Chương 45: Từ gia kỳ công
-
Vũ Thần
- Thương Thiên Bạch Hạc
- 2442 chữ
- 2019-09-05 10:09:15
Cuối cùng buổi thọ yến đã kết thúc, hai huynh đệ Hạ Thuyên Tín trong bữa tiếc rượu nét mặt luôn luôn giữ nụ cười. Thế nhưng đến khi ly khai khỏi Trình phủ được trăm thước, thần sắc của hai người đều trở nên ngưng trọng.
Cho dù là ai cũng có thể biết, hôm nay Trình gia được Lâm gia phái người tới đây chúc thọ Trình lão gia tử, lại mang tới một phần đại lễ, việc đó mang theo một chút ý nghĩa diễu võ dương oai. Từ nay về sau, vô luận là bất cứ thế lực nào muốn đối địch với Trình gia, cũng phải lo lắng tới sự tồn tại của Lâm gia này.
Đây là một thế gia mà không có thế lực nào ở trong Huyền thành có thể chống lại được, có lẽ việc nhỏ ở Thái Thương huyện này Lâm gia sẽ không nhúng tay vào. Nhưng nếu dính dáng tới sinh tử tồn vong của Trình gia thì họ chắc chắn sẽ không đứng ngoài.
Một khi nghĩ tới điều này, Trình gia trong mắt mọi người vô tình đã cường đại hơn mấy lần, khiến cho trong lòng hai huynh đệ Hạ Thuyên Tín không khỏi nặng nề hơn mấy lần.
Trên đường về không một ai nói lời nào, sau khi về tới nhà, Hạ Thuyên Tín ra lệnh cho tất cả mọi người đi nghỉ ngơi. Về chuyện của Trình gia cũng chỉ có thể bẩm báo cho Hạ lão gia tử, để người tự đứng ra làm chủ.
Ngay cả ở trong Huyền thành, những tiểu bối của Hạ gia cũng có phòng riêng của mình.
Khi Hạ Nhất Minh tiến vào phòng của mình, lập tức thổi tắt ngọn đèn ở trong phòng, rồi nằm lên giường. Sau một lát, thấy ở bên ngoài không còn động tĩnh nào nữa, Nhất Minh mới im lặng mở cửa rời đi.
Động tác của Hạ Nhất Minh rất nhẹ nhàng, cố ý tránh đánh thức các vị trưởng bối, cho nên không một ai phát hiện ra hắn đang rời đi.
Hạ Nhất Minh dễ dàng leo qua tường ra ngoài, đi tới chỗ cất giấu thi thể của hắc y nhân ở sài phòng.
Quả nhiên không ngoài sở liệu của Hạ Nhất Minh, từ lúc ấy đến giờ chưa có bất kỳ người nào đi tới nơi này. Nhất Minh cũng không dám dừng lại một chút nào, đem thi thể hắc y nhân vác lên, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra ngoài thành.
Công phu khinh công của Hạ Nhất Minh có lẽ không phải là cao minh, nhưng do có nội kình cường đại chống đỡ cho nên chạy một đoạn dài nhưng vẫn không cảm thấy mệt mỏi.
Một lúc sau, Hạ Nhất Minh đã đi tới chân ngọn núi ở ngoài thành, hắn đào một cái hố rồi đem thi thể hắc y nhân chôn xuống đó. Sau khi đem đất lấp thành một đống cao, hắn dừng lại suy nghĩ một chút, sau đó đứng trước nấm mộ cúi đầu lạy ba lạy.
Làm xong hết thảy mọi việc, Hạ Nhất Minh mới dám buông lỏng cảm giác của mình, rồi vội vã theo lối cũ quay trở lại nhà ở trong Huyền thành.
Mặc dù đây là lần thứ hai Hạ Nhất Minh trèo qua tường thành, nhưng đối với hắn mà nói loại tường thành thấp như thế này không thể gây ra bất cứ khó khăn nào. Hắn cư như đi trên mặt đất, dễ dàng, tự nhiên. Điều duy nhất làm cho Hạ Nhất Minh kiêng kỵ chính là lính canh ở bên trên tường thành.
Chỉ là những tên lính canh này ai cũng có vẻ mặt ngái ngủ, hai mắt khép hờ lại, làm cho Hạ Nhất Minh không khỏi hoài nghi:
Chỉ sợ chính mình đi qua trước mặt bọn họ, thì người này cũng không thể nhìn thấy gì.
Khi Hạ Nhất Minh về tới phòng mình thì sắc trời đã hửng sáng. Hắn đóng kỹ cửa phòng lại, nằm xuống chưa được bao lâu đã nghe thấy tiếng Đại bá ở bên ngoài viện tử gọi vọng vào.
tức
Hai chân Hạ Nhất Minh như được gắn thêm lò xo, nhanh chóng bật dậy. Vội vã đi ra ngoài dùng bữa sáng với mọi người, ngay trong ngày Đại bá, Đại ca và Nhị ca lập tức rời khỏi Huyền thành quay trở về gia trang.
Ba huynh muội Hạ Nhất Minh khó có khi nào có cơ hội tới Huyền thành để gặp cha mẹ, nên Hạ Thuyên Tín đã cho phép bọn họ ở lại thêm vài ngày.
Thời gian cùng người một nhà ở cùng một chỗ là ít khi xảy ra, Hạ Nhất Minh dứt bỏ hết tâm tình, buông bỏ nội tâm, cùng với phụ mẫu và huynh muội hưởng niềm vui đoàn viên.
Cho đến khi trời tối khuya, tất cả mọi người mới kết thúc cuộc vui, ai về phòng nấy.
Về tới phòng, Hạ Nhất Minh liền đem những đồ vật lấy được trên người hắc y nhân ra.
Hạ Nhất Minh hôm nay so với di vãng đã trầm ổn hơn không biết bao nhiêu lần. Cũng bởi vì thế, hắn mới có thể đè nén được cảm giác hiếu kỳ của mình, cho tới bây giờ mới mở ra xem những thu hoạch của ngày hôm qua.
Trên người hắc y nhân tự nhiên cũng không có khả năng thiếu thốn ngân lượng, mười hai đồng vàng chỉ còn có bốn, còn lại đã bị đánh vỡ không ít. Nhưng tiền tài này cũng chỉ là ngoài ý muốn, không phải là chủ ý chính thức của Nhất Minh.
Ngoài ngân lượng ra, Hạ Nhất Minh còn tìm thấy ba cái lọ. Những cái lọ này được làm bằng ngọc thạch, loại ngọc thạch này cũng không phải là trân quý. Thế nhưng chúng rất bền, nếu như có lỡ tay làm rơi xuống đất, cũng chưa chắc đã bị vỡ ra.
Trừ những thứ đó, còn có một quyển sách mỏng, Hạ Nhất Minh mở ra nhìn thì thấy đây là một quyển dạy về thuật dị dung.
Nhất Minh cũng không biết thuật dị dung này có cao minh hay không, thế nhưng đây là lần đầu hắn nghe nói về thuật dị dung, trong đó thậm chí còn có cách làm bằng dược vật. Nếu như trong này đúng là sự thật, thì giá trị thuật dị dung này cũng không phải là ít.
Đem những thứ này sắp xếp sang một bên, rốt cục Hạ Nhất Minh cũng lấy ra thứ mà mình quan tâm nhất.
Đó là một bọc bằng vải dầu, cẩn thận từng ly từng tý mở ra, quả nhiên bên trong là một quyển bí tịch được viết tay.
Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút kích động, hắn mở ra trang thứ nhất, thấy bên trên có ghi ba chữ to.
Cổ tay nhẹ nhàng run lên, thiếu chút nữa quyển sách cầm trong tay rớt xuống đất, trống ngực Hạ Nhất Minh đập liên hồi.
Khi hắn lấy được thứ này, dù có thế nào cũng không nghĩ ra, đây lại là quyển bí tịch này. Giờ phút này, sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ thay đổi, tròng lòng thầm cảm thấy may mắn cực kỳ.
May mà ngày hôm nay mình mới xem mấy thứ này, nếu là ngày hôm qua nhìn thấy, khẳng định biểu hiện ra ngoài sẽ thất thường sẽ khiến mọi người nghi ngờ.
Tuy tuổi của Hạ Nhất Minh không lớn, nhưng đối với tam đại thế gia của Thái Thương huyện lại tương đối hiểu rõ.
Trong tam đại thế gia, mỗi một thế gia đều có Tàng Thư Các riêng của mình. Bên trong đó, cất giấu công pháp ngũ hành của gia tộc.
Nói đại khái, lấy thực lực của tam đại thế gia, công pháp bên trong cơ bản đều là loại bình thường, cho dù nổi bật hơn cũng chỉ cao hơn so với công pháp bình thường một chút mà thôi.
Nhưng là, Từ gia lại có loại công pháp cực kỳ hiếm thấy. Loại công pháp cao cấp nhất.
Dù cho Hạ Nhất Minh chưa chính mắt nhìn thấy bao giờ, nhưng Đại bá và phụ thân đã đề cập qua với hắn, hơn nữa không một chút nào che dấu. Trong lúc bọn họ còn trẻ đã từng nếm không ít đau khổ của loại công pháp này, cho nên đối với loại công pháp này có ấn tượng cực kỳ sâu đậm.
Chủ tu công pháp Hỏa hệ Liệt Hỏa Công và Mộc hệ Khô Mộc Công.
Loại công pháp này chính là tính mạng của Từ gia bảo, cũng chính là vương bài cao nhất trong tay bọn họ.
Nhẹ nhàng vuốt ve bản sao bí tịch, Hạ Nhất Minh vẫn không thể tin được vào mắt mình, chính mình lại có vận khí tốt như vậy, lại có thể đoạt được thứ này.
Hạ Nhất Minh hồi tưởng lại lời đối thoại của hắc y nhân và tên thực khách của Từ gia, rốt cục đã có được kết luận.
Tên nội gián của Từ gia đã thông qua một loại thủ đoạn nào đó để trà trộn được bên trong. Điều ấy là không thể nghi ngờ, hơn nữa Hạ Nhất Minh còn có thể khẳng định, hắn đã che dấu thực lực chân chính của mình để lẻn vào trong đó.
Nếu không như vậy, bát tầng nội kình cao thủ gia nhập vào Từ gia, nhất định sẽ được đãi ngộ không kém gì thế hệ thứ hai của Từ gia, mấy kẻ tiểu bối trong Từ gia chỉ có thể vâng vâng dạ dạ mà nghe lời hắn.
Ở phía sau lưng hắc y nhân và tên nội gián kia không biết là có bàn tay của ai đang điều khiển. Tất cả mọi thứ đều được giữ bí mật, hơn nữa hai người này cũng chỉ là một tuyến liên lạc trong đó mà thôi.
Hạ Nhất Minh có thể khẳng định bản bí tịch mà hắc y nhân chưa có trong tay, tuyệt đối chính là Mộc hệ chủ tu công pháp Khô Mộc Công nổi danh cùng với Liệt Hỏa Công của Từ gia.
Suy nghĩ chốc lát, Hạ Nhất Minh đều đem tất cả những điều này vứt bỏ.
Dù sao hắc y nhân giờ đã chết, giờ phút này không thể đối chứng được nữa, cho dù là người nào thì cũng không hoài nghi đến Hạ Nhất Minh. Mà Hạ Nhất Minh có đặc thù thể chất, chỉ cần kiên trì biểu hiện cho người bên ngoài thấy Kim hệ chiến kỹ như vậy khẳng định sẽ không gây ra phiền toái gì.
Khẽ nhắm hai mắt lại, Hạ Nhất Minh để tâm cảnh chậm rãi bình phục trở lại.
Trong tay đã có quyển sách như vậy, thì tại sao lại không tập luyện một chút?
Hạ Nhất Minh cứ ngồi như vậy gần một giờ để cho tâm cảnh mới đạt được trạng thái tốt nhất của bản thân. Sau đó, hắn chậm rãi mở ra bí tịch Liệt Hỏa Công, nghiêm túc nghiên cứu.
Liệt Hỏa Công vốn là chủ tu công pháp Hỏa hệ, có bất đồng rất lớn với Thủy hệ và Kim hệ chủ tu công pháp Hạ Nhất Minh từng tu luyện.
Khi Hạ Nhất Minh bắt đầu dựa theo quyển bí tịch tu luyện, hễ là nội kình đi qua nơi nào nơi đó có cảm giác ấm áp, nóng hừng hực một cách quỷ dị. Trong lòng Hạ Nhất Minh tấm tắc khen, thật không hổ là chủ tu công pháp Hỏa hệ cấp bậc cao nhất, nó làm cho người tu luyện cảm giác không giống với bình thường.
Bây giờ, Hạ Nhất Minh liền nhớ tới trận đánh mấy ngày trước với Từ Dục Tài. Hắn mơ hồ hiểu ra được, lúc đó Từ Dục Tài sử dụng chính là cao giai công pháp Liệt Hỏa Công này.
Mặc dù nó không đáng sợ như tiên thiên chiến kỹ, nhưng uy lực to lớn của nó làm chiến kỹ bình thường không thể so sánh được.
Tu luyện Liệt Hỏa Công đối với Hạ Nhất Minh mà nói cũng rất thuận buồm xuôi gió.
Do đây là lần đầu tiên Hạ Nhất Minh tiếp xúc với Hỏa hệ công pháp, nên luôn bảo trì sự cẩn thận nhất định khi tu luyện. Từng chữ một trong quyển bí tịch được cân nhắc kỹ càng chỉ sợ sai lầm một chút gì đó.
Cứ như vậy, thời gian nghiên cứu tu luyện của Hạ Nhất Minh lâu hơn rất nhiều so với mọi khi.
Trong một buổi tối, Hạ Nhất Minh tu luyện cũng mới chỉ tới ngũ tầng mà thôi.
Tốc độ này cũng không khiến cho Hạ Nhất Minh hài lòng, nhưng nếu đem so sánh với Từ gia thì cam đoan là liệt tổ liệt tông Từ gia sẽ phải bò ra khỏi nấm mộ mà chết thêm lần nữa.
Cao giai công pháp mặc dù uy lực cường đại hơn so với công pháp bình thường, nhưng trên con đường tu luyện gặp phải khó khăn gấp bội. Cho dù là người có thiên phú cao tới đâu thì tu luyện tới ngũ tầng cũng phải mất thời gian mấy năm. Còn Hạ Nhất Minh thì không giống thế, chỉ trong một buổi tối hắn tu luyện cao giai công pháp tới tầng thứ năm, đây tuyệt đối chỉ có một hắn làm được ngoài ra không còn ai nữa.
Sang tới ngày hôm sau, ban ngày thì Hạ Nhất Minh tiếp tục cùng với những người thân của mình chơi đùa vui vẻ, buổi tối hắn lại bắt đầu tu luyện.
Đương nhiên, khi Hạ Nhất Minh tu luyện thì vẫn cẩn thận vạn phần, nếu có sai sót nhỏ thôi thì hậu quả phải chịu khó có thể tưởng tượng được. Dù cẩn thận như thế thì tới buổi tối ngày thứ ba từ khi tu luyện bí tịch này Hạ Nhất Minh cũng đã đạt tới cửu tầng nồi kình.
Đạt tới mức này, nội kình của Hạ Nhất Minh mới trì trệ không một chút tiến triển nào, ổn định lại ở cửu tầng nội kình.
Đồng thời, Hạ Nhất Minh cũng xem qua quyển dạy cách dị dung, hơn nữa còn biết trong ba cái lọ làm bằng ngọc thạch có gì. Trong đó đều là một ít thuốc bột dùng để dị dung, chúng đều được luyện chế từ dược liệu mà ra, ngoài ra cũng không có gì đặc thù nữa.
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay