• 206

Q2 - Chương 2: Vệ sĩ cùng cường giả


Số từ: 5518
Quyển 2: Trở nên mạnh mẽ
Dịch: truongtieutuyet
Biên: Drovenger
Nhóm dịch: Vô Hạn Chi Tâm
Nguồn: bachngocsach.com
- Vệ sĩ? Ngươi muốn làm vệ sĩ của Kỳ Kỳ? Ha ha ha...
Tại tòa nhà của tập đoàn La Thị, Lăng Tân thông báo tên mình, thuận lợi đi tới phòng làm việc của chủ tịch, ngoài trừ mấy cậu của La Kỳ Kỳ, còn có mấy người vệ sĩ đứng phía sau hắn, nhìn qua nơi này giống như phòng của lão đại xã hội đen... Đương nhiên, bọn họ kế thừa đại bộ phận tài sản của La Phú Nhân, thì cũng là lão đại phía sau của xã hội đen ở Thượng Hải rồi. Lăng Tân cũng không xấu hổ đối với một tràng cười này, hắn gật đầu trực tiếp thừa nhận nói:
- Đúng vậy, ta muốn làm vệ sĩ riêng của La Kỳ Kỳ, bởi vì từng là bằng hữu của Trần Hạo Thao, kẻ giết La Phú Nhân, ta biết hắn nhất định sẽ giết La Kỳ Kỳ diệt khẩu, nói cách khác, tình huống hiện tại của La Kỳ Kỳ rất nguy hiểm, ta phải có trách nhiệm bảo vệ tốt cô bé, ta muốn ngăn cản bằng hữu của ta.
- Giết như thế nào? Giết bằng ý nghĩ sao? Ha ha ha...
Nam tử này cười ha ha nói. Người đàn ông này không phải là người đàn ông họ Lâm hôm qua gác đêm, tuy rằng đều họ Lâm, nhưng cũng không có tận mắt chứng kiến những chuyện hôm qua phát sinh, mặc dù theo tin tức từ cảnh sát thì cũng biết đại khái, nhưng hắn vẫn không cho rằng Trần Hạo Thao có năng lực giết chết La Kỳ Kỳ dưới sự bảo vệ đông đảo thế này, vì thế hắn không ngại gì cười ha hả, theo suy nghĩ của hắn, người thanh niên trước mặt chẳng qua là chỉ muốn lừa một khoản tiền mà thôi, chuyện như vậy tập đoàn La Thị đã gặp nhiều rồi. Lăng Tân lắc đầu nói:
- Ta không biết bằng hữu ta thuộc tổ chức nào hoặc có năng lực gì, nhưng ngày hôm qua hắn đuổi giết La Kỳ Kỳ thì có bốn chiếc xe cảnh sát bị va chạm, đều do một chiếc xe vọt tới đâm vào xe cảnh sát, vì vậy đã chết ba người cảnh sát... Chuyện này ngươi có thể điều tra xem ta có nói lung tung hay không?
Người đàn ông này cũng không phải kẻ ngu ngốc, nghe thấy vậy sắc mặt hắn nhất thời trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Lăng Tân một lúc lâu, rồi rút điện thoại di động ra hỏi vài câu, sau khi tắt điện thoại thì lại tiếp tục nhìn chằm chằm vào Lăng Tân, trong khoảng thời gian này hai bên đều im lặng không nói gì cả, sau mấy phút đồng hồ có một cuộc điện thoại gọi đến, người đàn ông này tiếp tục yên lặng nghe điện thoại.
- Được rồi, ta thừa nhận ngươi nói đúng sự thật, nhưng điều này có thể chứng minh cái gì? Cũng có thể do ngoài ý muốn, hoặc là do vội vã bắt phạm nhân... Ngươi biết điều gì sao?
Người đàn ông này nhìn chằm chằm vào Lăng Tân hỏi.
- Ta không biết gì cả, cũng không hiểu vì sao hắn làm được tất cả những chuyện này, không biết hắn có phải là người của tổ chức nào hay không... nhưng ta biết La Phú Nhân thực sự không tầm thường, ta nghĩ các ngươi cũng có thể hiểu rõ, kẻ địch của La Phú Nhân có thể là bình thường sao? Nếu không, ta cũng sẽ không mạo hiểm tính mạng đến bảo vệ cho Kỳ Kỳ, ta có duyên với cô bé.
Lăng Tân gật đầu nói.
- Có duyên? Ta làm sao biết được ngươi có cùng một phe với hắn hay không? Mà cho dù là muốn bảo vệ Kỳ Kỳ đi chăng nữa, ngươi có năng lực gì để bảo vệ được nàng cơ chứ?
Người đàn ông này cười lạnh, đồng thời châm một điếu xì gà, ánh mắt coi thường nhìn về phía Lăng Tân. Lăng Tân bỗng nhiên nở nụ cười, hắn nói:
- Cái khác có thể ta không làm được, nhưng năng lực đánh nhau cũng có chút nắm chắc, không bằng như vậy đi, ngươi cho vệ sĩ của mình đánh với ta một trận? Xem xem ta có năng lực bảo vệ Kỳ Kỳ hay không?
Người đàn ông này không cười nữa, hắn nhìn về phía mấy người vệ sĩ, trong đó có một người vệ sĩ lên tiếng nói:
- Lâm tiên sinh, ta không cảm thấy hắn có năng lực đánh ngã bất cứ người nào trong số chúng ta, tuy rằng đánh giá thực lực một người từ bên ngoài không quá chuẩn xác, nhưng bất kể là tu luyện võ thuật, hay thành thạo kĩ năng chiến đấu, đều khiến cho dáng người có một hình thái nhất định, nói thật... Hắn chỉ là người thường mà thôi.
Lăng Tân trực tiếp cắt ngang nói:
- Vậy tại sao không lại đây thử xem thế nào? Nếu như ta là người thường, mấy người có thể rất dễ dàng đánh ngã ta? Chúng ta hãy thử một chút xem sao...
Người đàn ông họ Lâm gật đầu nói:
- Cũng được, thử một chút đi, cho hắn biết hoàn toàn không có hi vọng gì... Không làm chết người là được, thuốc men đã có ta lo.
Mấy tên vệ sĩ không biết làm thế nào, chỉ đành thở dài, nhưng mà dù sao vẫn phải nghe theo khách hàng, cho nên một tên vệ sĩ bước lại gần trước mặt Lăng Tân nói:
- Đến đây đi, ta cho ngươi tấn công trước, lát nữa bị thương thì đừng trách...
Lăng Tân bỗng nhiên lao nhanh về phía tên vệ sĩ từ trên ghế salon, nhẹ nhàng vỗ một phát nhẹ vào ngực của hắn, sau đó lùi lại mấy bước rồi nói:
- Được, đã xong, bắt đầu đi, ta cũng có lời muốn nói như vậy, lát nữa bị thương thì đừng trách...
Săc mặt mấy tên vệ sĩ đại biến, bọn họ cũng không phải là người thường giống nam tử họ Lâm, bọn họ chính là vệ sĩ quốc tế, mặc dù phần lớn nghiệp vụ tập trung ở châu Á, nhưng kiến thức đều vượt qua người thường rất nhiều, đặc biệt là về phương diện chiến đấu, cho dù là súng ống hay cận chiến bọn họ đều biết, giống như vừa nãy, Lăng Tân đang ngồi im lặng đột nhiên bạo phát phát ra tốc độ này, cơ hồ đã vượt qua cực hạn của bọn họ, lúc trước còn cho rằng Lăng Tân chỉ là một người bình thường, không ngờ lại có thực lực chiến đấu kinh người như vậy, đúng là nhìn lầm rồi...
Tên vệ sĩ đang đối mặt với Lăng Tân liền trở nên nghiêm túc, hắn vừa mới bước về phía trước nửa bước mà thôi, Lăng Tân bỗng nhiên trực tiếp lao tới, khi tay Lăng Tân đánh về phía động mạch cổ hắn liền nghiêng người né tránh, do mới tránh né nên hai tay hắn không kịp nâng lên che chắn, Lăng Tân vỗ tiếp một cái vào bụng làm tên vệ sĩ này nằm lăn ra đất ngay lập tức, la hét lớn tiếng, ngay cả nam tử họ Lâm cũng nghe thấy, tên vệ sĩ này chưa bị ngất, nhưng bắt đầu không ngừng nôn mửa, xem ra rất đau đớn.
- Một người đánh với ta thật sự là không đủ, như vậy đi, cả ba người cùng lên một lượt.
Lăng Tân bỗng nhiên vẫy tay với ba người kia, hắn nói chuyện không e dè gì cả, kì thực trong lòng hắn đang rất bình tĩnh, nội lực trong cơ thể bắt đầu vận hành. Người đàn ông họ Lâm cũng nhận thấy tình huống trước mắt, mấy người vệ sĩ này là do mình chọn lựa, nên hắn cũng biết bọn họ không phải chỉ có hư danh, đúng là vệ sĩ hạng nhất ngang hàng với lính đánh thuê, nhưng trước mặt người thanh niên này đấu không lại một chiêu, thực lực so sánh như vậy thật kinh người, thế nên cho dù Lăng Tân lên tiếng cũng không làm hắn giật mình.
- Không cần so tài với bọn họ nữa, bọn họ là vệ sĩ của ta, nếu tất cả bị ngươi đánh gục, vậy còn ai để bảo vệ ta đây? Khi đó ngươi muốn giết ta nhiều nhất chỉ mất hai giây, ta không thể mạo hiểm như vậy.
Người đàn ông họ Lâm kia cuối cùng vẫn chưa phải là người ngu ngốc, ít nhất so với người em ở bệnh viện ngày hôm qua thì hắn mạnh mẽ hơn rất nhiều, hắn cúi đầu trầm tư suy nghĩ một lát, sau đó mới mở miệng nói tiếp.
- Gọi La Cách Tư tới đây, thuê hắn cũng không phải để hắn lúc nào cũng nhàn rỗi như vậy. Nói cho hắn biết, có đánh nhau.
Nam tử họ Lâm nói với người vệ sĩ bên cạnh, người vệ sĩ kia gật đầu, trực tiếp đi ra khỏi phòng làm việc, nam tử họ Lâm nhìn về phía Lăng Tân rồi nói:
- Thật kì lạ, lực lượng cùng tốc độ... Ngươi có phải là người tu luyện võ thuật hay không? Ta cũng đã thấy qua hắc đạo có một vài võ giả như vậy, nhưng tốc độ của ngươi hình như nhanh hơn một ít.
Lăng Tân chỉ cười không trả lời, nhàn nhã ngồi xuống ghế salon, thấy vậy, nam tử họ Lâm kia cũng không hề tức giận, đưa một điếu xì gà cho hắn rồi nói:
- Ta rất tán thưởng nhân tài, cho dù là hạng người gì cũng được, người xưa có nói có Mạnh Thường Quân nuôi muôn vàn người, ta cũng muốn có khí độ như vậy... Chắc ngươi cũng biết, La Phú Nhân đúng là một truyền kì, trong mấy năm ngắn ngủi đã tạo nên một vùng đất riêng cho mình, tự thân chống đối lại chính phủ, giành được chiến thắng cuối cùng, nói thật, ta làm thủ hạ dưới tay La Phú Nhân cũng không phải là chuyện gì khó chịu... Nhưng hắn đã chết, hiện tại tập đoàn La Thị do ta và anh em mình quản lý, thế cho nên cũng không cần phải nhớ lại người chết làm gì, La Phú Nhân đã chết, là người thua cuộc, tuy ta không thể so sánh với La Phú Nhân về khí độ hay sự tài giỏi, nhưng giữ lấy những thứ đang có cũng không có vấn đề gì... Thế nào? Gia nhập tập đoàn La thị đi, ta đối đãi với nhân tài rất thoải mái.
Lăng Tân khẽ cười một cái, trong lòng hắn cũng nhận thức được về người đối diện, tuy hắn không phải là bố già mafia gì đó, nhưng bảo vệ cho một cơ nghiệp cũng không có vấn đề gì... Dù hắn không có lực lượng bên ngoài, giữ đến năm bảy mươi tuổi cũng không sao.
- Không, ta không hứng thú với việc gia nhập tập đoàn La Thị, mục đích duy nhất của ta là ngăn chặn bằng hữu, nhân tiện bảo vệ cho Kỳ Kỳ, trong khoảng thời gian này, coi như ta là người của tập đoàn La Thị cũng được.
Lăng Tân khẽ cười nói. Nam tử họ Lâm khoát tay rồi nói:
- Vấn đề này nói sau cũng được, nếu như ngươi có thể đánh thắng La Cách Tư, như vậy ngươi sẽ là vệ sĩ của Kỳ Kỳ, đồng thời, cũng nhờ ngươi tiện thể bảo vệ cho ta và mấy cậu của Kỳ Kỳ, dù sao chúng ta cũng xem như người thân duy nhất của cô bé.
Trong lòng Lăng Tân cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn khẽ gật đầu, lúc này, cửa phòng làm việc mở ra, một người đàn ông to lớn, đầy mùi rượu cùng mùi của nữ nhân đĩnh đạc bước vào, vừa đi vào hắn liền ngã lên ghế salon rồi nói:
- Lâm tiên sinh, có chuyện gì phiền toái mà phải cần đến ta? Mấy người kia không bảo vệ tốt cho ngươi sao?
Nam tử họ Lâm mỉm cười rồi nói:
- Cũng không phải là chuyện gì phiền phức lắm, ngươi đánh một trận với người thanh niên này đi, ta muốn xác nhận thực lực của hắn.
La Cách Tư quay đầu lại nhìn Lăng Tân, lại nhìn quanh trong phòng làm việc, cười hắc hắc rồi nói:
- Võ giả Đông phương sao? Rèn luyện thân thể đến mức không kém hơn mở cơ nhân tỏa, phương thức rèn luyện như vậy cũng rất tốt... Được rồi, lần trước ta cùng một võ giả đánh nhau một lúc lâu, cuối cùng vẫn bị thua, gãy cả xương mũi, lần này do ngươi nhận lại đi...
- Cơ nhân tỏa? Là cái gì?
Lăng Tân chợt giật mình, hắn liền có chút chú ý với người đàn ông trước mặt, mấy chữ cơ nhân tỏa kia hắn chưa từng nghe nói qua, có vẻ là võ thuật gì đó, hay là kết quả của công nghệ cao, chẳng lẽ dùng thuốc tăng cường thể chất? Hơn nữa, từ lúc hắn có được nội lực liền luôn muốn tìm hiểu sự thật về võ giả, thật sự có võ giả tồn tại sao, không biết có ai có nội lực hay không, nhưng người này cùng võ giả kia chiến đấu lâu như vậy, cuối cùng bị gãy xương mũi, thực lực hẳn sẽ không thấp. Vậy thì lấy hắn làm người để so sánh với thực lực của võ giả đi!
- Như vậy... tới đi...!
Lăng Tân lặng lẽ đứng dậy, chứng kiến hắn nghiêm túc như vậy, nam tử họ Lâm cũng nhẹ nhàng thở ra, bởi vì giá tiền hắn thuê mấy người vệ sĩ này, tất cả còn không bằng một phần năm giá thuê La Cách Tư, cho nên hắn không hi vọng những vệ sĩ mình bỏ tiền ra thuê đều là đồ bỏ. Nếu ngay cả Lăng Tân cũng nghiêm túc như vậy, thì La Cách Tư tuyệt đối sẽ không kém, ít nhất không làm hắn mất tiền oan.
La Cách Tư cũng rất nghiêm túc, hắn bỗng nhiên hét lên, sau đó ánh mắt liền trở nên mờ mịt, giống như không còn tiêu cự, có chút giống với người cảnh sát bị Phong thần bảng khống chế mà Lăng Tân đã thấy qua, nhưng vẫn có chút khác biệt. Tuy hai mắt La Cách Tư mờ mịt nhưng vẫn mang lại cảm giác rất nguy hiểm, đó là một loại cảm giác theo bản năng, Lăng Tân liền lao về phía La Cách Tư. Hai người cách xa nhau chừng mấy thước, Lăng Tân phân tán nội lực ra khắp toàn thân, toàn lực tấn công, chỉ khoảng chưa đầy một giây đã vọt tới trước mặt La Cách Tư với tốc độ mắt thường khó mà thấy được, hắn định dùng tốc độ nhanh nhất cùng lực lượng mạnh nhất của mình đánh bại La Cách Tư trong nháy mắt, nhưng ai ngờ một quyền đã lao thẳng vào mặt hắn, bộp một tiếng nhỏ, hắn chỉ kịp thời lấy hai tay che mặt, một quyền này khiến cho hắn phải lăn một vòng, nhưng La Cách Tư cũng không lao đến ngay, mặc dù dùng một quyền đánh ngã Lăng Tân, nhưng nắm tay chạm vào người của Lăng Tân lại bị lực lượng rất lớn phản lại, đẩy lui hắn vài bước, hơn nữa trên tay hắn có cảm giác hơi đau đớn, điều này làm cho La Cách Tư cắn chặt răng kinh ngạc một chút, sau đó hai mắt mờ mịt như cũ lao về phía Lăng Tân.
Trong nháy mắt bị đánh ngã Lăng Tân đã dùng lực đánh một quyền xuống mặt đất, nhờ vào lực đạo này lùi lại thật xa, khi Lăng Tân vừa lộn một vòng thì La Cách Tư cũng đã lao tới, hai người một tiến một lui, trong nháy mắt, Lăng Tân đã gần đụng phải bàn trà, hắn dùng sức đạp một cái, nhảy qua bên cạnh, lập tức đứng dậy, mà lúc đó La Cách Tư đã hung hăng đánh một quyền trúng mặt bàn.
- Cơ hội tốt...
Lăng Tân mạnh mẽ cắn răng một cái, dùng chân đạp xuống đất, phá vỡ sàn nhà lao về phía La Cách Tư, nhưng không biết làm thế nào, La Cách Tư một lần nữa quay đầu lại, đá một cước về phía Lăng Tân đang lao tới, bởi vì khoảng cách hai bên gần như vậy, dù tốc độ cùng lực lượng Lăng Tân mạnh hơn người thường rất nhiều cũng không phản ứng kịp, chỉ có thể dùng cánh tay ngăn cản một cước này, tiếp đó hắn và La Cách Tư đồng thời lùi về phía sau mấy bước.
- Là tốc độ phản ứng sao? Bao gồm cả thị giác cùng suy nghĩ...
Lăng Tân suy nghĩ thoáng qua một chút, hắn đã hiểu đại khái thực lực của La Cách Tư, nếu nhìn qua tốc độ cùng lực lượng mà nói, quả thật kém hơn hắn rất nhiều, dù mạnh hơn người thường không ít, nhưng so với một người mang nội lực như hắn còn chưa đủ, thế mạnh chân chính của La Cách Tư là loại thị giác cùng suy nghĩ này, cũng có thể nói là lực phản ứng. Một người có thể đứng cách xa mười mét nhìn hai người khác đánh nhau, mỗi người một quyền, mỗi người một động tác, thế nhưng khi một người đứng trước mặt đánh hắn thì không phải ai cũng có thể né tránh, rất có thể khi đang phục hồi lại tinh thần thì đã bị một quyền đánh trúng, đó là tốc độ phản ứng. Nếu như mọi người phản ứng trong hai giây, mà có người phản ứng chỉ trong một giây thì khi hắn nhìn người xung quanh sẽ giống như đang xem phim slow motion vậy, chỉ cần có thể phản ứng kịp thời, Lăng Tân sẽ không thể nào đánh trúng!
- Nguyên nhân là ở cơ nhân tỏa sao? Cái gọi là cơ nhân tỏa có thể nâng cao tốc độ, không chỉ là tốc độ phản ứng, mỗi lần hắn đánh trả hoặc tấn công đều giống như là động tác theo bản năng... Giống như trực giác của dã thú?
Lăng Tân dùng tốc độ tránh né vài đòn tấn công của La Cách Tư, cuối cùng thì hắn cũng phải dừng lại để hít thở, nắm đấm của La Cách Tư tiếp tục đánh về phía hắn, thế nhưng lần này Lăng Tân nhắm mắt lại... phản ứng, lấy tốc độ phản ứng của hắn thì không có cách nào lại gần được để công kích, hắn cũng chưa trải qua huấn luyện chiến đấu tay đôi bao giờ, cho nên dứt khoát không nhìn nữa... Chẳng thà không nhìn thấy, dù sao tốc độ cùng lực lượng của hắn cũng hơn La Cách Tư rất nhiều!
Bộp~ bộp~ hai tiếng, La Cách Tư vừa đá một cước vào bụng Lăng Tân thì một quyền với tốc độ không thể tưởng tượng đã vụt đến, tuy La Cách Tư tính toán né tránh nhưng đáng tiếc một quyền này nhanh hơn công kích lúc trước của Lăng Tân nhiều lần, lực lượng rất lớn, Lăng Tân gần như đã dồn hết nội lực vào đó, chẳng những đánh trúng bả vai La Cách Tư, mà còn làm hắn đánh bay ra ngoài, văng ra mấy mét, đập vào một chiếc tủ, sau đó mới dừng lại, nhìn bả vai vặn vẹo của hắn, có lẽ đã bị trật khớp vai. Lăng Tân cũng cảm thấy không chịu nổi, bởi vì nội lực đều tập trung trên tay, cho nên chỉ còn một ít lưu lại trên thân thể, trúng một cước toàn lực của La Cách Tư, nhất thời máu từ yết hầu của hắn trào lên, bên khóe miệng thiếu chút nữa đã chảy máu, nhưng mà hắn lập tức nuốt đống máu đó xuống, ngoại trừ sắc mặt hơi khó coi ra, toàn thân không có biến hóa gì lớn.
- Lợi hại, không ngờ thế giới này còn có người đấu lại được với nội lực của ta, hơn nữa nghe nói hắn đã từng thua trong tay một võ giả, hay là võ giả Trung Quốc có thể bằng cách nào đó có được nội lực? Hoặc là... nội lực của ta quá yếu sao? Chẳng hạn nếu ta mạnh mẽ đến mức hoàn toàn coi thường công kích của La Cách Tư, tốc độ cùng lực lượng của ta vượt qua cực hạn... Còn nữa, nếu như ta có được cái gọi là cơ nhân tỏa, phối hợp với nội lực, như vậy sẽ mạnh đến mức nào?
Trong đầu Lăng Tân thoáng suy nghĩ như vậy, khi nam tử họ Lâm vỗ vỗ vai mới làm cho hắn chú ý thấy phòng chủ tịch đã trở nên nát bét, nam tử họ Lâm cũng không trách móc gì, ngược lại rất vui vẻ nói:
- Hai người đều rất lợi hại, như vậy Lăng tiên sinh, hoan nghênh ngươi bảo vệ Kỳ Kỳ... Ta nghĩ cô bé gặp được ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ, hơn nữa tập đoàn La Thị luôn rộng mở chào đón, ta nhớ ngươi hình như là thiên tài ở trường đại học đúng không? Khi nào muốn đến tập đoàn La Thị làm việc ta cũng đều rất hoan nghênh.
Lăng Tân nghe vậy nhất thời thở nhẹ ra, hắn cũng không nói nhiều, lặng lẽ lại gần La Cách Tư, kéo hắn đứng dậy, rồi mở miệng nói:
- Ngươi thật sự rất lợi hại, thế nào? Có rảnh cùng ta uống một chén không? Ta mời.
La Cách Tư bị trật khớp vai, rất đau đớn, nhưng nghe Lăng Tân nói thế, hắn cũng cười hào sảng nói:
- Uống một chén thì miễn, uống mấy chai đi, ta bồi tiếp, ngươi thật lợi hại, tốc độ cùng lực lượng giống như quái vật vậy, ha ha...
- Được rồi, giảng hòa thành công... Tiếp theo phải lấy được chi tiết về mở cơ nhân tỏa…
- Cơ nhân tỏa? Cái này...
Không thể không thừa nhận, tính cách La Cách Tư rất phóng khoáng, tuy mới đánh nhau một trận với Lăng Tân, khiến hắn bị trật khớp vai, rất đau đớn nhưng nhìn dáng vẻ của hắn vẫn bình thường, không sao cả, ánh mắt cũng khôi phục lại trạng thái bình thường. Hắn liền kéo Lăng Tân chạy đến phòng khách uống rượu, trong phòng còn có mấy mỹ nữ mặc y phục hơi thiếu vải, phòng trong giống như còn có tiếng động gì đó, nơi này có chuyện gì Lăng Tân không cần nhìn cũng biết, xem ra là nơi ở của mấy người họ Lâm trong tập đoàn La Thị, phía trong còn có xã hội đen, có lẽ bọn hắn có ý chiêu mộ một đám người mới. Hắn cũng đã nhận biết được thực lực bản thân mình từ trận đấu với La Cách Tư, hiện tại khả năng cận chiến của hắn đã rất mạnh, mười người bình thường cũng không thể chạm được vào người hắn, như vậy nếu có thêm súng cùng với lực phản ứng, đối phó một trăm tên xã hội đen cũng sẽ giống như đi chơi... đây mới chính là thực lực. Hai người giống như mới quen đã thân, La Cách Tư bảo mấy mỹ nữ kia lui vào phòng trong, sau đó cầm chai rượu lên rót cho Lăng Tân, vừa rót vừa cảm thán lúc nãy Lăng Tân rất lợi hại, không mở cơ nhân tỏa cũng có thể đánh bại mình, thực lực này thực sự rất cường hãn, hắn thua tâm phục khẩu phục.
- Võ giả Đông Phương các ngươi thật là cường hãn, chẳng những mở cơ nhân tỏa dễ dàng, cho dù không mở cơ nhân tỏa thực lực cũng rất đáng sợ, rốt cuộc các ngươi rèn luyện như thế nào? Bình thường nhìn qua giống như thư sinh yếu ớt, nhưng khi đã động thủ thì lực lượng và tốc độ mạnh đến dọa người... Thật không thể tưởng tượng nổi.
La Cách Tư cười lớn nói. Lăng Tân uống một chén rượu lớn, rồi mới lên tiếng:
- Nói thật, võ thuật của ta cũng trùng hợp mà có được, đây cũng không phải là chuyện đáng tự hào gì. Nhưng mà ta chưa từng nghe qua cơ nhân tỏa gì đó, rốt cuộc là cái gì vậy?
- Cơ nhân tỏa sao? Cái này...
La Cách Tư lại uống vài ngụm rượu, rồi nói:
- Đây là cách nhóm lính đánh thuê của ta gọi như vậy, cũng có thể gọi nó là chìa khóa của thân thể con người, còn có rất nhiều cách gọi khác, trên chiến trường khi sinh tử trước mắt, một số người có thể đạt tới trình độ mở cơ nhân tỏa, cũng như ngươi từng thấy qua vậy, hai mắt trở nên mờ mịt, tiếp theo giống như có vô cùng tận ý thức chiến đấu tiến vào trong não, cứ như vậy tự nhiên công kích địch nhân, thậm chí một vài người rất mạnh mở được cơ nhân tỏa cấp cao hơn, còn có thể thấy được quỹ tích viên đạn, đây là cơ nhân tỏa... Nhưng mở cơ nhân tỏa thật sự có rất ít người làm được, mà có thể sống sót lại càng ít.
- Có thể sống sót là sao?
Lăng Tân tò mò hỏi.
- Ừm... Có thể sống sót, nếu như trên chiến trường có một trăm lính đánh thuê, liều mạng chiến đấu, có thể sẽ có một người vô ý mở được cơ nhân tỏa, nhưng một trăm người mở được cơ nhân tỏa, có thể sống sót một hai người là tốt lắm rồi, bởi vì mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất chính là khiêu chiến với cực hạn sinh mệnh của cơ thể, tuy rằng khi mở cơ nhân tỏa sẽ rất mạnh, nhưng cơ thể sẽ không chịu nổi cực hạn mà chết, khi đội ngũ quân y giải phẫu thi thể thì mới biết, hình như là do các chất trong thận, và não bị kích thích, tạm thời có thể mở cơ nhân tỏa, nhưng thân thể không thừa nhận nổi kích thích kịch độc như vậy, do đó mà tử vong... Có điều trình độ võ thuật của ngươi tốt, tố chất thân thể ngươi so với chúng ta tốt hơn mấy lần, hẳn là có thể sống sót qua lần thứ nhất, có thể mở cơ nhân tỏa lần thứ hai.
La Cách Tư thở dài nói, lúc này Lăng Tân đã đại khái hiểu mở cơ nhân tỏa là cái gì, hẳn là con người có một loại phương thức mở ra tiềm lực của bản thân, tiềm lực của con người kì thật rất là lớn, nếu như nói một người bình thường chỉ dùng được mười phần trăm lực lượng, thì khi đánh nhau hoặc chiến đấu, tiềm lực bộc phát ít nhất có thể sử dụng sáu đến bảy mươi phần trăm, khi tiềm lực bùng nổ như vậy, bản thân sẽ không chịu đựng được, trừ một số ít người may mắn ra, đại bộ phận sẽ chết, hơn nữa nghe ý tứ của La Cách Tư, không phải chỉ lần đầu tiên mở cơ nhân tỏa là nguy hiểm, còn có lần thứ hai, rồi lần thứ ba cũng nguy hiểm, nhưng mà số lần mở cơ nhân tỏa tăng lên thì mức độ nguy hiểm sẽ giảm bớt, hẳn là ý này.
- Hiểu rồi, trước ranh giới sinh tử, mở ra tiềm lực của bản thân, đây chính là cơ nhân tỏa, chuyện như vậy ở trên TV hình như cũng đưa tin nhiều lần, giống như trong lúc nguy cấp một tay giơ lên cây cột nặng cả tấn, cứu tính mạng con mình, sau đó đột ngột chết, hoặc một bà lão, nâng xe tải lên cứu cháu mình, rồi sau đó cũng chết, hẳn là cùng một đạo lý. Như vậy ta phải mở cơ nhân tỏa bằng cách nào đây?
Sau khi có thông tin Lăng Tân không ngừng suy nghĩ, tiếp đó lập tức khẳng định bản thân nhất định phải mở cơ nhân tỏa, phối hợp với nội lực, thực lực hắn sẽ tăng cao thêm mấy lần, tuy rằng chưa thể nhìn thấy quỹ tích viên đạn, nhưng đối với súng ống bình thường mà nói, hắn tuyệt đối không sợ bất cứ kẻ nào công kích, đây là phương pháp giữ mạng, cùng một dạng với Phong Thần bảng. Sau khi có được thông tin hữu dụng, Lăng Tân cũng không tiếp tục uống rượu nữa, mà La Cách Tư cũng là một nam nhân hảo sảng, cười haha xong cũng không có giữ hắn lại, thậm chí đứng dậy đưa tiễn cũng không, chỉ hướng về phía Lăng Tân phất tay mà thôi. Khi chuẩn bị ra khỏi gian phòng Lăng Tân đột nhiên xoay đầu lại nói:
- Thiếu ngươi một lần nhân tình... Nếu còn có thể gặp lại, nhất định ta sẽ trả...
Nói xong hắn liền đi về phía phòng chủ tịch. Mà trong phòng chủ tịch lúc này, đồ dùng bị phá hủy, gạch men bị đánh nát đã sắp sửa chữa xong, khi Lăng Tân đi vào, nam tử họ Lâm cũng thân thiết đi tới, hắn lôi kéo Lăng Tân rồi nói:
- Lăng tiên sinh, sau này chúng ta coi như là người cùng thuyền, an toàn của Kỳ Kỳ giao cho ngươi, đừng để chúng ta thất vọng.
Lăng Tân khẽ cười, hắn cũng không từ chối, trực tiếp nói:
- Ta tự nhiên sẽ bảo vệ tốt cho Kỳ Kỳ, hơn nữa ta cũng muốn ngăn cản sai lầm của bằng hữu... Lâm tiên sinh, xin hỏi khi nào thì ta có thể đến bên cạnh Kỳ Kỳ đây? Ta nghĩ cần mau chóng bắt đầu bảo vệ cô bé, bởi vì không biết khi nào Trần Hạo Thao sẽ tập kích...
Người đàn ông họ Lâm cũng gật đầu nói:
- Như vậy cũng tốt, vậy trước hết ngươi xuống bãi xe ngầm chờ một lát, để ta bảo thư ký đưa ngươi đến biệt thự, bắt đầu từ hôm nay ngươi sẽ bảo vệ Kỳ Kỳ.
Vẻ mặt của nam tử họ Lâm rất vui vẻ, khi Lăng Tân đã rời khỏi phòng một lúc lâu hắn mới gọi điện thoại cho thư kí, sau đó lại gọi cho một người khác.
-... Ta muốn toàn bộ tài liệu về Lăng Tân và Trần Hạo Thao, từ trước kia cho đến hiện tại, còn cả tài liệu về thân nhân của bọn hắn nữa... Mặt khác cho vài người trong biệt thự âm thầm giám thị, ta hoài nghi hắn và Trần Hạo Thao có liên hệ, mấu chốt nhất chính là, xem hắn có thể tìm ra được đồ vật mà La Phú Nhân để lại hay không...
- Nửa tờ giấy của La Phú Nhân tại sao lại không tìm thấy? Ta hoài nghi hắn và Trần Hạo Thao đều biết đến tồn tại của thứ này, có lẽ bọn hắn biết thông tin gì đó, cho nên tạm thời không cần làm kinh động, để cho hắn chờ trong biệt thự cũng tốt, khi hắn có được tờ giấy... Giết, sau đó đưa nửa tờ giấy cho ta cất giữ, rõ chưa?
Người đàn ông họ Lâm kia nói chuyện qua điện thoại một lúc, sau đó ngồi xuống ghế, vẻ mặt của hắn lạnh lẽo, trong mắt toát ra sát khí, cho đến lâu sau mới khôi phục lại bộ dáng ban đầu, nhìn qua giống như người bình thường, không có đặc điểm gì đặc biệt.
- La Phú Nhân à... Ngươi luôn xem thường mấy người chúng ta, đến chết cũng không giao lực lượng cho chúng ta, tại sao chúng ta phải bảo vệ huyết mạch cuối cùng của ngươi? Lấy con gái ngươi làm mồi nhử đi, ý này tựa hồ rất không tồi...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Hạn Tương Lai.