• 208

Q7 - Chương 10: Tiến vào


Số từ: 6471
Quyển 7: Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp
Dịch: truongtieutuyet
Biên: Drovenger
Nguồn: bachngocsach.com​
- Thiên Đường?
Thiên Đường... Có lẽ đối với người của Atula đạo mà nói, thế giới thực tế thật sự là Thiên Đường chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nơi đó có tài nguyên dồi dào, nơi đó có đất đai màu mỡ, nơi đó có ánh mặt trời tươi đẹp, nơi đó có cỏ cây xanh tươi, nơi đó có sông suối xanh biếc, nơi đó có bình yên cùng an toàn...
Người sống trong Atula đạo, tổ tiên của bọn họ đều đến từ các thế giới khác nhau, tuy lịch sử những thế giới này đều bất đồng, ngay cả hình thức văn minh cũng có khác biệt rất lớn, nhưng tương đối mà nói, phần lớn thế giới của những người này cũng giống như thế giới thực tế vậy. Sinh tồn trên Trái đất, có nguồn nước cùng đất đai, có thực vật cùng động vật, tương đối mà nói, chênh lệch tài nguyên giữa những thế giới này cũng không phải là quá lớn.
Do vậy những người này vì nhớ về thế giới trước kia của chính mình, khó tránh khỏi có chút đồn đại lưu truyền, có lẽ đã trải qua rất nhiều chuyển biến, cũng có lẽ toàn bộ hậu thế của những người này đều đã chết, cho nên những lời đồn đại đều đã có cực biến hóa lớn, ví dụ như thế giới nguyên bản được gọi là Thiên Đường, đây là chuyện hoàn toàn có khả năng.
Trương Hằng nhìn thật sâu vào người thanh niên trước mặt, hắn cũng không nhiều lời, chỉ khẽ vẫy nhẹ một tay, trực tiếp khống chế một thanh niệm động phù du pháo nâng thanh niên lên, tiếp đó hai người bay với tốc độ cao, sau chốc lát đã đáp xuống một rừng cây, hai người Lý Cương Lôi vẫn đang yên lặng ngồi đợi.
- OK.
Trương Hằng nói với hai người còn lại:
- Mọi chuyện đều làm tốt rồi, người này biết rõ vị trí cổng không gian, để cho hắn dẫn chúng ta đến Atula đạo... Nhưng mà hơi phiền phức một chút, tại Atula đạo, địa vị của nữ nhân rất thấp kém, Nataya, ta sợ nếu như ngươi không che mặt lại có thể sẽ gặp chút phiền toái.
Thanh niên kia bỗng nhiên xen vào nói:
- Sẽ không có phiền toái gì... Thực xin lỗi, ta không biết quy tắc của Thiên Đường như thế nào, nhưng mà thế giới của chúng ta cũng có quy củ riêng: Thịt của người khác là của người khác, trừ phi ngươi biến luôn người khác thành thịt, nếu không thì đừng có động vào, đây là một câu ngạn ngữ của thế giới ta. Chỉ cần nữ nhân này cải trang thành thịt người, trong thời gian ngắn nàng sẽ tuyệt đối an toàn, trước khi ngươi bị giết chết sẽ không có ai động vào nàng.
Hai người Trương Hằng cùng Lý Cương Lôi liếc mắt nhìn nhau, Lý Cương Lôi trực tiếp hỏi:
- Cải trang thành thịt người? Cải trang thành thịt người là như thế nào?
Thanh niên cũng không chậm trễ, trực tiếp mở miệng nói:
- Chỉ cần để nàng hoàn toàn khỏa thân, lấy dây thừng trói hai tay lại, tiếp đó...
Còn chưa có nói xong, người thanh niên đã trực tiếp ngừng lại, bởi vì ở bên cạnh hắn, sát ý của Trương Hằng lại một lần nữa tuôn trào, thanh niên giống như rất mẫn cảm đối với sát ý, tuy hắn cũng không biết mình đã mạo phạm Trương Hằng lúc nào, nhưng vẫn ngay lập tức im miệng.
Trương Hằng nhìn xem sắc mặt trắng bệch của Nataya, hắn nói:
- Nataya, không nên suy nghĩ lung tung, ngươi là tinh thần lực khống chế giả của Bắc dương châu đội, ngươi là đồng đội của ta, không cần phải lo lắng. Vấn đề này rất dễ giải quyết, nhiều nhất là giết một vài người mà thôi, ta thật sự muốn nhìn xem ai dám không có mắt động vào ngươi. Tóm lại không cần lo lắng gì, chúng ta cũng không phải là đi khiêu chiến toàn bộ Atula đạo, chỉ cần đi đến phòng điều khiển là được.
Nói xong, Trương Hằng lại nhìn về phía tên thanh niên, biểu lộ của thanh niên này vẫn không hề có chút sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào mắt Trương Hằng rồi nói:
- Ta rất quen thuộc với đường đi trong các chủ thành ở Atula đạo, cũng biết rất nhiều mật đạo cùng di tích, nếu như các ngươi muốn tìm kiếm thứ gì đó, ta có thể dẫn đường...
Khi nói đến đây người thanh niên dừng lại một chút, Trương Hằng nhìn thanh niên trước mặt, hắn lạnh lùng hỏi:
- Sau đó thì thế nào? Ngươi cung cấp trợ giúp cho chúng ta là muốn nhận được thứ gì sao?
Biểu lộ một mực thản nhiên của thanh niên rốt cuộc trở nên chần chờ, hắn im lặng một lúc lâu rồi mới nhìn hướng về phía Trương Hằng nói:
- Nếu các ngươi thật sự đến từ Thiên Đường, như vậy xin hãy dẫn ta rời khỏi cái thế giới này, cho dù chỉ có một giây cũng được, ta muốn nhìn thấy cỏ cây hoa lá, ta muốn nhìn thấy nước sông xanh biếc, ta muốn nhìn thấy ánh mặt trời tươi đẹp, ta muốn được nhìn thấy Thiên Đường trong truyền thuyết, cho dù chỉ có một giây cũng được... xin các ngươi dẫn ta rời khỏi Atula đạo!
Ba người Trương Hằng đều rất kinh ngạc, bởi vì câu trả lời của thanh niên này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn họ, vốn ba người còn tưởng rằng người thanh niên này chỉ đơn giản là muốn lực lượng cường đại hoặc là quyền cao chức trọng. Dù sao theo như miêu tả của Trương Hằng về Atula đạo, nơi đó vốn không tồn tại tình bạn, không tồn tại tình yêu, không tồn tại tình thân, con người đều chỉ giống như xác không hồn, người như vậy rõ ràng cũng có cái gọi là mộng tưởng?
Trương Hằng thở dài, hắn quay sang nhìn Lý Cương Lôi một chút sau đó nói thẳng:
- Ta muốn đi hoàn thành một chuyện rất nguy hiểm, Atula đạo bất quá là trạm trung chuyển mà thôi. Nếu như ta có thể còn sống trở về mà nói... ta đáp ứng ngươi, đưa ngươi đến Thiên Đường.
Thanh niên nhìn thật sâu vào mắt Trương Hằng, một lúc sau hắn nhẹ gật đầu rồi nói:
- Như vậy chúng ta lập tức đi Atula đạo, gia tộc ta đến vùng đất màu mỡ này đã hai ngày một đêm rồi, hi vọng lối về vẫn chưa biến mất.
Nói xong, hắn liền dẫn đầu đi về hướng rừng cây, ba người Trương Hằng liếc mắt nhìn nhau, sau đó cũng đều đi theo sau lưng người thanh niên. Mà cho đến lúc này, Trương Hằng mới phát hiện trên cơ thể người thanh niên này vậy mà không hề có đấu khí tồn tại, cũng không có pháp lực, ngay cả tinh thần lực cũng chỉ ở mức của người bình thường. Nói một cách khác, người thanh niên này quả thật giống như chính hắn đã nói vậy, phế vật... ít nhất tại Atula đạo hắn chính là phế vật.
Bất quá gia thế của thanh niên này dường như rất tốt, tuy tài nguyên tại Atula đạo xác thực là thiếu thốn, nhưng theo tập tục của nhân loại, những người có quan hệ huyết thống thường sẽ đoàn kết chung một chỗ. Sau khi trải qua nhiều năm diễn biến, xã hội tại Atula đạo trở thành phương thức do các gia tộc thống trị, dùng lực lượng quân sự của gia tộc tạo nên chủ thành. Mà gia tộc của người thanh niên này đúng là gia tộc nhiếp chính của một chủ thành nào đó, do vậy mặc dù là phế vật, hắn vẫn có được quyền sống sót.
Trên đường đi, để tìm hiểu thêm thông tin, ba người Trương Hằng cũng không ngừng hỏi han thanh niên về tất cả các loại tình huống của Atula đạo. Mà thanh niên này quả nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy, không hề lừa gạt, tất cả những chuyện hắn biết đều được kể lại một cách rõ ràng rành mạch, kể cả lịch sử, nhân văn, tài nguyên… của Atula đạo.
-... Mẹ của ta là thịt người, hoặc có thể nói là thịt người dự bị, bị bắt về từ một gia tộc nhỏ của chủ thành khác, sau đó bị cha ta chọn trúng, sau đó thì có ta. Từ khi ta có trí nhớ cho đến nay, mỗi tối mẹ ta đều là mỉm cười ôm ta, sau đó không ngừng kể cho ta sử thi cổ đại. Tổ tiên của chúng ta là tội nhân bị đày xuống từ trên Thiên Đường. Bởi vì đắc tội với Thần, không tuân theo ý chỉ của thần, cho nên bị đày xuống trần gian, để cho chúng ta chịu khổ vô thời hạn.
Trong đêm cùng ngày, chỉ còn cách cổng không gian hơn hai mươi kilomet nên mọi người cũng dừng lại nhóm lửa ăn tối, thuận tiện nghỉ ngơi một đêm lấy sức, mà người thanh niên cũng vừa ăn vừa tiếp tục kể về hoàn cảnh ở Atula đạo.
- Thần bảo là có tội... Đến cùng là tội gì!
Thanh niên nói với ánh mắt mông lung:
-... Khi ta lên năm tuổi, trong một lần cướp đoạt cổng dẫn đến vùng đất màu mỡ, gia tộc của ta bị mấy gia tộc khác mai phục, sau đó địa vị của gia tộc lập tức tuột dốc, trong thời điểm khó khăn nhất, để bảo tồn thực lực, tất cả nam nhân đều được giữ lại, mà tất cả nữ nhân thì bị trở thành thịt người... Mẹ của ta cũng bị giết chết, sau đó bị cha ta ngâm muối, nói là có thể ăn càng lâu một chút... Đến lúc chết mẹ ta vẫn mỉm cười, nói với ta nhất định phải sống sót, cho dù phải ăn phân, cho dù bị người khác đạp đầu, cũng nhất định phải sống...
Khi nói đến đây nước mắt trong mắt thanh niên đã chậm rãi chảy ra.
- Mẹ của ta có nói, từng có một vị tổ tiên trong gia tộc mẹ ta đã quay về Thiên Đường, mẹ ta nói vị tổ tiên kia có để lại một ít ghi chép. Trong ghi chép chỉ nói vị tổ tiên kia không hợp với những người xung quanh, hắn quý trọng sinh mạng, thích giúp đỡ người khác, không chịu ăn thịt người, trong thời điểm nguy hiểm nhất cũng không chịu ăn. Mà người này lại càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức toàn bộ thế giới không có ai là đối thủ của hắn, sau đó hắn rốt cuộc thoát ly khỏi trần gian, quay về lại Thiên Đường... Cho nên mẹ của ta nói cho ta biết, cái thế giới này còn có một thứ được gọi là tình cảm, được gọi là lương thiện, là tâm tình muốn bảo vệ người quan trọng nhất đối với mình, là tâm tình muốn sống sót, là một thứ như vậy. Mẹ của ta nói cho ta biết, chỉ cần có loại tình cảm này, con người sẽ có thể không ngừng trở nên mạnh mẽ, thẳng đến khi trở về Thiên Đường mới thôi.
Thanh niên vừa rơi lệ vừa nói, Trương Hằng cùng Lý Cương Lôi đều kìm nén sự ngạc nhiên của mình, bởi vì những lời người thanh niên này nói hoàn toàn giống như những gì bọn họ suy đoán lúc trước. Tuy nhân loại trong Atula đạo không ngừng phân tranh cùng loạn chiến, nhưng lại không có người mở cơ nhân tỏa đạt tới thực lực Thánh nhân, nguyên nhân duy nhất là do bọn họ không có chấp niệm, không có chấp niệm vì bảo hộ cùng sống sót mà trở nên mạnh mẽ. Vậy mà không ngờ trong đó rõ ràng có một người đã rời khỏi Atula đạo, như vậy thực lực của người này ít nhất cũng phải là tầng thứ tư trung cấp…
Thanh niên lại tiếp tục nói:
- Mẹ ta đã chết rồi, bị người trong gia tộc ăn hết, vậy ta nên bảo hộ cái gì đây? Ta còn có thể có được thứ tên là tình cảm sao? Cho dù thế nào đi nữa ta vẫn là phế vật, người trong gia tộc nói ta bất quá là thịt người dự trữ mà thôi, chỉ cần gia tộc cảm thấy cần, như vậy ta sẽ tùy thời bị ăn. Ta không biết nên sống vì cái gì, ta cũng không có người mình muốn bảo vệ, mẹ ta nói nhất định phải sống, cho dù là phải chịu đựng tất cả, nhưng mà tại sao ta lại phải sống đây? Ta đã không muốn sống... Thiên Đường, thật muốn nhìn một chút, cho dù chỉ có một giây cũng được...
- Được!
Trương Hằng bỗng nhiên mãnh liệt đứng lên, hắn nhìn thẳng vào thanh niên đang ràn rụa nước mắt trước mặt rồi lớn tiếng nói:
- Được! Chỉ cần ta không chết, ta nhất định sẽ cho ngươi nhìn thấy Thiên Đường... Không có người mình muốn bảo vệ cũng không sao, thứ bản thân muốn bảo vệ không nhất định phải là người, ngươi có thể bảo vệ tín niệm của mình... vì bảo vệ tín niệm muốn nhìn thấy Thiên Đường mà sống!
- Còn có, những cái gọi là Thần kia, sớm muộn gì cũng có một ngày bọn hắn sẽ gặp quả báo.
Khi nói đến đây Trương Hằng liền ngẩng đầu nhìn hướng về phía bầu trời, hắn cười lạnh.
- Những cái khác thì cũng thôi, duy chỉ có chuyện như vậy là ta không cách nào tha thứ!
Trương Hằng lớn tiếng quát:
- Đám súc sinh phân hệ da đen, các ngươi rửa sạch cổ đi, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, ta cho các ngươi biết thế nào là báo ứng!
Trương Hằng cũng không phải người tàn khốc, khi hắn thiết kế cái di tích này chỉ mơ hồ xếp đặt ra thế giới quan của Lục đạo luân hồi, sau đó do nội dung tự phát triển hình thành nên các chi tiết cụ thể. Mà thế giới quan của Atula đạo chính là do nội dung tự phát triển mà ra, Trương Hằng chỉ biết đại khái rằng Atula đạo là một thế giới giết chóc điên cuồng, còn lại đối với những chi tiết cụ thể thì hắn hoàn toàn không biết gì cả. Hắn cũng là từ miệng thanh niên trước mặt mới biết được tường tận về thế giới này... một thế giới tàn khốc!
- Tên ta là Trương Hằng, hắn là Lý Cương Lôi, nàng là Nataya, bọn họ đều là đồng đội của ta, ngươi tên là gì?
Thanh niên ngây ngốc một chút, hắn hỏi ngược lại:
- Đồng đội? Đồng đội là cái gì?
Trương Hằng hơi sững sờ, hắn trực tiếp nói:
- Đồng đội chính là người kề vai chiến đấu, là người ta có thể phó thác tính mạng, cũng có thể gọi là chiến hữu, gọi là sinh tử chi giao. Tóm lại là người ta có thể yên tâm giao phó phía sau lưng, hoàn toàn không hề phòng bị, đó chính là đồng đội.
Thanh niên trầm mặc mất một lúc, sau đó mới rất nghiêm túc nói:
- Tên ta là Axis Baal.
( Đồng đội sao? Phó thác tính mạng... Thủ hộ tín niệm... )
Cả Axis và Lý Cương Lôi đều nhìn về phía Trương Hằng, hai người đều yên lặng thật lâu…
Giữa trưa hôm sau bốn người thuận lợi đi đến chỗ cổng không gian tiến vào Atula đạo, cánh cổng không gian này đã trở nên vô cùng mờ nhạt, giống như tùy thời đều có thể biến mất, cả bốn người đều nhẹ nhàng thở ra một hơi, nếu như cánh cổng này biến mất mà nói, có trời mới biết đến khi nào mới có thể tìm được một cánh cổng khác, hơn nữa đối với Axis, đó cũng sẽ là dấu chấm hết. Chính vì thế không thể không thừa nhận, vận khí của mọi người cũng không tệ, tất cả đều không hề chần chờ, từng người một bước vào bên trong tầng sương mù mờ nhạt, chỉ trong nháy mắt, thân ảnh của bốn người đều đã biến mất không còn dấu vết. Mà sau khi bốn người Trương Hằng biến mất không lâu, một thiếu nữ xinh đẹp có vẻ mặt lạnh như băng chậm rãi đi tới trước cổng không gian, chỉ thấy nàng lấy ra một mảnh giấy nhỏ, cũng không biết nàng làm trò gì, lớp sương mù vô cùng mờ nhạt bỗng nhiên lại trở nên nồng đậm, mà sau khi làm xong tất cả, thiếu nữ này mới cất mảnh giấy đi, đồng thời ngẩng đầu nhìn hướng về phía cực xa xôi, tại đó đúng là một trong số những cánh cổng tiến vào Súc sinh đạo.
Giờ phút này tại Nhân đạo, Trịnh Xá đang khiêng một ngọn núi nhỏ bay vút lên bầu trời, ngọn núi nhỏ này cao tầm hai trăm mét, tình cảnh Trịnh Xá khiêng ngọn núi quả thật là giống như con kiến đang khiêng quả bóng đá, hiệu quả thị giác của chuyện này thật sự là kinh người đến mức không thể chịu được, chứng kiến quá trình thông qua quét hình tinh thần lực, tất cả mọi người đều vô cùng yên lặng.
Trịnh Xá khiêng ngọn núi bay ra xa khoảng độ mấy kilomet rồi mới quẳng xuống, khi ngọn núi nhỏ này vừa chạm đất, lập tức một tiếng động đinh tai nhức óc xuất hiện, tất cả mọi người đang đứng cách xa mấy kilomet đều cảm thấy mặt đất dưới chân mình rung lên, lại nhìn thấy tro bụi phía xa đang dâng cao ngất trời, biểu lộ yên lặng của mọi người lại càng thêm nghiêm trọng.
- Thật đúng là vũ khí quy mô lớn hình người.
Lăng Tân cảm thán một câu với vẻ mặt trào phúng, sau đó mới nói với Trịnh Xá thông qua tâm linh tỏa liên:
- Còn bao nhiêu mét nữa? Đến khi nào thì xong?
Trịnh Xá cười hắc hắc nói:
- Ừm, còn cần phải đả thông hơn một nghìn mét nữa, khi đó chúng ta có thể sử dụng goblin glider bay đến chỗ cổng không gian, ước chừng phải mất thêm 24 tiếng đồng hồ nữa.
- Như vậy cần phải nhanh lên một chút.
Lăng Tân lắc lắc đầu nói:
- Nếu như ta đoán không lầm mà nói, chúng ta đã không còn nhiều thời gian nữa rồi.
- Đúng vậy, hiện tại chúng ta không phải lo chuyện bị đám Trịnh Xá đuổi kịp nữa, chuẩn xác mà nói, bọn họ đã không còn nhiều thời gian.
Trương Hằng cười nói, sau khi tiến vào Atula đạo, tinh thần Trương Hằng bỗng nhiên trở nên bớt căng thẳng hơn nhiều, Nataya tò mò hỏi thử, mà Trương Hằng cũng không giấu diếm, trực tiếp thừa nhận:
- Lúc trước khi ở trong Nhân đạo và Súc sinh đạo, sở dĩ ta khẩn trương như vậy chính là vì sợ gặp phải Trịnh Xá. Nếu như gặp hắn, tuy khả năng lớn là hắn sẽ không giết ta, nhưng mà khi đó ta sẽ không còn cơ hội lấy được Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp nữa, càng có thể là bị mấy người Trịnh Xá giam lỏng, khi đó chúng ta chính là trốn không thoát, đánh cũng không thắng. Nói một cách khác, chỉ cần bị hắn bắt gặp, chúng ta sẽ triệt để thua!
Trương Hằng rất nghiêm túc nói:
- Nhưng mà ở Atula đạo thì lại khác, bởi vì ở đây khắp nơi đều là nhân loại, đâu đâu cũng là giết chóc cùng phân tranh. Nếu như chúng ta cẩn thận một chút, cho dù là mặt đối mặt đi ngang qua, đoán chừng đám Trịnh Xá cũng sẽ không chú ý đến chúng ta.
Khi nói đến đây Trương Hằng lập tức cười hắc hắc, hắn nói tiếp:
- Đồng thời, chúng ta cũng đang ở rất gần phòng điều khiển rồi, chỉ cần lấy được quyền khống chế đối với Lục đạo luân hồi, khi đó cho dù là Trịnh Xá cũng sẽ không làm gì được chúng ta nữa, do vậy thời gian của bọn họ đã không còn nhiều rồi, ít nhất đã không còn kịp ngăn cản chúng ta.
Lý Cương Lôi đột nhiên hỏi:
- Như vậy phòng điều khiển nằm ở nơi nào trong Atula đạo? Sẽ không phải là tự động di chuyển lung tung giống như cổng không gian đấy chứ?
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Làm sao có thể, phòng điều khiển nằm ở phía dười tòa chủ thành đầu tiên của thế giới này. Ha ha ha, chúng ta có người dẫn đường mà đúng không, Axis, tòa chủ thành đầu tiên nằm ở đâu? Chúng ta lập tức đến đó!
Axis lại trực tiếp lắc đầu:
- Ta không biết.
- Ha ha, không biết sao... Hả? Không biết? Ngươi là người dẫn đường cơ mà, tại sao lại không biết? Không phải thế giới này dùng chủ thành để tiến hành phân chia khu vực sao?
Trương Hằng nhìn về phía Axis với vẻ kinh ngạc, mà Axis thì lại cay đắng nói:
- Ta thật sự không biết, bởi vì tất cả chủ thành đều tuyên bố mình chính là chủ thành tạo dựng sớm nhất, tất cả chủ thành còn lại đều là thành thị lệ thuộc, cho nên ta thật sự không biết chủ thành đầu tiên là cái nào...
Trương Hằng lập tức cảm thấy máu xộc lên não, khi hắn thiết kế Lục đạo luân hồi, xác thực là đã cẩn thận xếp đặt một vài chi tiết, ví dụ như để phân biệt rõ vị trí của phòng điều khiển, hắn cũng không có đặt phòng điều khiển ở khu vực hoang dã, mà là đặt phía dưới tòa chủ thành đầu tiên, nhưng mà ai ngờ lại có thể xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng tất cả các chủ thành đều tuyên bố mình chính là chủ thành xây dựng đầu tiên... Trương Hằng thật sự cảm thấy vô cùng phẫn uất, mà ở phía sau hắn Lý Cương Lôi chỉ không ngừng bĩu môi giống như đã thành thói quen.
- Lẽ nào lại như vậy!
Trương Hằng phẫn nộ hét lên hai tiếng, sau một lát cuối cùng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận sự thật. Bọn họ phải đi một vòng lần lượt, cẩn thận kiểm tra từng chủ thành, như vậy tính ra mà nói, đám Trịnh Xá chẳng những không lo thiếu thời gian, trái lại, thời gian của bọn họ còn vô cùng dư dả...
-... Nói một cách khác, có tổng cộng mười ba tòa chủ thành?
Trương Hằng khổ sở ôm mặt:
- Nếu như vận khí tốt, nói không chừng có thể tìm được phòng điều khiển ngay phía dưới tòa chủ thành đầu tiên, nhưng nếu như vận khí không tốt mà nói, sẽ cần phải tìm kiếm hết cả mười ba chủ thành... Haiz, tính toán a, kiểm tra chủ thành cần khoảng hai ngày, mà di chuyển từ chủ thành này đến chủ thành khác, cho dù không có bất kỳ ngoài ý muốn nào cũng phải tiêu tốn tầm bảy ngày, nói một cách khác, có khả năng chúng ta sẽ phải mất đến hai tháng để tìm kiếm phòng điều khiển.
Lý Cương Lôi cười với vẻ trào phúng:
- Vấn đề mấu chốt ở đây là ngươi định để ấn ký ảnh hưởng đến chúng ta sao? Tâm ma a, nếu như bị tâm ma ảnh hưởng trước khi tìm được phòng điều khiển thì thế nào? Khi đó chúng ta còn có thể nhớ tới nhiệm vụ tìm kiếm phòng điều khiển sao? Sợ là không có thời gian vì còn đang bận vùi đầu vào giết chóc ấy chứ.
Trương Hằng khoát khoát tay nói:
- Sao có thể khoa trương như vậy, tâm ma bất quá là do dục vọng thúc đẩy, ảnh hưởng đến tâm tình mà thôi, chúng ta chỉ cần khắc hạ hành vi là được, đợi đến khi tìm được phòng điều khiển sẽ có thể giải trừ tâm ma một cách đơn giản. Nói đến tâm ma, Axis, có khi nào ngươi cảm thấy muốn giết chóc một cách điên cuồng không? Muốn giết chết tất cả những người xung quanh, từng có ý nghĩ như vậy bao giờ chưa? Hoặc là có bao giờ mẹ ngươi điên cuồng như vậy không? Muốn giết chết người khác, có không?
Axis lập tức sững sờ, hắn suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng:
- Không, ta chưa bao giờ có ý nghĩ như vậy, hơn nữa mẹ ta ôn nhu như vậy, làm sao có thể muốn giết chóc điên cuồng? Không có khả năng.
Trương Hằng gắt gao nhìn chằm chằm vào mắt Axis, một lúc lâu sau cười khổ nói:
- Nếu như ngươi không có nói dối, vậy tổ tiên của ngươi, người đó mà là tầng thứ tư trung cấp cái gì nữa, rõ ràng đã là Thánh nhân... hoặc là vô cùng tiếp cận Thánh nhân. Năng lượng của hắn vẫn một mực tồn tại ở trong huyết mạch còn sót lại, chỉ cần là huyết mạch trong vòng mười đời sẽ không lo bị tâm ma ảnh hưởng, người này thật đúng là khủng bố, rõ ràng tại Atula đạo mà cũng có thể đạt tới trình độ này, có điều vì sao ta lại không biết là có một Thánh nhân như vậy tồn tại chứ? Nếu như Atula đạo thật sự xuất hiện một Thánh nhân mà nói, ta không thể nào không biết được, đám súc sinh phân hệ da đen cũng không có khả năng mặc kệ chuyện này, làm sao có thể đây?
Mặc kệ Trương Hằng nghi hoặc như thế nào đi nữa, Axis xác thực là không hề có dấu hiệu của tâm ma các loại, có điều đây cũng không phải là vấn đề trọng yếu, trước mắt chuyện quan trọng nhất vẫn là lập tức tìm đến phòng điều khiển. Cứ như vậy, bốn người xuất phát hướng về tòa chủ thành gần nhất, cánh cổng không gian lúc trước mọi người đi qua xuất hiện ở một cánh đồng hoang vu, khu vực này phảng phất như bị đạn pháo cày qua cày lại vài trăm lượt, đất đai đều tản ra mùi lưu huỳnh, toàn bộ mặt đất đều mang màu vàng tro, ngay cả một ngọn cỏ dại cũng không có thì đừng nói gì đến cây cối các loại rồi. Mà bầu trời của Atula đạo cũng không tồn tại trời xanh mây trắng, chỉ có một màu tro ảm đạm kéo dài vô biên, đây còn là ban ngày, đến ban đêm thì chắc chắn là đưa tay không thấy được năm ngón, hoàn toàn chả có mặt trăng hay ngôi sao nào. Màu sắc chủ đạo của toàn bộ Atula đạo chính là màu vàng tro, thoạt nhìn qua còn không sao, nhưng sau khi ba người Trương Hằng quan sát tầm một buổi, nhìn đến mức chán chê rồi mà ngay cả một xíu màu xanh cũng vẫn không thấy đâu, loại cảm giác này thật sự là khiến cho người khác phải cảm thấy bực bội.
- Ở đây thì còn cần gì tâm ma nữa, chỉ riêng cái hoàn cảnh này đã đủ khiến cho người ta phát điên rồi.
Trương Hằng cười khổ, tài nguyên của Atula đạo xác thực là vô cùng thiếu thốn, chỉ có một số lượng rất ít thực vật hoang dã, hơn nữa những thực vật này phần lớn là toàn gai nhọn chi chít, hoặc là mang theo kịch độc. Do thiếu ánh sáng mặt trời, nhân loại không thể gieo trồng mà sống, do vậy trong Atula đạo, nấm là loại thực vật phổ biến rộng rãi duy nhất, loại nấm này cực kỳ ưa thích sinh trưởng từ trong xác chết, hơn nữa chỉ cần có chút nước, tốc độ sinh trưởng sẽ cực kỳ nhanh. Sau khi một xác chết bị phân hủy, thường có thể sinh ra số lượng nấm đủ cho hàng chục người ăn, vì thế lúc trước Axis mới bảo Trương Hằng là lãng phí, hơn mười xác chết, tại Atula đạo cũng là một tài sản rất lớn.
So ra, tại Atula đạo thịt người chính là một loại xa xỉ phẩm, bởi vì mỗi một xác chết có thể đổi thành lượng nấm cho hơn mười người, vì thế đối với Atula đạo mà nói, thịt người vẫn là đãi ngộ chỉ có thành viên của gia tộc mới có thể hưởng thụ. Về phần xa xỉ phẩm cao cấp thì là thịt của sinh vật bắt được từ Ngạ quỷ đạo cùng Súc sinh đạo, dù sao đi nữa, đối với thịt đồng loại, nhân loại đều có một loại tư tưởng chống lại trời sinh, nếu như có lựa chọn khác mà nói, ai lại nguyện ý ăn thịt đồng loại của chính mình?
-... Nói cách khác, ở trong cái thế giới này hai tháng, chúng ta nhất định phải ăn nấm mọc ra từ xác chết? Hoặc là ăn thịt người? Ta không muốn!
Sau khi nghe Axis giới thiệu những nơi cung cấp lương thực thực phẩm xong, Trương Hằng lập tức sợ choáng váng, mà Lý Cương Lôi ở bên cạnh thì chỉ cười lạnh:
- Đúng vậy, đồ ăn của chúng ta chỉ có thể duy trì thêm bốn ngày, nếu như không tìm thấy nguồn cung cấp thực phẩm trong vòng bốn ngày, chúng ta nhất định là phải chịu đói.
Mặt mũi Trương Hằng tràn đầy sầu khổ, thịt người, đó là thứ cho dù chết đói hắn cũng không muốn ăn, về phần nấm mọc ra từ mọc ra từ xác chết thì… chỉ vừa nhắc đến đã khiến cho người khác phải nôn ọe liên tục, tuy ở thế giới thực tế đa số loài nấm cũng là mọc ra từ thực vật hư thối, nhưng mà cho dù như thế nào cũng không thể mọc ra từ xác chết thối rữa a!
Về phần những loại thực phẩm còn lại, nếu như là thịt của các loại thú trong Súc sinh đạo thì còn có thể tiếp nhận, chẳng qua thịt động vật thường đều là xa xỉ phẩm rất cao cấp, không nói đến chuyện giá trị cực cao, ngay cả số lượng cũng cực nhỏ. Thật sự không ngờ, tiểu đội luân hồi mà cũng có ngày đau đầu vì chuyện ăn uống, quả thực là một loại châm chọc!
Trương Hằng hỏi Axis với vẻ khổ sở:
- Axis, trong thế giới này còn đồ vật gì có giá trị cao ngang với thịt động vật? Hoặc là giá trị rất cao? Nếu thật sự không được mà nói, chúng ta dứt khoát đi cướp giữa ban ngày, cướp xong thì bỏ chạy, xem ai dám đuổi theo!
Axis chống cằm suy nghĩ kỹ cả buổi rồi mới nói:
- Năng lượng thạch, kim loại, thịt quỷ đói... Giá trị của ba thứ này đều không thua kém thịt động vật là bao, thậm chí giá trị của năng lượng thạch còn cao hơn một chút.
Trong Atula đạo, ngoại trừ đồ ăn thiếu thốn, các loại vật chất khác cũng vô cùng nghèo nàn, ví dụ như khoáng vật, ví dụ như nguồn năng lượng, về phần thịt quỷ đói thì khỏi cần nghĩ tới rồi, chỉ có năng lượng thạch cùng kim loại là còn có khả năng suy xét. Tuy tài nguyên của Atula đạo rất hạn hẹp, nhưng cũng không phải là không hề tồn tại, trái lại, để thúc đẩy nhân loại tiến hành đối chiến, Thánh nhân phân hệ da đen cố ý chôn dấu các loại khoáng sản một cách rộng khắp dưới lòng đất của Atula đạo. Chỉ là những khoáng sản này thường ở rất rất sâu, dùng trình độ sản xuất của Atula đạo mà nói, trên cơ bản là không thể nào lấy được, trừ phi là xảy ra nham thạch phun trào thì còn có thể lấy được chút ít năng lượng thạch, chính vì thế trong Atula đạo năng lượng thạch cũng là thứ cực kỳ trân quý, giá trị còn đắt đỏ hơn so với đồ ăn cao cấp nhất.
- Năng lượng thạch sao?
Trương Hằng suy nghĩ một lát sau đó lập tức nói với Nataya:
- Nataya, trong Atula đạo đã không còn hạn chế tinh thần lực tảo miêu, ngươi thử xem quét hình tinh thần lực có thể đạt đến được độ sâu nào.
Nataya lập tức nhu thuận gật đầu, một giây sau, tinh thần lực của nàng liền lan tỏa về phía lòng đất, mà theo kết nối của tâm linh tỏa liên, tất cả cũng dần nhìn thấy được tình cảnh ở độ sâu hai nghìn mét dưới lòng đất, dưới chân mọi người có một mỏ kim loại nhỏ, hơn nữa cái mỏ kim loại này còn là mạch khoáng chất lượng cao, trong đó thậm chí có một số khối kim loại lớn tồn tại.
- Quá sâu... Chúng ta tiếp tục tìm kiếm, xem chỗ nào có mỏ tinh thạch nằm ở độ sâu vừa phải, tùy tiện đào một ít lên đem đổi lấy thịt động vật, ít ra vẫn có thể sống khá giả hơn là ăn nấm với thịt người.
Trương Hằng có chút cười hắc hắc vì tự mãn, dù sao đề nghị này chính là do hắn tự nghĩ ra, hơn nữa cũng chỉ có niệm động phù du pháo của hắn mới có thể đào xuống lòng đất tìm kiếm năng lượng thạch, chỉ có Lý Cương Lôi đứng bên cạnh hắn là không ngừng bĩu môi giống như rất khinh thường.
Bất kể như thế nào, cuối cùng mọi người cũng vượt qua cửa ải đồ ăn, về phần các vấn đề khác thì đành phải tùy cơ ứng biến rồi, so ra, Axis cũng rất là phấn chấn, dù sao tinh thần lực tảo miêu, tâm linh tỏa liên, còn có niệm động phù du pháo, tất cả đều là những thứ hắn mới thấy lần đầu trong đời, chút ít nghi hoặc đối với lai lịch của mọi người trong lòng hắn cũng lập tức tiêu tán, trên đường đi người cao hứng nhất ngược lại chính là Axis.
Bốn người cách tòa chủ thành gần nhất chừng năm ngày đi đường, mọi người cũng không dám trì hoãn lộ trình, dù sao lượng đồ ăn dự trữ cũng đã không còn lại bao nhiêu, hơn nữa còn phải mất chút thời gian để tìm kiếm năng lượng thạch. Sau khi tìm kiếm liên tục mấy ngày, rốt cuộc đến ngày thứ tư mọi người cũng tìm được một mỏ tinh thạch loại nhỏ nằm cách mặt đất mấy trăm mét, Trương Hằng lợi dụng lực đâm xuyên cuả niệm động phù du pháo, cứ như vậy đào lên mấy khối năng lượng thạch lớn cỡ lòng bàn tay. Sau đó lại thêm một ngày đi đường, đến khi mọi người đều đã đói bụng đến mức hoa mắt chóng mặt, bóng dáng tòa chủ thành đầu tiên cuối cùng cũng xuất hiện.
Bất quá Axis lại ngăn cản mọi người vào thành, theo thuyết pháp của hắn, đói một hai ngày chỉ là chuyện bình thường mà thôi, mấy khối năng lượng thạch này là một lượng tài sản kếch xù, nếu như không có đủ thực lực để bảo hộ, bốn người coi như là khỏi nghĩ đến chuyện bước ra khỏi tòa chủ thành này nữa. Mà sau khi đào bới được mấy khối năng lượng thạch lên từ dưới lòng đất, đến bây giờ Trương Hằng cũng chỉ mới khôi phục được 60% thực lực, do đó tốt nhất là nên chờ đợi thêm một ngày, rạng sáng hôm sau hãy vào trong chủ thành, khi đó thực lực của Trương Hằng đã gần như khôi phục hoàn toàn, đến lúc đó bốn người mới coi như có khả năng tự bảo vệ, tuy phải chịu đói một đêm, nhưng mà sự chịu đựng này là hoàn toàn giá trị.
Kỳ thực Axis nói hoàn toàn chính xác, nhưng mà làm người sinh ra lớn lên tại Atula đạo, sao hắn có thể hiểu được người của thế giới bình thường sẽ như thế nào? Người bình thường đừng nói là đói một ngày, chỉ cần đói một bữa đã vô cùng hoảng hốt rồi, mà ba người Trương Hằng thì đã đói sẵn lại còn phải chịu thêm một đêm... Một đêm này thật đúng là dài dằng dặc...
Trong đêm cùng ngày, Lý Cương Lôi trầm mặc nhìn về phía tường thành, sau khi quan sát một lát, phát hiện Trương Hằng đã đứng bên cạnh, hắn lập tức nói:
- Thế nào? Ngươi cũng không ngủ được? Nghĩ đến hành trình lần này sao?
Trương Hằng dùng sức gật đầu nói:
- Xác thực là không ngủ được... Đầy đầu đều là thịt, cá, bánh ngọt, bánh bông lan, cái chủ thành này thoạt nhìn rất giống như một khối bánh nướng…
Lý Cương Lôi lại một lần nữa bĩu môi...
Sáng sớm ngày hôm sau, bốn người bắt đầu tiến vào tòa chủ thành đầu tiên của Atula đạo, mà cùng lúc đó, đám Trịnh Xá đã bắt đầu tìm kiếm cổng không gian trong Súc sinh đạo...
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Hạn Tương Lai.