Chương 20 - Chiến tranh Mặt trăng lần thứ 3!
-
Vô Hạn Touhou Kí [C]
- Baka Mộng Vân
- 2002 chữ
- 2020-05-09 06:29:37
Số từ: 1999
Tại kinh đô Mặt trăng......
"Chị, rốt cuộc thì chị nói gì cùng sensei đại nhân đó a?"
Bị Trịnh Xá đánh bại, Yorihime cũng không chịu tổn thương gì quá nặng, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày có thể phục hồi như cũ, lập tức lại bị tỷ tỷ kéo về.
"Không có gì...... Chúng ta đi bái kiến đại nhân Tsukuyomi."
Từ sau khi rời Gensokyo để trở về kinh đô Mặt trăng, Toyohime vẫn ở vào trong trạng thái thất thần, cho dù được đám thỏ ân cần thăm hỏi, nàng cũng đáp cho qua chuyện.
Thuận tiện nhắc tới, kinh đô Mặt trăng tuyệt không hoang vu.
Hoàn cảnh cùng khí hậu nơi đây kỳ thật cũng không phải ở mức khiến cho sinh vật không sống nổi. Trong vòng một năm có đủ mùa xuân ấm áp, ngày mùa hè sức sống, mùa thu mùa thu hoạch, vào đông yên tĩnh. Cây đào (1) chiếu ánh sáng chói lọi xuống tinh cầu màu lam, kinh đô Mặt trăng tràn đầy lũ thỏ tươi cười. Lũ thỏ này đứa thì ngồi bên vệ đường đánh cờ tướng, đứa lại uống trà, đứa thì ngủ ngáy.
Kể từ chiến tranh mặt trăng lần thứ hai, sau khi tiểu đội hợp thành bởi miko, ma pháp sư cùng ma cà rồng bị đánh bại, kinh đô Mặt trăng lại trở về hòa bình.
Đó là nếu như chiến thắng đám ô hợp kia cũng có thể được xưng là chiến thắng chiến tranh mặt trăng lần thứ hai.
Tuy nhiên sau đó không lâu, kinh đô Mặt trăng lại bắt đầu lưu truyền lời đồn đại.
"Đại nhân Tsukuyomi muốn phát động chiến tranh mặt trăng lần thứ ba rồi! Lần này chúng ta muốn chủ động tiến công mặt đất!"
Không biết từ đâu truyền ra lời đồn, tuy rằng đều là chuyện nhảm nhí, nhưng đám thỏ Mặt trăng vốn đầu óc đơn giản lại ưa tám chuyện rất tin vào lời đồn.
Tuy có thành ngữ lời đồn sẽ biến mất sau 75 ngày...... Thế nhưng là, cũng đã qua nhanh hơn một năm, lời đồn vẫn tồn tại.
Cho dù Toyohime cùng Yorihime chẳng thèm ngó tới loại lời đồn này, thế nhưng dù sao cũng có liên quan đến vị đại nhân kia, không phải là không có lửa thì sao có khói.
Dù sao đây chính là đại nhân Tsukuyomi.
Tsukuyomi, đây chính là nhân vật càng thêm nổi danh so với Yagokoro Eirin, nếu như nói Yagokoro Eirin là "truyền thuyết" của kinh đô Mặt trăng, như vậy Tsukuyomi chính là "thần thoại" của kinh đô Mặt trăng.
Nói đến Tsukuyomi, còn phải nói từ sự hình thành của kinh đô Mặt trăng.
Tại cực kỳ lâu trước kia, trong đại dương diễn ra một cuộc chiến tranh giành quyền sinh tồn, hậu quả để lại là đại dương xanh trở nên dơ bẩn, người thắng cuộc đành tiến lên mặt đất.
Mà trên mặt đất, cuộc chiến sinh tồn còn khốc liệt hơn. Có kẻ cường hóa thân thể, đem kẻ yếu coi như đồ ăn. Có chủng tộc sinh đẻ rất khỏe, coi như là bị ăn sạch, tử tôn cũng có thể duy trì nòi giống. Cũng có kẻ cho dù không có địch thủ, rồi lại bởi vì không cách nào thích ứng hoàn cảnh mà tuyệt chủng. Cũng có kẻ từ bỏ mặt đất, trở về biển rộng. Người thắng chẳng qua là số ít, đa số đều trong chiến đấu diệt sạch.
Lịch sử của sinh mệnh chính là lịch sử của chiến tranh. Lịch sử dù sao vẫn là lấy người thắng làm trung tâm đi tới, như vậy thế giới tràn đầy máu tanh, vì vậy trên mặt đất dính đầy dơ bẩn. Sinh vật vốn có thể vĩnh viễn sinh tồn được, nhưng giờ tuổi thọ của chúng càng ngày càng ngắn do phải sống trong môi trường dơ bẩn.
Hiện tại, trên mặt đất đã hầu như chỉ toàn sinh vật không thể sống hơn trăm năm.
Thế nhưng, đã từng có hiền giả cảm giác được tuổi thọ ngắn ngủi là do hậu quả của những dơ bẩn kia, vị hiền giả này nhìn lên trăng tròn chiếu vào trên biển, quyết định ly khai mặt đất dơ bẩn này.
Như là từ biển rộng đi vào trên mặt đất, hay là từ trên mặt đất đi vào bầu trời, hiền giả đã di cư đến mặt trăng. Vị hiền giả này là kẻ sáng lập kinh đô Mặt trăng, cũng chính là vương giả kinh đô Mặt trăng, Tsukuyomi.
Tsukuyomi mang theo thân tộc cùng người tin cậy của bản thân tới mặt trăng. Mặt trăng hoàn toàn không có dơ bẩn, kết quả là mọi người không có tuổi thọ. Không có tuổi thọ, có nghĩa là không có sống hay chết, mặt trăng có lẽ cũng giống với Thiên đường, cũng chính là thế giới sau khi chết.
Tsukuyomi cùng Yagokoro Eirin cùng nhau sáng tạo ra kinh đô Mặt trăng, đem tinh cầu nguyên bản hoang vu vô cùng này tạo thành nơi này bộ dáng hiện tại.
Mặc dù từ sau chiến tranh mặt trăng lần thứ nhất, khi Tsukuyomi ra tay đánh bại Yakumo Yukari, nàng cũng không còn xuất hiện nữa, thậm chí ngay cả khi Yagokoro Eirin cùng Houraisan Kaguya phản bội chạy trốn cũng không làm nàng hiện thân, nhưng sự tôn kính cùng sùng bái của đám thỏ đối với nàng lại chỉ có tăng không giảm, cơ hồ đem nàng trở thành thần minh kinh đô Mặt trăng......
Không, bởi vì Tsukuyomi vốn chính là thủ hộ thần kinh đô Mặt trăng, vẫn luôn là thế.
Mà bây giờ cũng chỉ có thân là công chúa mặt trăng, Toyohime cùng Yorihime, mới có quyền yết kiến Tsukuyomi.
Mắt thấy lời đồn có xu thế càng truyền càng mãnh liệt, thậm chí một vài con thỏ cũng bắt đầu chuẩn bị vũ khí, rốt cuộc Toyohime cũng không nhịn được lo lắng, nàng đi Gensokyo, hỏi thăm cách nhìn của Yagokoro Eirin.
Nhưng coi như là Yagokoro Eirin, hiền giả của mặt trăng, cũng không hiểu Tsukuyomi lúc này đây muốn làm gì.
Vì vậy Watatsuki no Toyohime ý định trực tiếp yết kiến Tsukuyomi, hỏi rõ ràng ý đồ của đại nhân.
------------ Phân cách tuyến ---------------
Hoàng cung của Mặt trăng.
Ngồi ở chỗ to lớn trong cung điện, là người cầm quyền ở kinh đô Mặt trăng, Tsukuyomi.
"Vào đi thôi, Yorihime." Toyohime đẩy ra cửa điện, đi vào.
Trong điện là ánh sáng lờ mờ.
"Toyohime, Yorihime, các ngươi có chuyện gì không?" Trong lúc đó, truyền đến một thanh âm.
"A...... đại nhân Tsukuyomi, Toyohime lần này đến đây là muốn hỏi một chút. Đối với lời đồn về chiến tranh mặt trăng, ngài nghĩ sao ạ?." Toyohime khom người thi lễ nói.
"Thấy thế nào? Ngươi không phải là đã đi Gensokyo bái kiến Eirin sao? Nàng đã nói thế nào?" Từ trong bóng tối đi ra một vị nữ tử.
Nàng có tóc dài màu trắng, lọn tóc đeo vật trang sức hình dạng mặt trăng sáng, mặc trường bào màu đen, mà sau lưng tức thì có một loan nguyệt màu trắng.
Trên mặt Tsukuyomi lộ ra dáng tươi cười thiện ý, làm cho người ta nhìn qua liền sinh ra hảo cảm, thế nhưng trên thân truyền đến từng trận uy áp, lại làm cho hai người có chút hô hấp không xong.
"Sensei đại nhân...... ngài ấy không hiểu rõ ràng ý định của ngài." Toyohime chần chừ một chút, đành nói ra.
"Vậy sao? Eirin nàng ta còn không chịu về đâu." Tsukuyomi thở dài. Nhưng Toyohime tựa hồ nghe ra cái gì từ trong những lời này vậy.
Chẳng lẽ...... Lời đồn đại là thật?
Tsukuyomi dời ánh mắt từ trên thân Toyohime chuyển đến trên thân Yorihime, đột nhiên ồ nhẹ lên một tiếng.
"Yorihime, tại sao ngươi bị thương? Ngươi giao thủ cùng Yakumo Yukari sao?"
Không đợi Yorihime trả lời, Tsukuyomi liền hướng về hậu điện tối tăm, hô: "Đảo ngược nhân quả, trị liệu Watatsuki no Yorihime, khấu trừ tín ngưỡng của ta."
Lệnh của Tsukuyomi vừa mới hạ xuống, Toyohime liền chứng kiến từ trên người của nàng toát ra một ít màu vàng thể khí, ngay tại thời điểm những khí thể này toát ra, trong hậu điện đột nhiên sáng sủa....
Hai người đều thấy rõ đồ vật kia là một quả cầu thủy tinh hình tròn cực lớn, mà quả cầu thủy tinh này đang không ngừng sáng lên, hơn nữa càng ngày càng sáng, cuối cùng dường như biến thành một luồng sáng lớn. Chưa hết, một chùm tia sáng hạ xuống từ trên quang cầu kia, đem bao phủ Yorihime, khiến cho Yorihime chậm rãi lơ lửng, cứ như vậy lơ lửng bên trong chùm tia sáng.
Ngắn ngủn vài giây đồng hồ, Yorihime liền khôi phục được trạng thái lúc đỉnh phong nhất của nàng, lúc này nàng mới có hồi đáp: "Không phải là Yakumo Yukari, là một nam nhân tên là Trịnh Xá."
"Trịnh Xá? Chưa nghe qua bao giờ...... Là do ta không ra khỏi kinh đô Mặt trăng quá lâu sao? Không ngờ trên mặt đất lại xuất hiện một cường giả như vậy, nhìn bộ dáng của ngươi, giống như đối phương còn hạ thủ lưu tình." Tsukuyomi nhíu mày nói.
"Không...... Hắn giống như đến từ một địa phương tên là Không gian Chủ thần." Yorihime hồi đáp.
"Cái gì!? Ngươi nói Không gian Chủ thần! Ai nói cho ngươi chuyện đó?" Làm cho Yorihime không nghĩ tới chính là, thời điểm Tsukuyomi đang nghe bốn chữ này, lập tức liền kích động.
Đây là lần đầu tiên Yorihime trông thấy Tsukuyomi có vẻ mặt như vậy.
"Dạ...... Là chính bản thân hắn nói." Yorihime trả lời có chút ngơ ngẩn.
"Thế ư...... Vậy thì đúng rồi...... Không gian Chủ thần, Không gian Chủ thần......"
Tsukuyomi đi vòng quanh, một hồi sau đó đột nhiên nói: "Toyohime, Yorihime, truyền lệnh cho đám thỏ."
"Bảy ngày sau...... Phát động chiến tranh mặt trăng lần thứ ba! Mục tiêu...... Gensokyo!"
"Cái gì!?" X2
Toyohime cùng Yorihime cũng không khỏi hoài nghi mình có nghe nhầm hay không, thật sự...... Muốn phát động chiến tranh mặt trăng lần thứ ba?
"Không hiểu ta nói gì sao? Còn không mau đi!"
"Rõ!" X2
------------ Phân cách tuyến ---------------
Sau khi Toyohime cùng Yorihime rời đi, cung điện chỉ còn lại có mỗi mình Tsukuyomi.
"Không gian Chủ thần a...... bảo vật kiến tạo trong hàng tỉ năm bởi thần minh trong truyền thuyết, đạo tổ, Tam Hoàng cùng vô số thánh nhân...... kết quả cuối cùng khi dung hợp lộ tuyến nhân quả cùng khoa học kỹ thuật phù văn......"
"Khoa học kỹ thuật phù văn...... Tu chân...... Tu được chân thật...... lực lượng có thể địch nổi thánh nhân cơ nhân tỏa tầng 5 ...... Hệ thống chuyển đổi năng lượng-vật chất, hệ thống uốn cong không gian, hệ thống nghịch chuyển thời gian, hệ thống lộ tuyến nhân quả......"
"Côn Lôn...... Năm đó là binh khí mạnh nhất do Nhân hoàng Phục Hi - đệ nhất cường giả Hồng hoang - chế tạo ra ...... Đáng tiếc a, ta hiện tại chỉ có thể sử dụng bộ phận công năng của nó......"
"Tuy nhiên cũng sắp, sắp rồi...... Chỉ cần ta được đến Không gian Chủ thần, đạt được phương pháp sử dụng khoa học kỹ thuật phù văn, ta sẽ trở thành người mạnh nhất trong các thánh nhân......"
"Sắp...... Sắp rồi......"
Là Tsukuyomi đang lầm bầm lầu bầu, hay là nói chuyện với đồ vật vô hình? Cũng không ai biết......
(1) Kiểu như cây đa trong truyện chú Cuội.