• 76

Chương 2: Tranh đấu Dị quả


Những ngày tiếp theo, cuộc sống của Hoàng Tiêu khá là thoải mái! Đại Bằng cánh vàng mỗi ngày đều sẽ chộp tới chim bay thú chạy để Hoàng Tiêu hỗ trợ nướng chín.Tỷ như trâu hoang, sơn dương, thậm chí có lần còn là một con hắc hùng.

Hoàng Tiêu cũng nhìn ra được đại bàng như lời Teresa nói, đặc biệt yêu thích thịt nướng.

Mà cũng trong thời gian này, Hoàng Tiêu cũng phát hiện vị đại tỷ xinh đẹp này, mỗi lần đều ăn rất ít! Thậm chí có lần còn không ăn. Hắn chỉ có thể thầm đoán, hẳn những cao thủ như đại tỷ liền đã đạt đến cảnh giới không cần ăn uống gì nhiều.

Hoàng Tiêu trong thời gian này, cũng không có tìm lối thoát, mà là tỉ mỉ nhìn Teresa luyện kiếm. Có thể nói đại kiếm của Teresa nặng đến đáng sợ. Hoàng Tiêu từng thử một lần nhấc lên đại kiếm, nhưng hắn phát hiện ra bản thân nâng không nổi. Hắn từng hỏi Teresa đại kiếm nặng bao nhiêu thì nàng cũng lắc đầu như chưa từng để ý. Mà theo Hoàng Tiêu suy nghĩ, Teresa có thể dễ dàng vung đại kiếm thì sức mạnh thật đáng sợ.
Mà Hoàng Tiêu cũng định nhờ Teresa dạy cho mình nội lực. Theo hắn đoán, Teresa dĩ nhiên có khí lực lớn như vậy là do nội lực thâm hậu. Thậm chí hắn từng có ý định quỳ xuống bái sư, nhưng rốt cuộc Teresa cũng không nhận.

Mà đối với việc Hoàng Tiêu nhờ Teresa dạy tu luyện nội lực, Teresa chỉ lắc đầu cười khổ.

Đùa, Teresa sức mạnh đến từ việc cấy ghép Yoma vào cơ thể, nhờ đó sinh ra cái được gọi là Yoki. Bây giờ bảo Teresa làm sao có thể dạy. Cho dù có thể dạy, thì lấy đâu ra Yoma để mà cấy ghép.

Và thế là, Teresa liền chỉ dạy cho Hoàng Tiêu kiếm pháp.Dù sao, kiếm thuật chính là nội dung bắt buộc mà các Claymore phải tập luyện, để có thể giết Yoma và kẻ thức tỉnh đi! Kiếm thuật mà Teresa dạy chỉ là căn bản, nhưng đối với Teresa chính là sử dụng lô hỏa thần thanh, nhờ thế nàng có thể dễ dàng chế ngự những kiếm pháp kỳ lạ nhất, như
Tốc kiếm
của Irene chẳng hạn.

Hoàng Tiêu cũng không phiền lòng nhiều. Hắn cũng nhìn ra được không phải Teresa không muốn dạy hắn, mà có lẽ là không dạy được đi. Điều này hẳn là do nội lực của Teresa đặc biệt, không thích hợp cho hắn luyện. Hắn cũng từng nghĩ tới hẳn chỉ có nữ mới luyện được! Nghĩ vậy hắn cảm thấy lạnh sống lưng, không phải sẽ tự thân để luyện đấy chứ.

Bỏ qua suy nghĩ, Hoàng Tiêu trong thời gian ngắn, kiếm thuật nâng lên rất nhiều. Chí ít hắn đối với kiếm sử dụng rất thành thạo, tuy chưa cao thủ như Teresa, những những gì nàng dạy chính là kiếm thuật căn bản nhất, đánh vào cốt yếu của kiếm thuật. Hắn từng thấy một số người từng sử dụng kiếm, nhưng đều vô cùng hoa mỹ, nhưng nếu xét tính thực dụng so với kiếm thuật hắn học quả là một trời một vực. Nghĩ lại, hắn có thể dễ dàng tìm sơ hở đối phương mà cho một nhát quyết định.

Ngoài kiếm thuật, Hoàng Tiêu còn học được vài điều từ Đại Bàng cánh vàng.

Mỗi sáng sớm thức dậy,hắn đều nhìn thấy con chim đại bàng cánh vàng đều đứng phía trên hang động mấy chục trượng một khối nham thạch, hai cánh của nó theo hít thở thu nạp mà triển khai. Này không phải là điều Hoàng Tiêu giật mình nhất,làm hắn giật mình chính là, theo Đại Bàng thổ nạp, to lớn màu vàng mỏ chim khẽ nhếch, trong núi những kia sương mù dồn dập bị cuốn sạch, lên dâng tới trong miệng của nó, một lát sau lại hộc ra không ít sương trắng.

Theo thổ nạp, phương viên trăm trượng hình thành một trận gió xoáy, cái này cũng là nhờ Hoàng Tiêu cảm nhận được gió thổi nguyên nhân.

Lúc đó, hắn chỉ có thể thầm khen:
Thật thần kỳ! Thật đáng sợ lực hút vào?


Cảnh tượng như vậy, không biết có phải trong sách miêu tả dị thú thổ nạp Thiên Địa linh khí, Nhât Nguyệt tinh hoa. Hoàng Tiêu thầm nghĩ:

Không biết nội lực có phải như thế tu luyện đây?


Hoàng Tiêu trong đầu bỗng nhiên như thế một ý nghĩ, nhưng rất nhanh hắn cũng mắc cười, dù sao hắn cũng không biết nội lực là cái gì? Theo Lưu Cường nói cho nó biết,nội lực là trong đan điền sản sinh ra, sau đó trải rộng kinh mạch mà đi toàn thân dưới dạng khí. Mà hắn liền đan điền cũng không biết là gì, nằm ở đâu đấy!

Mà Đại Bàng đều mỗi ngày cứ thổ nạp một canh giờ như thế! Lâu dần Hoàng Tiêu cũng quen.
...
Hai tháng trôi qua, trong thời gian này, Hoàng Tiêu cũng đã học tập Teresa kiếm pháp! Cũng thời gian này, hai người đã trở thành thân thiết như tỷ đệ.

Cũng thời gian này, Hoàng Tiêu cũng thử hỏi ý kiến Teresa về lối thoát, nhưng đáp lại là sự im lặng của Teresa. Cho tới tận lúc này, hắn vẫn không hiểu Teresa như thế nào lại sống nơi này, có lần hắn cũng đã từng hỏi, thì chỉ được đáp lại bằng một nụ cười nhạt.

Hai tháng trôi qua, hai trái cây kia cũng xuất hiện chuyển biến. Màu vàng trái cây xen ít đỏ, hiện tại đã bắt đầu hồng thấu, mà mùi thơm cũng ngày càng nồng đặc.
Teresa và Hoàng Tiêu đều biết được trái cây này liền sắp thuần thục.

Tuy nhiên lúc này,liền nghe thấy tiếng kêu to dồn dập của Đại Bàng, điều mà trước đây chưa bao giờ xảy ra.Âm thanh tựa như sợ hãi, kinh hoảng, lo lắng, cùng phẫn nộ đủ loại cảm xúc.

Rất nhanh, nhóm Teresa đã biết nguyên nhân vì sao? Tại hướng mà Đại Bằng nhìn chăm chằm vô cùng đề phòng,chẳng bao lâu, nghe thấy tiếng nham thạch đổ nát rơi xuống vực.

Mà từ phía dưới vực thẳm, một cái trắng đen cự mãng một cái chớp mắt liền đến cạnh Đại Bằng năm trượng ở ngoài rồi dừng lại. Này Cự Mãng ít nhất phải mười trượng, nó như một thùng nước lớn đến dọa người.

Mà Hoàng Tiêu thân thể cấp vội vàng về phía sau, trong mắt không giấu diếm được hoảng sợ. Cũng may Teresa ở bên cạnh khiến hắn có chút yên tâm. Dù sao thực lực của Teresa cũng trên Đại Bằng đấy.

Đây là cái gì xà? Dĩ nhiên trên đầu có một cái mào!

Teresa thầm nghĩ, dù sao ở thế giới của nàng, các động vật cũng không kỳ dị như vậy.

Đại Bằng cao hơn 3 trượng có phần lép vế hơn so với Đại Xà dài hơn 10 trượng này.Này cự mãng liền phun ra chiếc lưỡi to lớn, trong miệng phát ra tiếng Tê tê trắng trợn uy hiếp. Mà Đại Bằng cũng không yếu thế, kêu lớn!

Xem ra cự mãng là vì hai trái cây kia mà đến!
Ở phía sau Teresa, nhìn thấy ánh mắt tham lam của cự mãng, Hoàng Tiêu liền nhanh chóng đánh giá.
‘Xuy Xuy Xuy!
cái kia Cự Mãng ngụm nước nhỏ trên nham thạch, nhanh chóng bốc lên đoàn hắc khí.

Hoàng Tiêu đứng ngoài, cũng cảm nhận được nếu nhỏ trên người, e sợ hài cốt cũng không còn bởi nọc quá độc.

Hai đại dị thú mắt lớn nhỏ trừng nhau, mục đích bức lui đối phương. Nhưng dưới tình hình hiện tại, không ai muốn từ bỏ.

Mà Cự Mãng không úy kị tí nào,uốn lượn thân thể to lớn, đầu ngẩng lên cao mà gào thét.
‘Xoạt!


Đại Bàng thu kép hai cánh, thân thể cấp tốc bổ xuống, sắc bén to lớn hai trảo liền nhằm vào Cự Mãng 7 tấc chỗ! Bất quá Cự Mãng há để đối phương tóm lấy điểm yếu, chỉ thấy đuôi rắn khổng lồ cử động, Đại Bàng cánh vàng muốn tránh nhưng tốc độ đuôi quá nhanh mà bị đánh trúng.

Oành


Chim Đại Bàng thân ảnh khổng lồ bị đánh bay ra ngoài, đánh vào phía sau một mặt trên vách đá, trùng kích cực lớn làm cho vách núi cheo leo nham thạch trực tiếp chấn bể, coi như phía trên cũng bị đánh rơi vô số tảng đá.

Hí lên một tiếng, Đại Bàng nhanh chóng đập cánh bay lên không trung, hai cánh vỗ mạnh, rơi xuống không ít xốc xếch lông chim.

Đem so sánh Đại Bàng phẫn nộ, Cự Mãng trong miệng phát ra tiếng hí hí vang, tựa hồ đắc ý cười nhạo Đại Bàng.

Lần này chiến đấu, dù Đại Bằng không có chịu nhiều đại thương tổn nhưng dù sao cũng bị đối phương đánh bay, như vậy cũng thấy được Cự Mãng có chiếm ưu thế.

Phải biết Ưng loại chính là chuyên gia săn rắn. Tất nhiên cũng tại điều kiện tương đương tình huống. Hiện tại Cự Mãng hình thể quá lớn,coi như là Đại Bằng cũng không là đối thủ.

Đại Bàng cánh vàng đương nhiên không chịu vậy nhục nhã, nó từ không trung lao xuống, ý đồ chụp lấy Cự Mãng. Cự Mãng không dám xem thường, nó uốn lượn thân thể, đột nhiên bắn lên, lấy tốc độ sét đánh trườn lên vách đá lao tới quấn chặt đại bàng kéo xuống.

Tuy rằng, Cự Mãng triền trụ Đại Bằng, nhưng Đại Bằng đương nhiên không chịu thất thủ, sau đó liều mạng đập cánh, nhất thời hai Dị Thú trên đống đất đá mà lăn lộn.
Trong chốc lát, phạm vi chục trượng bay đầy không trọn vẹn lông chim, cùng với cái kia trắng đen xen kẽ vảy.

Mà lúc này, miệng Cự Mãng há lớn, không ngừng muốn căn Đại Bằng cái cổ, bất quá đều bị tránh né.

Lúc này, Teresa thân hình khẽ động, tay cầm đại kiếm mà tiến tới Cự Mãng! Mà Cự Mãng nhất thời sững sờ, thoáng bỏ đi triền trụ Đại Bằng, mà hướng nhìn về phía Teresa như lâm đại địch.

Lúc trước, vì khí thế của Đại Bằng quá lớn, cùng với hương thơm hai trái cây mà mức hấp dẫn, khiến cho Cự Mãng không để ý tới hai nhân loại trước mặt. Nhưng ngay tại thời khắc Teresa cầm đại kiếm tiến tới, linh tính mách bảo Cự Mãng nhân loại trước mặt cực kỳ nguy hiểm!

Cự Mãng đang định quay đầu, thì hắn liền phát hiện ra không thích hợp. Bởi đầu Cự Mãng không biết khi nào liền nằm trên mặt đất, gần phía Hoàng Tiêu! Mà thân thể của hắn không biết lúc nào đã bị chém thành mảnh vụn, máu độc chảy ra khiến nham tương cũng bốc lên hắc khí!

Chính xác là tốc độ ra đòn của Teresa quá nhanh, mà Cự Mãng cái đầu liền chỉ cảm giác được cái đầu của mình rơi xuống sau đó. Thậm chí hắn Cự Mãng còn không biết mình bị chém như thế nào

Đại bằng bên cạnh kêu lớn, trong niềm hân hoan vui sướng. Nó đã từng đấu với Teresa nên biết nàng rất mạnh, nhưng nó cũng không ngờ Teresa mạnh đến biến thái như vậy. Cự Mãng khổng lồ dĩ nhiên bị chém thành nhiều mảnh không có sức hoàn thủ.

Mà Teresa lạnh lùng tới xem Đại Bằng. Thực tế, ngay từ khi bắt đầu, nàng muốn để Tiểu Bằng chiến đấu với Cự Mãng, mục đích để nâng cao sức chiến đấu, dẫu sao, cũng hiếm khi gặp một đối thủ tương tự. Mà mắt thấy Đại Bằng không còn chiến đấu được, Teresa lạnh lùng tiến tới Cự Mãng mà chiến đấu. Thực lực của Cự Mãng không tệ, hẳn là so với một số đơn sau khi thức tỉnh, nhưng Teresa có thể thoải mái giải quyết mà không cần dùng đến Yoki.

Nhưng lúc này,niềm vui chưa kịp kéo dài, Teresa không phát hiện ra đầu rắn sau khi bị chém đứt liền có khoảng thời gian sinh tồn. Mà lúc này đầu rắn đang gần Hoàng Tiêu nhất, liền điên cuồng xông tới, muốn kéo hắn chết theo.

Hoàng Tiêu lúc này sợ hãi, liên tục lùi lại, nhưng làm sao sánh được với tốc độ của Cự Mãng. Răng độc cắn lên tay Hoàng Tiêu sau, Cự Mãng lập tức bỏ mình.

Ngay sau đó, Hoàng Tiêu nhanh chóng đi vào hôn mê, trong lúc mơ mơ tỉnh tỉnh, hắn cảm nhận được bản thân ăn trái hồng gì đó, hay là lúc có cảm giác đang bay trên không trung. Nhưng rất nhanh hắn cũng lịm đi rồi.

Mà đúng như Hoàng Tiêu cảm nhận, lúc này Teresa mang theo Hoàng Tiêu được Đại bằng đưa ra khỏi vách núi, mục đích rất đơn giản, cứu lấy Hoàng Tiêu.

Tiểu Bằng, người chắc người này cứu được Hoàng Tiêu chứ!

Teresa lo lắng lên tiếng, sống chung đụng 2 tháng, lại là người dạy kiếm thuật cho Hoàng Tiêu, làm sao nàng không quan tâm chứ.
Mà lúc này Đại Bằng cánh vàng kêu lớn, ra ý chắc chắn người này sẽ cứu được.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Võ Hiệp Chi Tối Cường Teresa of the Faint Smile.