• 206

Q6 - Chương 3: Giương cung, tiễn kỹ bắn rơi mằt trời


Số từ: 4730
Quyển 5: Ngoại đạo! Cửu tiễn xạ nhật
Dịch: truongtieutuyet
Biên: Drovenger
Nguồn: bachngocsach.com​
Trương Hằng sững sờ ngồi trong lều của mình, trên mặt mang theo một nụ cười ngây ngô không cách nào hình dung, sau giây lát nụ cười ngây ngô này lập tức biến thành cười khổ, tiếp đó từ cười khổ chậm rãi trở thành cười nhạt, rồi lại bắt đầu tiếp tục chuyển thành cười ngây ngô...
Trương Hằng không phải là newbie trên tình trường, cũng không phải là chưa từng hôn ai, nhưng hắn lại là người vô cùng đơn thuần đối với chuyện tình cảm, hoặc có thể nói là, do những tao ngộ ở trường học lúc nhỏ, khiến cho hắn vô cùng trân trọng đối với chuyện tình cảm, bất kể là tình bạn, hay là tình yêu.
Một đoạn tình cảm tan vỡ lúc trước, khúc mắc trong lòng Trương Hằng vẫn chưa được tháo gỡ, ngay khi hắn thiên tân vạn khổ tự nhủ với bản thân nên rời xa Anna để tốt cho cả hai, yêu nữ này lại bỗng nhiên hôn hắn một cái, khiến cho nội tâm hắn lập tức chấn động mãnh liệt, đầu óc cũng như bị mê hoặc, trong lúc nhất thời không nghĩ xuyên suốt được chuyện gì, cứ ngây ngây ngốc ngốc như vậy.
Trong một chiếc lều khác, Anna lại đang vui vẻ mỉm cười, nữ nhân phương tây vốn không hay thẹn thùng như phương đông, tại phương đông muốn nói I love you chỉ có thể ở nơi kín đáo mới được, phương tây thì không băn khoăn nhiều như vậy, nếu như có tình cảm vậy muốn nói lúc nào thì nói, mặc kệ xung quanh có người hay không, mà cách nghĩ của Anna cũng rất đơn giản, chỉ đơn thuần là biểu đạt tình cảm mà thôi, hơn nữa nụ hôn này là nụ hôn đầu của nàng, cũng cảm thụ được vẻ kinh ngạc của Trương Hằng, loại cảm giác này khiến cho nàng thật sự rất vui vẻ.
Hai người cứ như vậy chậm rãi thiếp đi cùng với tâm tình của riêng mình, sáng hôm sau khi Trương Hằng vừa bước ra khỏi lều, đúng lúc thấy Anna đang rửa mặt, hắn vội vàng quay đầu lại bước vào trong lều, một lúc sau mới bước ra cùng với khăn mặt bàn chải các loại, vừa cúi đầu vừa đi về hướng Anna.
Anna lại cười hì hì, nàng cũng không đùa giỡn gì với Trương Hằng nữa, chỉ đứng lên sau đó nói:
- Sau khi rửa mặt chúng ta sẽ ăn điểm tâm, tiếp đó bắt đầu huấn luyện, thời gian hiện tại rất gấp rút, hết thời gian một tuần chúng ta sẽ quay về, khi đó đoán chừng bọn họ cũng đã tìm được đối tượng cần ám sát.
Lúc này Trương Hằng mới suy ngẫm cẩn thận một chút, giây lát sau hắn vội vàng nói:
- Anna… em xác định đã nhắc nhở bọn họ kỹ rồi chứ? Ngàn vạn lần không nên đến gần, chỉ cần sử dụng các loại thiết bị, tra ra địa chỉ đại khái của đối phương là được, nếu như đến gần... chẳng những bọn họ sẽ chết chắc, nói không chừng ngay cả người đứng sau là chúng ta cũng có thể bị bại lộ.
Anna mỉm cười nói:
- Ừm, đã dặn dò cẩn thận, bọn họ đều là người của gia tộc Mafia, đều đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, những chuyện như trinh sát trước đây bọn họ cũng đã thực hiện nhiều lần, đối với nhóm người này, yêu cầu của em đối với bọn họ là... đối đãi giống như với tiểu đội luân hồi.
Khi nghe được câu cuối cùng, Trương Hằng lập tức cả kinh, hắn sững sờ nhìn về phía Anna, mà Anna lại chỉ mỉm cười, không có chút nào biểu lộ gì khác, hắn cũng chỉ có thể lập tức nói:
- Em biết không, những người kia xác thực là tiểu đội luân hồi, có điều so ra thì yếu hơn Trung Châu đội, cũng yếu hơn tiểu đội luân hồi từng đại náo tại Bắc Kinh trước kia, thực lực của tiểu đội luân hồi này có thể nói là rất yếu, nhưng mà cho dù yếu cũng vẫn là tiểu đội luân hồi, mạnh hơn không ít so với lực lượng của thế tục. Bọn họ cũng có tinh thần lực khống chế giả, đây là một loại năng lực có thể sử dụng tinh thần lực để tra duyệt hoàn cảnh xung quanh, vì thế tuyệt đối không nên tiếp cận... Thật xin lỗi, từ lúc đầu đến giờ vẫn một mực gạt em.
Anna chỉ mỉm cười khoát tay nói:
- Mỗi người đều có bí mật riêng của mình, cho dù là vợ chồng cũng không nhất định phải chia sẻ, do vậy không cần xin lỗi, khi nào cảm thấy thích hợp rồi hãy nói em biết cũng được. Có điều đối phương là một tiểu đội luân hồi, vậy nếu như chúng ta tập kích sau đó giết chết toàn bộ đội ngũ này, những tiểu đội khác sẽ phản ứng như thế nào?
- Không sao, bọn họ sẽ không đến, đây là điều chắc chắn.
Thấy Trương Hằng trả lời với vẻ khẳng định như vậy, Anna cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ cầm hai khẩu súng lục lên giắt vào hai bên hông, sau đó cười nói:
- Như vậy bắt đầu huấn luyện thực chiến thôi, anh cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, ngày đầu tiên em sẽ không sử dụng toàn bộ niệm động lực, bởi vì chúng ta sẽ huấn luyện trong thời gian bảy ngày, cho nên ngày đầu tiên em sẽ chỉ sử dụng 30% niệm động lực, sau đó mỗi ngày sẽ tăng thêm 10%, đến ngày cuối cùng sẽ sử dụng toàn lực, do vậy anh cũng phải cố gắng lên, không nên bị đánh nằm rạp trên mặt đất dậy không nổi đâu đấy nhé.
Nói xong, nàng liền đứng dậy, sau vài bước đã xâm nhập vào trong phạm vi rừng rậm, bắt đầu thích ứng với hoàn cảnh của chiến trường. Trương Hằng lại cười khổ một lúc, tiếp đó hắn cầm thanh trường cung bằng gỗ lên, dùng tay cảm giác đường cong cùng độ cứng của thanh trường cung này một cách cẩn thận, sau đó cầm theo mấy mũi tên rồi theo Anna đi vào trong rừng.
Đây không phải lần đầu Trương Hằng chiến đấu với Anna, nhưng mà đây lại là lần đầu hai người thực chiến, là sử dụng kiếm thật súng thật để chiến đấu, sở dĩ hai người phải đi tới nơi xa xôi này chính là để mượn địa hình phức tạp tại đây, tăng thêm tính chân thật cho cho quá trình thực chiến.
Kỹ xảo chiến đấu của Trương Hằng nhất định là không bằng Anna, trên thực tế, là một sát thủ thâm niên, Anna gần như có thể được hình dung bằng cụm từ thân kinh bách chiến, đối với các loại địa hình đều có đầy đủ kinh nghiệm chiến đấu. Mà Trương Hằng, hắn cũng không kế thừa trí nhớ cùng ý thức của nguyên chủ nhân thân thể này, cho dù sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, lấy được một bộ phận kỹ xảo chiến đấu lưu truyền lại từ trong gien, nhưng mà những kỹ xảo chiến đấu này cũng không quá đáng là nhận thức trên giấy mà thôi, muốn hoàn toàn chuyển hóa những nhận thức này thành lực lượng của mình, vậy thì nhất định phải có kinh nghiệm, kinh nghiệm chiến đấu!
Sau khi tiến vào phạm vi rừng rậm, Trương Hằng chỉ nhẹ nhàng đi về phía trước, vừa đi vừa dùng mũi cảm nhận mùi nước hoa của Anna, theo đạo lý mà nói một sát thủ không thể để lại dấu vết của bản thân, nhưng mà Anna lại khác, bởi vì nàng có niệm động lực, khi tiến hành ám sát có thể ngăn cách thậm chí là chuyển dời mùi nước hoa đến vị trí khác, khiến cho vệ sĩ của đối phương phán đoán sai lầm, từ đó tạo ra cơ hội ám sát rất tốt, do vậy mùi nước hoa ngược lại trở thành trợ giúp cho nàng.
( Mùi nước hoa xác thực là có thể khiến cho người khác nghi thần nghi quỷ, đến tột cùng vị trí phát ra mùi nước hoa có người hay không? Đây quả là một phương pháp mê hoặc đối phương rất tốt, nhưng mà đồng dạng, mùi nước hoa xuất hiện đã chứng minh hoặc là nàng đang ở gần đây, hoặc đây là một cái bẫy, do đó đây cũng chính là biện pháp tốt nhất để tìm ra vị trí của nàng. )
Trương Hằng yên lặng cảm nhận mùi nước hoa lảng vảng trong không khí, hắn cũng không dám vọng động, chỉ ngồi dựa vào một gốc đại thụ sau đó mở cơ nhân tỏa, cứ như vậy hai mắt mờ mịt ngồi dưới gốc cây.
Chiến đấu chân thật thực sự không phải là hai bên hét lớn một tiếng, sau đó lấy súng lấy kiếm quyết đấu, cái đó chỉ có thể là trong phim ảnh mà thôi, chiến đấu chân chính bao hàm rất nhiều công đoạn, đầu tiên là tìm hiểu thực lực cùng điểm yếu của đối phương, sau đó là phân tích cùng bố cục, cuối cùng mới là căn cứ theo bố cục mà chiến đấu, trinh sát cùng với tìm cách tận dụng địa hình là một công đoạn rất trọng yếu, mà kiên nhẫn cũng là một yếu tố rất quan trọng.
Trương Hằng ngồi yên lặng dưới gốc đại thụ như vậy một lúc lâu, cho đến khi mùi nước hoa như có như không kia triệt để tiêu tán mới thôi, tuy rằng hắn mới chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, so với trình độ mở cơ nhân tỏa của Anna thì thấp hơn một tầng, nhưng mà mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai cũng chỉ là tăng cường khả năng khống chế thân thể mà thôi, ví dụ như đề cao cường độ cơ bắp, đề cao tốc độ trong thời gian ngắn, mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất đã kích hoạt các loại ý thức chiến đấu cùng kỹ xảo, cho nên xét về khía cạnh ẩn núp tránh né mà nói, khác biệt giữa hắn và Anna kỳ thực cũng không lớn, tại nơi có hoàn cảnh phức tạp như trong rừng, hắn không cách nào phát hiện ra vị trí của Anna, mà Anna cũng không phát hiện được vị trí của hắn.
Sau khi mùi nước hoa đã hoàn toàn tan biến, Trương Hằng lại chờ thêm giây lát, tiếp đó mới yên lặng cúi người, đi từ bóng cây về phía trước, mỗi một bước chân đều vô cùng nhẹ nhàng, ngay cả những cành cây hay lá khô cũng cẩn thận tránh né, chốc lát sau Trương Hằng đã đi tới vị trí phát ra mùi nước hoa lúc trước, sau khi cẩn thận nhìn kỹ mặt đất một lát, hắn mới khẳng định vị trí này quả nhiên là một cái bẫy.
Trên mặt đất không có bất kỳ dấu chân cùng dấu vết không tự nhiên nào, rõ ràng không có ai vừa đứng tại vị trí này, ít nhất trong thời gian ngắn không có người nào đứng tại đây, mà trong không khí lại có mùi nước hoa phảng phất như có như không, rõ ràng là Anna sử dụng niệm động lực chuyển mùi nước hoa đến vị trí này, mà nàng hẳn sẽ ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đây, chỉ cần Trương Hằng bước một bước vào trong phạm vi bắn của nàng, như vậy hắn sẽ lập tức thua cuộc.
Cũng may Trương Hằng vốn quen thuộc đối với tất cả nhân vật trong thế giới này, sớm biết rõ phương thức chiến đấu của Anna, nếu đổi lại là người khác chắc chắn sẽ không hề nghi ngờ đưa chân vào bẫy.
- Nơi này là vị trí đặt bẫy, như vậy nàng nhất định đã ở gần đây, tìm ra vị trí lúc trước của nàng, sau đó từng bước một tìm kiếm... Trận này khả năng phần thắng thuộc về anh, Anna.
Trương Hằng đeo trường cung sau lưng, xoay người lại sau đó bước từng bước chậm rãi về phía trước, mà ở một vị trí cách đó không xa, đằng sau bụi cỏ lớn, một thiếu nữ cực xinh đẹp đang yên lặng quan sát hắn, khóe miệng khẽ mỉm cười, trong mắt là tình ý không nói nên lời...
- Trương Hằng, anh có một nhược điểm là hơi quá cẩn thận, giống như e ngại chuyện gì đó vậy, tuy rằng kỹ xảo chiến đấu đã hoàn toàn thuần thục, nhưng mà việc quá cẩn thận lại khiến cho anh không nắm bắt được cơ hội. Đôi khi mặc dù là biết là bẫy cũng nhất định phải nhảy vào, bởi vì dưới tình huống rơi vào bước đường cùng, chỉ có dũng cảm từ bỏ mới có thể chiến thắng.
Anna cười hì hì, đối diện với nàng, Trương Hằng đang hữu khí vô lực nằm vật trên mặt đất, toàn thân hắn đều là các vết thương nhỏ, phần lớn là vết cắt do bị đá nhọn hoặc là cành cây gây ra, hôm nay đã là ngày thực chiến thứ sáu của hai người, trong sáu ngày này, ngày nào huấn luyện cũng chấm dứt với thất bại thuộc về Trương Hằng. Mấy lần trước là rơi vào bẫy của Anna hoặc là bị nàng mai phục, sau đó có vài lần hắn phát hiện ra bẫy, thậm chí còn trước một bước tìm ra Anna, tuy vậy vẫn như cũ nhận lấy kết cục thất bại. Không đơn thuần là do thực lực của Anna, vấn đề mấu chốt còn ở chỗ lực phản ứng, dù sao Anna cũng là người làm nghề sát thủ, còn Trương Hằng thì chỉ là một nam nhân thành phố bình thường mà thôi.
Trương Hằng nằm trên mặt đất nghe Anna đánh giá cùng phân tích điểm yếu của mình, những điều này vốn bản thân hắn cũng hết sức rõ ràng, mặc kệ như thế nào, ý thức của hắn cũng chỉ là của người bình thường, đến thế giới này chưa quá hai mươi ngày, sao có thể có được suy nghĩ và giác ngộ của cường giả đây? Lúc nào nên tấn công, khi nào nên tránh né, tất cả đều cần phải có kinh nghiệm tích lũy mới được, cho dù Trương Hằng đã mở cơ nhân tỏa, muốn thấu hiểu những kỹ xảo chiến đấu trong trí nhớ cũng vẫn cần phải trải qua nhiều lần chiến đấu mới có thể.
- Có điều anh cũng tiến bộ rất thần tốc, mới huấn luyện mấy ngày đã có thể đối kháng được với 90% uy lực của niệm động lực, đặc biệt là kỹ xảo bắn ra hai mũi tên va chạm vào nhau, uy lực so với đạn bắn còn lớn hơn, tốc độ cũng cực nhanh, đó là kỹ xảo gì vậy?
Sau khi nói xong Anna lại bỗng nhiên nở nụ cười, khen ngợi Trương Hằng một phen, tiếp đó mới hỏi, Trương Hằng lấy hết sức ngồi dậy, hắn cố gắng lên tiếng:
- Bạo liệt tiễn, điều khiển hai mũi tên va chạm vào nhau rồi phát nổ trên không trung, từ đó sinh ra sức mạnh cực lớn, là thần kỹ trong truyền thuyết, khi luyện đến cấp bậc cao nhất sẽ có thể bắn rơi cả Mặt trời, tiễn kỹ này được gọi là Cửu tiễn xạ nhật.
Anna nhẹ nhàng gật đầu, nàng nhìn về phía Trương Hằng rồi nói:
- Hôm nay tập luyện đến đây thôi, ngày mai em sẽ sử dụng toàn lực khi chiến đấu, lúc đó có thể sẽ không hạ thủ lưu tình nữa, do vậy nghỉ ngơi cho thật tốt đi. Cửu tiễn xạ nhật sao? Cái tên rất uy phong...
Anna thì thào một chút sau đó đi thẳng về hướng hai người cắm trại lúc trước, Trương Hằng ở lại thu thập một số thứ lưu lại tại hiện trường chiến đấu, thanh trường cung bằng gỗ chắc chắn là không thể sử dụng được nữa, thanh trường cung này hẳn cũng không phải là vũ khí được tạo ra để chiến đấu, mà hẳn là dụng cụ được chế tạo để đi săn hoặc là rèn luyện khả năng bắn tên mà thôi, trải qua sáu ngày chiến đấu kịch liệt, dây cung đã bị hắn kéo đứt, phần thân làm bằng gỗ cũng hiện ra rất nhiều vết nứt, do vậy ngày mai hắn chỉ có thể sử dụng thanh trường cung bằng hợp kim, về phần những mũi tên thì đều được tạo thành từ thép tinh luyện, thu hồi về có thể tái sử dụng.
Làm xong tất cả mọi việc, Trương Hằng lê bước về phía dòng suối nhỏ, dùng nước rửa sạch bùn đất trên thân thể mặt mũi rồi mới trở lại vị trí dựng lều, mà Anna đã sớm bắt đầu nướng đồ ăn bên đống lửa, nhìn thấy hắn trở về, nàng tự nhiên cười nói mấy câu, sau đó liền cúi đầu tiếp tục chuẩn bị đồ ăn.
- Anna, nếu như em nguyện ý...
Trương Hằng bỗng nhiên nói với vẻ chần chờ.
- Hả?
Anna kỳ quái ngẩng đầu lên, một loại trực giác khó hiểu của nữ nhân khiến cho tim nàng lập tức đập nhanh, khuôn mặt cũng đỏ lên. Mà Trương Hằng cũng đang đỏ mặt, hắn cúi đầu hơn nửa ngày, sau đó mới mãnh liệt ngẩng đầu lên rồi cẩn thận nói từng chữ:
- Nếu như em nguyện ý… sau trận chiến này, chúng ta sẽ cùng nhau tiến vào thế giới luân hồi, anh có biện pháp để cho chúng ta cùng trở thành thành viên tiểu đội luân hồi!
Anna sửng sốt một lúc lâu, tiếp đó mới hơi nở nụ cười, nàng nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó tiếp tục nướng đồ ăn, vừa nướng vừa nói:
- Ừm, sau khi trận chiến này chấm dứt, chúng ta sẽ cùng tiến vào thế giới luân hồi, cùng chiến đấu, tương lai cũng có thể bên cạnh nhau...
( Ngươi muốn yêu, giống như chưa từng bị tổn thương, vậy ngươi nhất định phải tin tưởng, tựa như chưa bao giờ bị phản bội. )
Ngày hôm sau, cũng là ngày huấn luyện cuối cùng, như thường lệ, Anna đã sớm tiến vào trong rừng, Trương Hằng cầm theo thanh trường cung bằng hợp kim, sau đó cũng bước vào phạm vi rừng rậm. Có điều không biết có phải do cảm giác của hắn hay không, sáng nay khi chuẩn bị bắt đầu đối chiến, trên người Anna lại toát ra một luồng sát ý, đó là sát ý chân chính, lạnh như băng. Trương Hằng suy nghĩ ngàn vạn nhưng vẫn không tìm ra giải thích hợp lý, chẳng lẽ Anna có sở thích đặc thù nào đó mà hắn không biết sao? Một khi đã yêu ai sẽ muốn giết chết đối phương? Nếu thật sự là như vậy... vậy quá mức hỏng bét!
Trương Hằng còn chưa tìm ra đáp án, bỗng nhiên mũi hắn ngửi thấy mùi nước hoa hương cam của Anna, hắn còn tưởng là lại có bẫy phía trước, không ngờ vừa mới đưa mắt nhìn quanh một chút đã phát hiện ra Anna đang đứng trên ngọn một cây cổ thụ.
- Trương Hằng, nếu như đã quyết định sẽ giết người, vậy cũng phải chuẩn bị tâm lý bị giết, từng làm sát thủ nhiều năm, hẳn là anh cũng minh bạch đạo lý này...
Anna lạnh nhạt nói, khi nói đến đây nàng liền thở dài:
- Sáng sớm hôm nay em đã nhận được tin tức, đã tìm ra đối tượng cần ám sát, sau khi chúng ta trở về, trong tối đa năm ngày sẽ giao chiến với đối phương, nếu bọn họ thật sự là tiểu đội luân hồi, khi đó cả hai chúng ta đều sẽ là cửu tử nhất sinh, cho nên...
- Em sẽ dùng toàn lực chiến đấu, nếu như có bất trắc, chết dưới súng của em so ra vẫn tốt hơn là chết trong tay đối phương, yên tâm đi, sau khi anh chết em cũng sẽ tự sát. Thế giới này lạnh lẽo như vậy, không còn anh, thật sự không còn gì đáng để lưu luyến, cha mẹ em... bọn họ đều là người ích kỷ, vĩnh viễn chỉ biết đến bản thân, một người chỉ quan tâm đến nữ nhân và quyền thế, một người chỉ muốn hưởng thụ và tiền tài, em thật sự không muốn tiếp tục cô đơn nữa, cho nên...
Nói đến đây, khóe mắt Anna đã hiện lên mấy giọt nước mắt trong suốt như trân châu, nàng cũng không hề lau nước mắt, chỉ nhắm súng về phía Trương Hằng, trên nòng súng mơ hồ hiện lên từng đoàn niệm động lực, sát ý chân thật mãnh liệt truyền đến khiến Trương Hằng lập tức theo bản năng mở cơ nhân tỏa, một cảm giác vô cùng nguy hiểm tràn ngập trong ý thức, hắn cũng không dám ngẩng đầu lên, chỉ đạp mạnh dưới chân một phát rồi nhảy về phía trước, mà khi hắn mới nhảy ra ước chừng hơn hai mét, phía sau liền phát ra hai tiếng nổ vang dội, vô số đá vụn mang theo lực đạo cực lớn bắn vào sau lưng khiến cho hắn lập tức phun ra một ngụm máu lớn.
Tuy vậy giờ phút này Trương Hằng hoàn toàn không dám dừng lại chút nào, hắn vội vàng chạy hết tốc lực về phía trước, trực tiếp vọt đến phía sau một gốc cây đại thụ đường kính mấy mét, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, từ khi Anna nổ súng đến lúc Trương Hằng chạy trốn, tất cả cũng chỉ kéo dài một hai giây mà thôi, mặt đất bị viên đạn mang theo niệm động lực bắn phá tạo ra một hố sâu tầm hai mét, tro bụi còn chưa kịp lắng xuống, Anna đã lại một lần nữa giơ súng lên nhắm về phía cây đại thụ Trương Hằng đang trốn, ầm~ một tiếng, cây đại thụ lập tức gãy thành hai đoạn, mà ở phía sau gốc cây rõ ràng cái gì cũng không có, Trương Hằng không biết đã lẻn đến nơi nào.
Ngay lúc Anna tập trung lực chú ý nhìn về phía bốn phía, bỗng nhiên một mũi tên đột ngột bay tới từ trong rừng rậm, vụt~ một tiếng trực tiếp cắt đứt ngọn cây nàng đang đứng, nhưng mà giờ phút này Anna cũng đã mở cơ nhân tỏa, một chút ngoài ý muốn căn bản không làm khó được nàng, chỉ thấy nàng đạp nhẹ dưới chân, mượn lực nhảy tới một ngọn cây khác cao hơn, sau đó giơ súng lên trực tiếp bắn về hướng mũi tên vừa phóng tới.
- Trương Hằng... nếu như anh đã muốn đối kháng với tiểu đội luân hồi, muốn làm nên chuyện đại sự, vậy sao có thể ngay cả ra tay với đối phương cũng không làm được? Chỉ cần có thể hạ quyết tâm, dùng thực lực của anh sẽ có thể đánh bại em, đừng làm em phải thất vọng.
Trong khi nói Anna lại bắn thêm vài phát, chấn động cùng nổ tung lập tức xuất hiện tại mấy vị trí liên tiếp, các gốc cây đại thụ lần lượt gãy đổ, mà Trương Hằng cho dù thế nào cũng không so được với Trịnh Xá, ngay cả cát đá sinh ra từ siêu bão trên Sao Hỏa cũng có thể ngăn cản. Dưới công kích liên tục của Anna, tuy rằng mỗi lần đều dựa vào trực giác tránh né, nhưng mà đá vụn vẫn như cũ khiến cho toàn thân hắn khắp nơi đều là vết thương, mặc dù còn chưa có vết thương nào quá lớn, nhưng chỉ cần tiếp tục chảy máu như vậy cũng đủ để giết chết hắn, do đó thời gian dần qua, tốc độ của Trương Hằng cũng dần chậm lại.
Ầm~!
Anna lại bắn thêm một phát, cắt đứt ngang một cây đại thụ ở gần Trương Hằng, giờ phút này tốc độ tránh né của hắn đã chậm hơn lúc đầu rất nhiều, mới chạy được mấy bước, cây đại thụ kia đã đổ xuống chắn trước mặt, vừa quay đầu nhìn lại phía sau hắn đã thấy hai khẩu súng ngắn của Anna đang nhắm về phía mình.
-... Trương Hằng, anh đi rồi, em cũng sẽ đi theo.
Anna thở dài, đoàn niệm động lực vặn vẹo trên nòng súng càng lúc càng trở nên dày đặc, một phát này nếu như bắn ra, Trương Hằng khẳng định sẽ chết chắc.
Trương Hằng cũng thấy đoàn niệm động lực đang càng lúc càng trở nên dày đặc, lần này thực sự là không thể tránh, hắn chỉ kịp nhìn về phía hai mắt Anna, ánh mắt nàng dường như chứa đựng rất nhiều tình cảm, có đau đớn, có kỳ vọng, còn có cả yêu thương, rất khó có thể hình dung, nhưng mà khi nhìn vào mắt Anna hắn thật sự cảm nhận được những tình cảm này.
Vô thức, phảng phất như tự nhiên, Trương Hằng nâng cung lên hướng về phía Anna, trên dây cung có ba mũi tên, cơ bắp trên cánh tay hắn cũng dần phồng lên...
(... Ta thật sự vẫn có thể yêu sao? Toàn tâm toàn ý yêu một người, ta còn có thể sao?)
Không biết tại sao, trong thời khắc sinh tử, trong đầu Trương Hằng chợt sinh ra một ý nghĩ như vậy, nhưng mà hắn lại không hề tìm kiếm đáp án, hoặc là có thể nói, đáp án vốn đã ở trong lòng hắn...
Viên đạn mang theo tầng niệm động lực mắt thường có thể thấy được bắn ra, cùng lúc đó, ba mũi tên cũng đồng thời bắn ra, mũi tên sau cùng bắn trúng đuôi mũi tên phía trước rồi nổ tung, mũi tên thứ hai bắn trúng đuôi mũi tên đầu tiên rồi cũng phát nổ, mũi tên đầu tiên lập tức đạt tới tốc độ không thể tưởng tượng được, mang theo lực đạo vô cùng lớn bắn thẳng về phía viên đạn. Trong nháy mắt này, cả viên đạn cùng mũi tên dường như đều dừng lại trong hư không, chỉ trong chốc lát mà cũng giống như vĩnh hằng, sau đó mũi tên cắt vào tầng niệm động lực, trực tiếp phá nát viên đạn, vụt sát qua mặt Anna rồi bay thẳng về phía chân trời...
Trương Hằng chỉ cảm thấy sức lực toàn thân đều biến mất không còn lại gì, thân thể hắn mềm nhũn ngã xuống, thống khổ cực hạn như khi mở cơ nhân tỏa lần đầu lập tức xuất hiện, bất quá cũng giống như lần đầu, chưa kịp cảm nhận rõ sự thống khổ, hai mắt hắn đã chợt tối đen, tiếp đó hoàn toàn rơi vào hôn mê.
Giờ phút này Anna đã nhảy xuống từ trên ngọn cây, nước mắt trong mắt nàng chớp động liên tục, sau khi đánh ngất Trương Hằng, nàng mới ôm hắn vào lòng nhẹ nhàng nói:
- Đồ ngốc, đến giây phút cuối cùng rõ ràng vẫn không nhắm vào em, anh thật là đồ ngốc mà, cùng khiêu chiến với tiểu đội luân hồi, sau đó em sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh anh, Trương Hằng... người em yêu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Hạn Tương Lai.