Q4 - Chương 7: Manh mối cùng hy vọng
-
Vô Hạn Thự Quang
- Zhttty
- 1741 chữ
- 2020-05-09 09:37:39
Số từ: 1740
Chương 7Manh mối cùng hy vọng
Nguồn: http://bachngocsach.com/forum/
Người dịch: Phuthuyhog
Ares cảm thấy muốn chết luôn cho rồi, cái loại thống khổ thế này hắn quả thực không bao giờ muốn thừa nhận nữa… cho dù chỉ thêm một giây!
Nơi này là một căn phòng nhỏ, ngoại trừ bọn Trương Hằng còn có một nam một nữ người Âu Mỹ. Người phụ nữ đang một mực chăm sóc cho Ares, mà thực tế thì bọn họ chính là thành viên của đoàn thám hiểm trong phim. Hơn nữa theo diễn biến cốt truyện thì cô gái này là người duy nhất còn sống sót sau khi bộ phim kết thúc, một chuyên gia thám hiểm dã ngoại.
Cơ thể của hắn đang căng lên, đồng tử dãn ra, trái tim đập nhanh hơn bình thường gần gấp đôi, mạch máu bành trướng… Những hiện tượng này đều cho thấy hắn đã trúng độc, hơn nữa rất có khả năng xuất hiện biến chứng. Tình huống này rất nguy hiểm, chúng ta phải nhanh chóng đi tới trạm tiếp tế trên mặt đất, ở đó có huyết thanh và thiết bị y tế, hy vọng còn có thể cứu được hắn.
Nhân vật nữ chính vừa kiểm tra tình trạng của Ares vừa nói với Trương Hằng.
Trương Hằng vẫn làm bộ lãnh khốc, song ngữ khí lại có vẻ tò mò:
…Ta có một vấn đề, sau khi ta bắn thủng vách tường, sao ngươi lại biết ta là Trương Hằng mà gọi?
Nhân vật nữ chính cùng gã nam tử Âu Mỹ đều kinh ngạc nhìn lại, nàng kia trực tiếp đáp:
Ngươi là nhân viên bảo vệ do công ty thuê mà? Trương Hằng, sát thủ khôi hài, cực kỳ nổi danh. Mặc dù biệt hiệu như vậy nhưng thực lực rất khá. Tuy rằng tôi không biết tại sao công ty lại điều nhân viên vũ trang đi cùng, song bọn ta làm sao có thể không biết ngươi?
… Ta giết ngươi, hiện tại, lập tức, lập tức!
Bốn chữ sát thủ khôi hài tựa hồ là tử huyệt của Trương Hằng, ngay khi cô gái trước mặt nói vậy, hắn liền lập tức la lớn. Gã nam tử kia thấy vậy vội chắn trước người nàng, dáng vẻ khẩn trương nhìn Trương Hằng.
Ares cười khổ, miễn cưỡng dùng sức kéo vai Trương Hằng lại, đồng thời nhờ thế mà mượn lực đứng lên:
Không cần khẩn thương, miệng hắn nói vậy thôi. Mỗi khi có người nào nói hắn là sát thủ khôi hài, Trương Hằng khôi hài, ngươi đến đây diễn hài đấy à… đại loại như vậy thì hắn sẽ lập tức bật ra mấy câu ấy, cho nên không cần để ý đâu.
Trương Hằng tức thì xoay qua nhìn Ares, rất nghiêm túc nói:
Ta thật sự giết ngươi, Ares, hiện tại, lập tức, lập tức!
Nhìn đi, chính là như vậy đó…
Hai nhân vật trong phim thoáng hòa hoãn lại một chút, nhưng bọn họ vẫn cảnh giác nhìn Trương Hằng. Một lát sau cô gái mới nói tiếp:
À mà không phải các ngươi ở chỗ cắm trại à? Sao lại xuống đây?
Trương Hằng tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng Ares ở sau nhéo mạnh vào vai khiến hắn dừng lại, đồng thời Ares lên tiếng:
Chúng ta bị một số sinh vật ẩn hình tấn công, chúng rất mạnh, nhiều người đã chết, chỉ có ta, Trương Hằng và một số người nữa là chạy thoát xuống đây.
Gã nam tử lập tức kinh ngạc kêu lên:
Không, không thể nào! Trong doanh địa có hơn năm trăm nhân viên bảo vệ! Quái vật gì mà đáng sợ như vậy? Đã thế còn ẩn hình…
Ares cùng Trương Hằng liếc nhìn nhau, hai người đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt đối phương song cũng không giải thích. Hai người kia thấy vậy liền biết bọn họ có chuyện cần thảo luận riêng, hiện tại không thể hỏi thêm được nữa.
Đợi cho cô gái và gã nam tử đi xung quanh tìm kiếm cơ quan của gian phòng, Trương Hằng và Ares mới nhỏ giọng thảo luận.
Ares nói trước:
Xem ra bọn họ biết hai người chúng ta… nhưng cũng không coi chúng ta là thành viên tiểu đội luân hồi mà là nhân viên bảo vệ do công ty thuê. Nói như vậy thì rất có thể Chủ thần đã động tay chân thay đổi một số nhận thức trong đầu bọn họ hoặc là vì muốn làm hợp lý hóa nội dung cốt truyện nên trực tiếp cho chúng ta trở thành nhân vật của phim. Chuyện như vậy khả năng là có.
Trương Hằng ngẫm nghĩ một lát cũng gật đầu:
Có khả năng này, nhưng mà ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Những hơn năm trăm nhân viên bảo vệ, có phải đi đánh trận đâu mà cần nhiều thế. Nội dung nguyên gốc không có cảnh tượng như vậy! Chỉ có mười mấy nhân viên ở lại bên trên mà thôi. Nói đùa gì vậy chứ?
Ares tức thì sững sờ, suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng:
Theo ta nhớ thì công ty phát hiện ra di tích này có tài lực khổng lồ, ngay cả vệ tinh riêng cũng có. Với tài lực của bọn họ thì thuê nhiều lính bảo vệ như vậy cũng không phải việc khó. Chỉ là cái này hoàn toàn không đúng với nội dung phim, bọn họ đáng nhẽ không có nhiều người như vậy!
Trương Hằng gật đầu, hắn bỗng nhiên nói với nhân vật nữ chính cách đó không xa:
Ack, đúng rồi, ta quên mất lúc trước đội thám hiểm có tổng cộng bao nhiêu người, nhiều người lực lớn nha, ta nghĩ chúng ta nên tập hợp mọi người lại với nhau mới có cơ hội chạy trốn.
Người nữ tỏ vẻ kỳ quái nhìn Trương Hằng và Ares một chút rồi mới đáp:
Chúng ta có tổng cộng 270 người, sao vậy? Các ngươi nên biết chuyện này chứ?
Ares cùng Trương Hằng liếc nhìn nhau, cả hai đều nói không ra lời, hơn nửa ngày sau lúc hai người kia bắt đầu bận rộn trở lại, Ares mới khẳng định nói:
Nội dung phim đã bị thay đổi, nhân số hoàn toàn không khớp, hơn nữa… trời ạ, có một điều quan trọng!
Trương Hằng vội hỏi:
Chuyện gì quan trọng? Tốt nha, không nghĩ tới ngươi cũng có tiềm lực làm trí giả.
Ares lắc đầu:
Chẳng qua là suy luận logic thôi, hơn nữa rõ ràng như vậy, chẳng qua do ngươi không chịu động não… Nếu như bên ngoài có hơn năm trăm lính bảo vệ, vậy có khác gì một đội quân nhỏ đâu? Dù là bị Predator đánh lén tập kích gì đó thì bọn họ không thể tiêu tùng toàn bộ nhanh như thế, trừ phi… trừ phi số lượng Predator cũng nhiều hơn trong phim! Ví dụ như 50 tên, thậm chí…100, 200…
Trương Hằng sợ hãi cả kinh:
Nói như vậy thì 270 thành viên thám hiểm… Đây không phải là có hơn hai trăm con Alien à? Trời ạ! Chúng ta phải chiến đấu với hai trăm con Alien thật sao?
Ares cùng Trương Hằng chết lặng, tình báo này quá mức kinh người, thực tế thì theo tư duy quán tính của bọn họ, cả đám chưa từng nghĩ tới số lượng Alien có bao nhiêu, tất cả đều lấy số liệu trong phim làm thang chiếu so sánh. Kết quả nội dung phim đại khái giống nhau, nhưng số lượng thì hoàn toàn… Mà vấn đề ấy lại là điều kinh khủng nhất trong những điều kinh khủng!
Không được!
Ares liền nói:
Phải lập tức tìm được Sở Hạo, nội dung phim thay đổi đại biểu cho cái gì, chúng ta không phân tích được. Nếu có Sở Hạo thì hắn nhất định tìm ra bí mật cất giấu trong đó. Nói không chừng đây chính là sinh cơ của chúng ta, nhất định… phải tìm được Sở Hạo ngay lập tức!
Trương Hằng cũng liền gật đầu, song hắn vẫn thắc mắc:
Nhưng chúng ta phải làm sao mới tìm được Sở Hạo? Nơi đây chính là mê cung đó, chúng ta không đi xuyên tường được… Đừng nhìn ta, số lượng mũi tên có hạn, ta không thể dùng cung đi đạp nát nhiều vách tường vậy được. Cho nên đừng nhìn ta!
Ares thu hồi ánh mắt cười hắc hắc:
Ta cũng không có nhìn ngươi. Ta chỉ là vừa mới nảy ra chủ ý. Nếu nơi đây là mê cung vậy hai người kia làm thế nào đi tới nơi này? Nên nhớ rằng cự ly giữa hai bên lúc đó là rất xa, bọn họ đi khá lâu mới tới được đây… Điều đó chứng minh hai người ấy tựa hồ có phương pháp qua lại trong mê cung này một cách dễ dàng.
Đúng lúc ấy, hai người chứng kiến gã nam tử Âu Mỹ đứng cách đó không xa đang thì thầm đọc vài văn tự trên vách tường, sau đó một tảng đá chỗ đó bỗng nhiên nhúc nhích rồi tách sang hai bên làm lộ ra một tuyến thông đạo.
Quả nhiên…
Ares cùng Trương Hằng liếc nhìn nhau, Ares miễn cưỡng đi lại vài bước rồi nói:
Này, cậu tựa hồ hiểu những văn tự này à?
Gã nam tử quay đầu lại cười ha ha:
Tôi là chuyên gia khảo cổ, hơn nữa tôi tập trung nghiên cứu các loại kim tự tháp trên thế giới. Lần này đội thám hiểm sở dị mời tôi đoán chừng là vì nhìn trúng điều đó. Mà mấy văn tự này tôi cũng mới tìm hiểu được thôi, nó cho biết một số nhắc nhở cùng hướng đi.
Vậy… có thể nhờ cậu giúp chúng tôi tìm một con đường được không?
Ares mỉm cười nói:
Chúng tôi có một số đồng đội bị ngăn cách trong mê cung này. Bọn họ có vũ khí, đồ tiếp tế. Ở trong hoàn cảnh như vầy, nếu tìm được bọn họ thì cơ hội sống sót sẽ nhiều hơn. Hơn nữa…
Bọn họ rất mạnh, bọn họ biết cách sống sót!