• 1,111

Chương 176: Gặp phải rắc rối lớn rồi!


Cả ba người Lý Hạo, Thần Hi, và Ninh Vỹ gấp rút ra cửa, trong lòng ai nấy đều mang theo cơn giận khó mà khống chế.

8Mỗi người trong họ đều từng chịu ơn Trung y. Tất cả những gì Lý Hạo và Ninh Vỹ học tập đều là tinh hoa của Trung y, mà Thầ3n Hi lại nhờ Trung y cứu mạng mới lớn được đến bây giờ. Chịu tác động của hai cụ Thần Dục và Ninh Ỷ Thiên, cả hai người họ9 đều có tình cảm vô cùng đặc biệt và trách nhiệm sâu sắc đối với Trung y.

Trừ phi hai người trả phí khám gấp!

Cô gái mặc sườn xám ghé đầu sát bên tai Thần Hi, nói như tốt bụng lắm:
Phí khám bệnh gấp là một ngàn, hai người đừng chê nhiều, giá này là nhờ tôi và ông chủ có quan hệ tốt, hơn nữa thấy bạn cô bị bệnh thật sự quá đáng thương nên mới quyết định giúp hai người đi cửa sau, hai người cũng đừng có ầm ĩ quá.

Lão đã làm nghề này rất nhiều năm, số người bệnh được lão chữa khỏi đều là quảng cáo cả, có điều người bị lừa lại thực sự không ít.
Kẻ lừa đảo lừa bịp nhiều rồi tự nhiên cũng ngộ ra nhiều đạo lý. Lão tìm một cô gái, cho cô ta đứng bên ngoài, trừ việc dụ những người bệnh có vẻ nghiêm trọng để thu thêm phí khám gấp thì còn quan sát xem khả năng chi trả của người ta đến mức nào.
Những ung nhọt như vậy nếu không bị diệt trừ thì lâu dần, những người dân vốn vẫn tin tưởng Trung y cũng sẽ dần thất vọng. Đợi đến lúc cả Trung Hoa không còn một ai muốn tin vào Trung y nữa cũng là lúc Trung y thật sự diệt vong!
Đám Lý Hạo tin chắc rằng, tiệm thuốc Trung y mà Chu Chí Cương vừa đến chính là hạng con buôn táng tận lương tâm đó!
Lý Hạo đưa tay sờ bên hông, lấy ra một cây ngân châm, châm nhẹ vào cơ thể Ninh Vỹ mấy cái, sắc mặt Ninh Vỹ đột nhiên trở nên ửng đỏ, nước mắt nước mũi chảy không ngừng, hơn nữa còn liên tục ho khan, không thể nói chuyện.
Sau khi giúp Ninh Vỹ ngụy trang xong, Lý Hạo lại thu châm:
Lát nữa tôi sẽ giả làm một thầy thuốc Trung y đi ngang qua, nếu ông thầy trong tiệm này có thể nhận ra sự ngụy trang của cậu, hơn nữa còn chữa khỏi, vậy nghĩa là ông ta vẫn có chút ít khả năng, chỉ thuần túy là bị lợi ích làm mờ mắt. Sau chuyện này chúng ta sẽ khuyên nhủ ông ta, xem có thể khiến ông ấy đứng về phía ta không. Nhưng nếu ông ta hoàn toàn không nhận ra cậu giả mạo, vậy chứng minh ông ta là hạng lừa gạt dựa vào lòng tin của mọi người, đến lúc đó chúng ta cũng không cần khách sáo với ông ta nữa!

Lúc sắp đến trước cửa Huyền Hồ Ti, mắt Lý Hạo đảo tròn một vòng, trong lòng nảy ra một kế.

Được.

Hai người vừa bước vào cửa đã thu hút sự chú ý của nhiều người ở đây, không phải vì lý do gì đặc biệt mà chỉ vì Thần Hi thật sự quá xinh đẹp!

Sao vậy?

Cả trấn cổ Phong Kinh chỉ có một tiệm thuốc Trung y nên không khó để tìm ra. Nhóm Lý Hạo nhanh chóng tìm ra tiệm thuốc có tên Huyền Hồ Ti, nhìn từ xa, tiệm thuốc này có vẻ cũng có phong cách cổ xưa, thậm chí còn có phong thái ung dung hào khí, khiến ấn tượng đầu tiên về nó quả thật như một nơi nề nếp quy củ, khiến người ta không khỏi có cảm giác tin tưởng.
Tận mắt thấy vẻ bề ngoài của nơi này, trong lòng nhóm Lý Hạo càng bừng lên lửa giận!

Đi đi.

Sau khi bàn bạc xong, Lý Hạo lùi sang một bên, còn Thần Hi thì đỡ Ninh Vỹ đang nước mắt nước mũi ròng ròng rảo bước đi tới Huyền Hồ Ti ở không xa phía trước.
Khi bàn luận về con đường cứu vãn Trung 6y, đám Lý Hạo cũng từng nhắc đến vấn đề vô cùng nghiêm trọng này - lang băm giết người!
Dù hiện nay sức ảnh hưởng 5của Trung y đã ngày càng yếu đi, nhưng đó chỉ là một xu thế, là tình hình đại chúng ở tầm vĩ mô. Còn ở một số địa phương nhỏ, chẳng hạn như trấn cổ Phong Kinh này vẫn còn có người tin vào Trung y, đây cũng là những đốm lửa nhỏ mà bọn Lý Hạo tin rằng có thể bùng sáng rực rỡ để cứu vãn Trung y.
Một cô gái trẻ mặc sườn xám nhanh chóng bước ra gặp họ, cau mày hỏi.
Sắc mặt Thần Hi lạnh đi, cô vốn không thích giao tiếp với người lạ, huống gì từ vẻ mặt của cô gái nhỏ này cô đã có thể nhận ra nhân viên của Huyền Hồ Ti hoàn toàn không có lòng thương người bệnh, cô ta cực kỳ ghét bỏ Ninh Vỹ đang nước mắt nước mũi ròng ròng!

Khám gấp à?

Cô gái mặc sườn xám kia cau mày chặt hơn, nói:
Các người có thấy những người bệnh cũng đang chờ ở đây không? Dựa vào đâu mà phải khám ngay cho hai người? Nếu hai người thật sự không muốn đợi, trừ phi…


Thầy Kim đang khám bệnh, chờ một chút, tiếp theo là hai người.

Cô gái mặc sườn xám đưa Thần Hi và Ninh Vỹ đến căn phòng bên cạnh, bảo họ ngồi xuống rồi nhỏ giọng dặn dò.

Đi theo tôi.

Nhận được tiền rồi, ánh mắt của cô gái sáng lên, sau đó quay người đi trước dẫn đường, lướt qua sảnh lớn, đi vào căn phòng từ cửa hông.
Tiền xây một căn nhà tốt như vậy chắc chắn đều là mồ hôi nước mắt của những người dân mà thường ngày bọn chúng lừa được!

Ninh Vỹ, hay là cậu giả bệnh, thăm dò xem rốt cuộc trình độ của bọn chúng thế nào?

Sau đó cô ta quay người bước đến bên cạnh vị bác sĩ Trung y họ Kim nọ, nói nhỏ bên tai ông ta:
Hai người này giá trị không rẻ, phí khám gấp một ngàn tệ mà vung tay không chớp mắt.

Cô ta vừa nói đến đây, ông thầy họ Kim chớp mắt, trong lòng đã rõ.

Đây là một ngàn, chúng tôi rất gấp.

Lần này trở lại, Lý Hạo để tất cả thẻ và tiền mặt trên người trong túi của Thần Hi nên bây giờ, Thần Hi đã là một phú bà đúng chuẩn, vung tay không chút run rẩy.
Ninh Vỹ xụ mặt, chưa nghĩ gì đã đồng ý.

Thần Hi, em đưa cậu ấy vào trong, cứ nói là muốn khám bệnh.


Trừ phi cái gì?

Thần Hi hít một hơi thật sâu, lạnh giọng hỏi.

Ừ, được.

Thần Hi khẽ gật đầu, Lý Hạo làm việc đâu ra đấy, cân nhắc vô cùng chu đáo, trong chốc lát đã suy xét đến mọi tình huống của sự việc.

Chúng tôi là du khách đi ngang qua đây, không biết sao bạn tôi lại đột nhiên thành thế này, vừa chảy nước mắt vừa ho khan, còn chảy nước mũi nữa. Nghe nói nơi đây có vị bác sĩ tay nghề rất cao, có thể phiền ông ấy giúp chúng tôi điều trị ngay được không?

Tuy Thần Hi không muốn nói với cô ta thêm một câu nào nữa nhưng vì kế hoạch của họ nên vẫn cố dằn lại tính tình của mình.

Đại phu, đại phu!

Vừa bước vào cửa Thần Hi và Ninh Vỹ mới phát hiện việc làm ăn của Huyền Hồ Ti rất phát đạt, rất nhiều bệnh nhân đang đứng xếp hàng chờ chữa trị hoặc bốc thuốc.
Nhưng dù vậy, hiện nay vẫn có một số kẻ táng tận lương tâm mượn danh Trung y, giả danh lừa bịp để đứng giữa trục lợi, hãm hại người bệnh ở những nơi còn tin tưởng Trung y này.
Trong số họ, có nhiều người hoàn toàn không bỏ thời gian và công sức ra học Trung y, dù sao đa số người dân cũng chẳng hiểu biết gì nên bọn họ ỷ vào sự mù quáng này mà kê đơn, chỉ một cơn đau đầu cảm mạo bình thường, bọn chúng cũng có thể lừa người bệnh bỏ tận mấy ngàn tệ ra mua thuốc!
Nếu không có được một ngàn tệ phí khám gấp thì cũng chẳng moi ra được khoản béo bở gì, vậy ông ta cũng chẳng cần bỏ công sức ra khám trước làm gì. Còn nếu gặp người do dự một hồi vẫn móc tiền ra, vậy chứng minh vẫn có một chút khả năng chi trả, có thể tùy tình hình mà bốc mấy loại thuốc đắt tiền.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.