, thi thể của binh sỹ đã hi sinh cũng có thể cất vào đó, quân sỹ bị thương nhẹ nghỉ ngơi một chút, còn cần chấp hành nghiêm nhiệm vụ canh phòng và bảo vệ, còn về nhân viên phái đoàn quan sát viên theo quân đội..." Sở Hạo bình thản nói.
Các quan sát viên của
năm nước lưu manh
đi theo quân đoàn nhìn nhau thêm vài lượt, quan viên nước Z mới lên tiếng: "Lúc chúng ta chiến đấu cũng không bị tổn thương gì, hoàn toàn không cần vào trong căn cứ bán vị diện để nghỉ ngơi và hồi phục."
Sở Hạo lập tức nở nụ cười nói: "Ta cũng nghĩ như thế, cho nên, ta có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng muốn giao cho các ngươi, đó chính là..."
Bước tiếp theo, trong vòng một ngày, các quan sát viên bắt đầu thâm nhập vào trong nhóm quý tộc bản xứ và hai quốc vương sống sót, với đặc tính tài năng của các quan viên chính phủ của họ, với giá trị các thuộc tính nên có của quan chức ngoại giao, tạo cơ hội để Sở Hạo đăng cơ làm Nhân Hoàng...
Nhưng Sở Hạo càng trực tiếp thâm nhập sâu hơn vào trong dân chúng, thân phận hiền giả của hắn từ lâu đã được truyền miệng trong lần đại nạn này, toàn bộ đội quân Luân Hồi lại bị dân chúng cho rằng là bộ hạ và chư hầu của hắn, lần đại nạn này, theo lời kể lại của các binh lính và quý tộc đi theo Sở Hạo đến hòn đảo của Vulcan, đó lại là âm mưu của các vị thần, nhưng Sở Hạo đã tự mình tiến vào Minh Giới đánh bại các vị thần, giải cứu thế giới.
Lời kể của bọn họ đúng là không có nhiều sai lệch, nhưng chưa được hoàn chỉnh mà thôi, đây là sự việc mà ngay cả bọn người Perseus và Io cùng nhau đi theo đến Minh Giới cũng không có cách nào để phủ nhận, bọn họ cũng không phân biệt được mối quan hệ giữa Trịnh Xá với Sở Hạo, mà "mệnh lệnh" sai Trịnh Xá đi hoàn thành nhiệm vụ của Sở Hạo, đây là chuyện mà bọn họ đã trực tiếp nhìn thấy, nghĩ lại, Trịnh Xá có lẽ cũng là một trong số những người tùy tùng của hiền giả Sở Hạo, trong truyền thuyết cũng không phải là chưa từng có chuyện những người mạnh mẽ đi theo hiền giả.
Lịch sử của thế giới này vốn là có truyền thuyết về hiền giả, hơn nữa những truyền thuyết này sau khi trải qua thời gian thì lắng đọng lại, càng mang tràn đầy sắc thái truyền kỳ, cho nên hiền giả Sở Hạo cứu thế giới, đánh bại các vị thần, đây cũng không phải là chuyện quá sức tưởng tượng gì, nhưng so với những hiền giả khác mà nói, vị hiền giả Sở Hạo này còn mạnh mẽ hơn nhiều, chính vì vậy sự nghiệp vĩ đại được hoàn thành cũng càng vĩ đại hơn mà thôi.
Trong tình huống như vậy, hiền giả Sở Hạo sống giữa những người dân bình thường của thế giới này, đã chiếm và thay thế được vị trí của các vị thần, thậm chí có rất nhiều người khi nhìn thấy Sở Hạo đều thành kính quỳ lạy, cũng có thật nhiều dân chúng nhao nhao tranh nhau hỏi tiếp theo bây giờ bọn họ nên làm gì, ai bảo hiền giả trong lịch sử biết tất cả mọi thứ, hơn nữa cũng là để chỉ dẫn cho dân chúng thực hiện sứ mệnh lịch sử của bọn họ.
"Đây chỉ là khởi đầu!"
Sau khi tụ tập một số lượng đông đảo dân chúng lại, Sở Hạo mượn thiết bị khuếch đại âm thanh được đội quân Luân Hồi mang theo, lập tức đứng ở trên bục cao nói rằng: "Tuy ta đã đánh bại Titan, cứu thế giới này, nhưng đây chỉ là tạm thời, không lâu sau, quân tướng ma quỷ to lớn hơn sẽ xuất hiện, bọn chúng sẽ nhấn chìm thế giới này vào tận trong địa ngục và máu, số lượng của bọn chúng đếm cũng không xuể, nhiều hơn số lượng các ngôi sao trên bầu trời, bọn chúng vô cùng mạnh mẽ và tàn bạo không gì sánh được, bọn chúng cũng sẽ không chấp nhận bất kì chuyện bắt tù binh hay đầu hàng gì, tất cả mọi người chúng ta. Ta, ngươi, các ngươi, mọi người chúng ta đối với chúng cũng chỉ là thức ăn, bọn chúng mang đến sự diệt vong cho toàn bộ thế giới này!"
Lời này vừa nói ra, dân chúng lúc đầu khi nhìn thấy Sở Hạo lên tiếng đều hoan hô, bây giờ gương mặt bọn họ lập tức đều ngây ngốc ra, không riêng gì bọn họ, ngay cả những quý tộc kia, thậm chí các binh sĩ bị thương nhẹ của đội quân Luân Hồi đều không ngớt kinh ngạc, mà những anh hùng đi theo Perseus trở về từ địa ngục này cũng lặng thinh không nói một lời nào, bởi vì bọn họ sớm đã nghe Trịnh Xá nói qua, thứ mà hắn đánh bại chỉ là cái hình chiếu, dĩ nhiên, bọn họ cũng không dám chắc thế giới này lại sẽ không có một Tổ thần Titan đưa một cái hình chiếu khác đến, cho nên bọn họ cũng chỉ nghĩ rằng chưa kết thúc hoàn toàn, cho nên những lời nói này của Sở Hạo, bọn họ căn bản cũng không có cách nào phản bác.
Lúc này, lập tức một vài dân chúng lớn tiếng la lên, muốn Sở Hạo cứu bọn họ, hy vọng Sở Hạo sẽ không bỏ rơi bọn họ, vân vân… mà Sở Hạo lập tức nắm chặt hai tay rồi nói: "Ta sẽ không bỏ rơi các ngươi, ta và các ngươi cùng nhau chống lại đến cuối cùng, ở chỗ này, ta có một đề nghị, đó chính là tất cả nhân loại may mắn còn sống, toàn bộ liên hợp lại với nhau, đừng phân biệt ngươi thuộc thành bang nào, chúng ta thuộc thành bang nào, ngươi ở thảo nguyên, ta ở sa mạc, ta hy vọng tất cả mọi người sẽ liên hợp lại, bất luận tiền thân của ngươi là cái gì, đều vì sự duy trì của loài người mà phấn đấu, chúng ta sẽ không phân chia thành từng cái thành bang riêng lẻ, mà tất cả chúng ta sẽ cùng nhau hợp lại thành một khối liên hiệp, trở thành quốc gia cuối cùng của nhân loại, tập trung từng phần sức mạnh để vượt qua lần đại nạn này!"
Trong khoảnh khắc này, tất cả dân chúng đều trở nên huyên náo, bọn họ nói chuyện say sưa với nhau, bàn chuyện với nhau, thảo luận thương lượng về tính khả thi của những lời nói này của Sở Hạo, cứ mãi bàn tán xôn xao, sau cùng ai cũng đều tập trung vào một câu hỏi, đó chính là ai sẽ trở thành quốc vương của liên hiệp quốc nhân loại? Có người thì đề nghị một đại quý tộc, có người đề nghị một quốc vương sống sót, cũng có người đề nghị một vị tướng quân, dù sao kế tiếp là ứng phó với thời khắc đại nạn đại quân ác ma, so ra thì tướng quân có lẽ cũng có thể trở thành thủ lĩnh.
"Ta đề nghị! Hiền giả Sở Hạo làm quốc vương của chúng ta!"
Lúc này, trong dân chúng có người hét lớn: "Có người nào công tích có thể sánh bằng hiền giả Sở Hạo cứu cái thế giới này không? Có người nào có đức hạnh và tài năng có thể vượt qua hiền giả Sở Hạo không? Có trí tuệ của người nào có thể vượt qua hiền giả Sở Hạo không? Ai sẽ là người thích hợp nhất để trở thành người lãnh đạo của chúng ta để chống lại đại quân ác ma? Ngoại trừ hiền giả Sở Hạo, chúng ta không ủng hộ bất cứ ai khác làm quốc vương của chúng ta!"
Khi những lời này được gào thét lên trong dân chúng, dân chúng đã nhìn nhau, dần dần, bên trong dân chúng lại có càng nhiều người nói to lên những lời như vậy, mà những câu nói như vậy của dân chúng cũng càng ngày càng nhiều, dù sao Sở Hạo đã từng cứu thế giới này một lần, vậy thì rất có thể sẽ lại cứu được một lần nữa, tuy là trong lịch sử không có trường hợp hiền giả trở thành quốc vương, nhưng dân chúng cũng cảm thấy không hề có vấn đề gì khi để cho Sở Hạo lên làm quốc vương, dù sao hắn chính là hiền giả...
Cái được gọi là hiệu ứng ăn theo, cái được gọi là ý kiến cộng đồng...
Sở Hạo vừa nhìn về chỗ các quý tộc đang đứng tụ họp, có một bộ phận lớn trong giới trung lưu quý tộc lại cho rằng Sở Hạo nên trở thành quốc vương, nhưng sắc mặt của tầng lớp quý tộc cao quý và hai vị quốc vương đều tái xanh, hơn nữa trong ánh mắt của bọn họ cũng lộ ra sự sợ hãi, trên thực tế, cũng có những người thuộc tầng lớp quý tộc cao quý không sợ hãi, hoặc không tán thành, chỉ là bọn họ đều không phải...
Sở Hạo từ không sợ sệt, cũng không tiếc việc giết chóc, ngay cả tính mạng của người thân cận nhất của mình, ngay cả tính mạng của mình đều có thể hi sinh đánh đổi để hoàn thành đại nguyện cứu vớt, như vậy há lại sẽ tiếc tính mạng không nghĩ đến mọi người sao? Sở Hạo đã từng xem qua một bộ phim hoạt hình, hắn có chút khinh thường với nhân vật nam chính trong phim, nếu như để cho hắn chọn ra sự lựa chọn mà vai nam chính phải đối mặt, như vậy tất nhiên hắn sẽ chọn cứu được người nhiều hơn, hi sinh ít người nhất, sự lựa chọn cứu được nhiều người hơn, đây... chính là sự lựa chọn của hắn!
Các quý tộc thuộc tầng lớp cao quý, lập tức trở thành đồ cúng tế đầu tiên để cứu vớt thế giới này thôi!
Cho nên Nhân Hoàng mới có thể độc đoán cứng nhắc, mới có thể chỉnh hợp tất cả, mới có thể dùng sức lực mạnh mẽ và sự giết chóc cho việc đi cứu vớt, cái được gọi là phương pháp khắc nghiệt, lòng dạ bồ tát cũng chính là như vậy...
Đây chính là Nhân Hoàng là trời, là vì hoàng thiên rồi!
Ít ra lúc hắn cứu vớt vị diện này, lúc hắn trở thành Nhân Hoàng của vị diện này, hắn tuyệt đối sẽ không chấp nhận bất kì dị nghị nào liên quan đến vị diện này, hắn...
Có tất cả sự giác ngộ này!