• 275

Chương 16 - Yorihime & Toyohime

Chương 16 - Yorihime & Toyohime
Số từ: 1881
Lại trở lại Eientei......
Nếu nhìn từ trên không xuống dưới, có thể thấy giữa rừng trúc xuất hiện một cái hố sâu không đáy, đó là hậu quả khi hai chiêu thức cực mạnh va chạm nhau. Nếu như hắc động của Eirin không hấp thu phần lớn năng lượng, e rằng ngay cả đại kết giới đều có xác suất bị nghiền nát .
Yagokoro Eirin lúc này đã không còn bình tĩnh như bình thường, y phục y tá màu xanh đỏ trở nên rách tung toé, trên thân đầy vết thương, còn rụng mất một cái cánh tay.
Nằm trước mặt nàng , là Trương Hằng nằm gục trên mặt đất, chưa rõ sống hay chết.
【 Chà...... Khinh địch thật là nguy hại.】 Yagokoro Eirin cười khổ nhìn lại tình trạng cơ thể. Uy lực của Bạo Liệt tiễn bảy mũi tên vượt quá tưởng tượng của nàng, cái năng lượng cuồng bạo kia đến bây giờ còn đang nằm trong cơ thể, không ngừng phá hoại.
Dựa vào thể chất của người từ núi Hourai (1), một chút vết thương này nhỏ thật sự không tính là cái gì, tuy nhiên Yagokoro Eirin hiện tại cũng không có thời gian đi khôi phục.
"Yukari, ngươi đang ở đây phải không?"
"Ara ara, không hổ là Eirin đây, thật sự là hiểu ta."
Từ bên cạnh Eirin, xuất hiện một cái khe hở màu tím, tại hai đầu khe hở còn có nơ con bướm kỳ quái.
Mà từ trong đi ra, đúng là thiếu nữ tự xưng 17 tuổi hư hư thực thực, Yakumo Yukari.
"Không nghĩ tới có thể chứng kiến bộ dạng chật vật như vậy của 'Kho tri thức của Mặt trăng', cũng coi như không uổng công chuyến này đây." Yukari khẽ cười, nói.
"Vậy lần sau khỏi đến đây đi." Eirin liếc mắt, đi tới chỗ Trương Hằng, trực tiếp nhấc hắn lên khỏi mặt đất.
"Chết chưa?"
"Còn sống, tuy nhiên cũng sắp chết rồi."
"Vậy ngươi cũng phải cẩn thận một chút, đừng cho hắn đã chết a, tài liệu thí nghiệm dạng này cũng là của hiếm đấy."
"Ai cần ngươi quan tâm."
"Nhân tiện, ta nhắc ngươi một câu, đồng bạn của hắn đã chạy tới rồi, hình như chính là đội trưởng gì gì của hắn đó. Lấy trạng thái ngươi bây giờ mà chống lại hắn, nói không chừng sẽ chết thật đấy a." Yukari giả vờ như chợt nhớ ra điều gì
"Ngươi chắc chứ?" Eirin nhíu mày, xem ra chuyện này cũng phiền phức đây.
Cũng chưa đủ là nguy hiểm, chẳng qua cũng vẻn vẹn là phiền phức mà thôi. Bởi vì nàng đã cảm thấy hai luồng khí thế của người Mặt trăng đầy quen thuộc.
Thật không ngờ, làm sao các nàng có thể đến được tận nơi này?
Tuy nhiên thế cũng tốt, ít nhất cũng giúp mình giữ được gã đàn ông này.
Eirin đút một viên thuốc vào trong miệng Trương Hằng đang hôn mê, tạm thời giữ tính mạng của hắn.
"Thiệt là...... Ta không tiện gặp mặt hai người kia, đi trước a ~" Yukari nhìn bộ dạng cân nhắc tỉ mỉ của Eirin, xác nhận được Eirin đã nhận ra có hai người đang đến.
Sau khi chắc chắn Yukari đã bước vào khoảng cách rồi biến mất vô tung, Eirin mới nhìn lại.
Ngắn ngủn vài giây đồng hồ, hai bóng người liền xuất hiện ở trước mặt Eirin.
"Sensei đại nhân, ta cảm giác được người chiến đấu cùng một luồng khí thế khác, vì vậy tới đây...... Sensei đại nhân! Người không có sao chứ!" Thiếu nữ vừa xuất hiện vừa thấy rõ bộ dạng Eirin, liền kinh ngạc kêu lên.
"Ứng xử thiếu đạo mạo quá đấy, Yorihime." Sau đó xuất hiện thiếu nữ khác, không nói hai lời, liền chặt tay lên đầu thiếu nữ đầu tiên.
"Sensei đại nhân, người không có sao chứ?" Không để ý tới Yorihime đang ôm đầu kêu đau ở bên cạnh, thiếu nữ thứ hai chuyển hướng sang hỏi Eirin.
"Không sao, đây chỉ là vết thương nhỏ mà thôi...... Tuy nhiên tại sao các ngươi lại tới? Hai vị công chúa cùng đi đến Gensokyo, kinh đô Mặt trăng đã xảy ra chuyện gì sao?" Eirin mỉm cười, trả lời.
Watatsuki no Toyohime, Watatsuki no Yorihime, đó là tên của hai người này.
Tỷ tỷ Toyohime, có được năng lực kết nối biển và núi.
Muội muội Yorihime, sở hữu năng lực mượn sức mạnh thần linh.
Hai người đều là công chúa của kinh đô Mặt trăng, có địa vị cùng sức mạnh cực cao.
"Sensei đại nhân, chuyện này cực kì nghiêm trọng, đại nhân Tsukuyomi ngài ấy......" Yorihime lại muốn muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị Toyohime chặt lên đầu.
"Kỳ thật, chuyện là như vầy, hiện tại cục diện kinh đô Mặt trăng rất loạn......"
"Những chuyện kia giờ không liên quan gì đến ta nữa." Toyohime còn chưa nói hết lời, Eirin đã ngắt lời nàng.
"Nhưng thưa Eirin sư phó, nếu như người không ra mặt, kinh đô Mặt trăng có thể sẽ bị hủy diệt đó a!" Yorihime kinh ngạc kêu lên.

"Cái gì? Nguy hiểm cấp độ hủy diệt?" Tại thời khắc này, cho dù là Eirin cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Kinh đô Mặt trăng, đây chính là nơi có khoa học kỹ thuật đi trước Trái Đất vô số năm, có thể nói là vô địch tồn tại. Thật sự Eirin không nghĩ ra nguyên nhân gì có thể làm kinh đô Mặt trăng bị hủy diệt.
"Yorihime, những chuyện đó hãy để sau, có kẻ địch đã tới. Sensei đại nhân, là kẻ địch của người sao?" Lại một lần nữa, Toyohime ngắt lời Yorihime mà nói.
"Ừ, không sai, hăn là bạn của gã đàn ông hay." Eirin chỉ vào Trương Hằng đang bị xách lên.
"Như vậy, Yorihime, em lưu lại tiêu diệt địch nhân, còn chị sẽ cùng sensei đại nhân lên Eientei trước, rồi chờ em ở đó." Toyohime lập tức quyết định.
"Vâng, cứ giao cho em đi." Tuy rằng bình thường hơi ngây ngô, nhưng vừa xác định phải chiến đấu, Yorihime liền tập trung tinh thần tuyệt đối. Có lẽ nàng chính là thần minh cuồng chiến đấu trong truyền thuyết?
"Chớ đi! Để lại Trương Hằng cho ta!!!"
------------ Phân cách tuyến ---------------
Trịnh Xá rốt cuộc chạy tới rừng trúc của những kẻ lạc đường (2). Khi hắn đến địa điểm chiến đấu vữa nãy, thấy đúng là một nữ nhân xách theo Trương Hằng, đang chuẩn bị rút lui.
"Chớ đi! Để lại Trương Hằng cho ta!!!"
Trịnh Xá hét lớn, đồng thời lấy ra đao Hổ Phách trong nháy mắt, chém ra một đạo đao mang.
Lấy thực lực Trịnh Xá bây giờ, dù cho không có sử dụng ma lực để khởi động đao Hổ Phách, đao mang được chém ra cũng đủ cắt đứt vàng ngọc, uy lực vô cùng.
Thế nhưng đạo đao mang màu đỏ như máu này lại bị một thiếu nữ đánh bật đi.
"Như vậy, Yorihime, sensei đại nhân và chị sẽ chờ em tại Eientei." Thiếu nữ trông giống nàng như đúc nói một câu, rồi cùng với người phụ nữ còn lại mang theo Trương Hằng rời đi rất nhanh.
"Đứng lại cho ta!" Trịnh Xá muốn đuổi theo, thế nhưng hắn bị chặn đường.
"Trước khi Watatsuki no Yorihime ta ngã xuống, ngươi đừng hòng bước qua nơi đây một bước!" Thiếu nữ kiên định trả lời.
"...... Ta không muốn giết nữ nhân, mau tránh ra cho ta!" Trịnh Xá nhẫn nhịn.
"Xem thường nữ nhân sao? Quá ngây thơ rồi, trên chiến trường không có ai là con gái hay trẻ con......" Vừa tiến vào trạng thái chiến đấu, trông thiếu nữ này như đã thay đổi toàn diện.
"Qua đòn đánh vừa rồi, xem ra ngươi cũng là một vị cường giả, vì vậy ta sẽ xuất ra toàn bộ thực lực để chiến đấu với ngươi!"
"Mượn lực thần minh Hi no Kagutsuchi (3)!"
Quanh người thiếu nữ kia được bọc bởi ngọn lửa màu đen kịt.
【 Cái gì? Đây là......】 Trịnh Xá kinh ngạc nhìn ngọn lửa màu đen vây quanh thiếu nữ trước mắt. Hắc viêm kia, rất quen thuộc......
Rất giống ngọn lửa màu đen của Clone của hắn......
"Tên của ta là Watatsuki no Yorihime, công chúa của Mặt trăng; xưng tên của ngươi đi, cường giả trên mặt đất...... Ta muốn biết mình sắp lấy đi tính mạng của ai." Yorihime nói lạnh lùng.
Ngọn lửa màu đen kia càng ngày càng mãnh liệt, thời gian dần qua, nó đã phủ kín phạm vi mấy chục thước. Chỗ này đã hoàn toàn biến thành lĩnh vực của hắc viêm......
"Vừa đánh đã muốn lấy đi tính mạng của ta? Khẩu khí thật lớn......" Dù đang bị lửa đen của đối phương bao vây, Trịnh Xá vẫn rất tự tin. "Sức mạnh của người hình như không phải do tự ngươi phát ra?"
"Không sai, Hi no Kagutsuchi là thần minh trong truyền thuyết. Ta có thể mượn được sức mạnh của ngài, làm cho ngài nhập vào ta, có thể sử dụng chiêu thức như của ngài." Yorihime thoải mái thừa nhận.
"Thần minh của Nhật Bản sao...... A, xem ra không thể không dùng ra một chút thực lực." Cảm nhận được lực lượng của thiếu nữ trước mặt, Trịnh Xá cũng bắt đầu dần dần biến hóa thân thể.
Chỉ trong nháy mắt, Trịnh Xá đã thay đổi hoàn toàn cơ thể, cũng không còn bộ dáng người bình thường lúc trước, thoạt nhìn ngược lại có chút tương tự cùng ác ma thần thoại trong truyền thuyết. Trên trán của hắn mọc ra hai cái sừng nhỏ, đồng thời quần áo ở thân trên cũng đã bị căng nát từ lúc nào, từ phía sau lưng hắn duỗi ra đôi cánh rồng hướng lên trời thẳng tắp, có hơi khác với cánh dơi của ác ma. Ngoài ra, trên làn da Trịnh Xá cũng nổi lên một ít vảy bò sát hơi nhỏ.
"Bán yêu!?" Yorihime kêu lên có chút kinh ngạc.
"Ta không phải là bán yêu, đây là do ánh sáng tâm linh của ta...... Tiềm Long biến!"
"Tên của ta là Trịnh Xá, đội trưởng Trung Châu đội...... Ta không muốn liên lụy tới người không liên quan, tuy nhiên khi ở trong loại trạng thái này, ta cũng không có biện pháp lưu thủ, vì vậy...... Cẩn thận đừng chết!"
Trịnh Xá cười ha ha một tiếng, xông tới.trước mắt Yorihime.
"Đến đây đi! Không cần biết ngươi là thần minh gì gì, ta sẽ đem ngươi đánh thành hai miếng bánh nhỏ!"
(1) Núi Bồng Lai trong truyền thuyết Trung Hoa, nơi có hằng hà sa số châu ngọc và thức ngon, ai sống ở đó đều trường thọ.
(2) Bamboo Forest of the Lost (Mayoi no Chikurin)
(3) Thần lửa, người bảo trợ cho nghề rèn và gốm sứ trong thần thoại Nhật Bản.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Hạn Touhou Kí [C].