• 763

Chương 192: Nước uống mà có giá trên trời


Lý Hạo vừa nhận điện thoại, giọng nói của Trác Yến Vũ đã truyền tới.


Anh Hạo, bạn em ở Cục Giám định chất lượng đ8ã cho người đi kiểm tra thí điểm rồi, vì không muốn mọi người lời qua tiếng lại, nên đã tìm cách tiến hành kiểm tra thí đ3iểm tất cả các sản phẩm có lượng tiêu thụ lớn trên thị trường, chỉ lát nữa là sẽ có người đến công ty dược Tả thị và xí n9ghiệp Hạo Thiên ngay thôi.

Nhìn bóng lưng Lý Hạo, Mã Đào cảm thấy cậu nhóc trẻ hơn anh ta nhiều này lại có trí tuệ và cách nhìn thật sự xuất sắc, anh ta tự cảm thấy cả đời mình cũng không bằng được.

Người của Cục Giám định chất lượng đến để kiểm tra gì vậy?


Nhóm trưởng, có vấn đề.

Bỗng nhiên, một nhân viên đang kiểm tra cầm một lọ nước hoa hồng Mỹ Cơ chạy tới gần nhóm trưởng, nhỏ giọng nói:
Chất lượng của lọ này khác nhiều so với những lọ nước hoa hồng Mỹ Cơ bình thường chúng ta đã kiểm tra trước đó.


Ừ, được, anh biết rồi.

Lý Hạo gật đầu, nói:
Anh sẽ lập tức về bảo cấp dưới6 chuẩn bị mọi chuyện ngay bây giờ, cứ như vậy đã nhé.

Hoa Lăng Đồng khoát tay, đáp:
Lát nữa cậu tự đi xem đi, tiếp đãi mấy tay nhân viên đến kiểm tra cho tốt vào, chờ đến giờ cơm tối thì mời họ đi ăn một bữa ngon, rồi gọi cả mấy tiếp tân xinh xẻo trong công ty đi cùng nữa, phục vụ cho họ vui vẻ là được!


Đại thiếu gia yên tâm, tôi hiểu rồi ạ!

Giờ phút này, Mã Đào thực sự muốn khóc, anh ta bỗng hiểu câu Lý Hạo nói trước đó, cậu ép anh ta rời khỏi tập đoàn Hoa Vinh, thật ra là giúp mình, những lời này quả thật quá đúng!
Anh ta chỉ là một nhân viên có năng lực tàm tạm mà thôi, đi theo ông chủ nào chả được?
Mã Đào kích động tới mồ hôi đầy đầu, liên tục cúi đầu với Lý Hạo, nói:
Sau này tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức, công ơn của ngài với tôi, Mã Đào tôi tuyệt đối không quên.


Nếu sau này anh gặp một người có thể khiến anh phản bội như tôi, tôi cũng không trách anh đâu.

Như Hoa Lăng Đồng, hay thậm chí rất nhiều ông chủ khác đều dùng cách uy hiếp để khống chế cấp dưới của mình, khiến họ không dám có suy nghĩ phản bội.
Mã Đào tự nhận đã tung hoành ở thương trường nhiều năm như vậy, nhưng chưa bao giờ gặp người giống Lý Hạo.
Nói xong, Lý Hạo cúp điện thoại, nói với Mã Đào:
Anh cũng5 đừng quay lại tập đoàn Hoa Vinh, tôi đã nói bảo vệ anh thì nhất định sẽ làm được, tiền phạt vi phạm hợp đồng lao động chúng tôi sẽ sắp xếp. Anh bán nhà đi, chúng tôi chuẩn bị chỗ an toàn cho anh, dù sao sắp tới vợ anh cũng phải ở nhà dưỡng thai, công việc cũng không phải lo, anh cứ đến xí nghiệp Hạo Thiên chúng tôi làm.


Cám ơn Lý tổng, cám ơn…

Mã Đào đã bị sự sắp xếp và hứa hẹn liên tiếp của Lý Hạo đập cho váng đầu, mãi một lúc sau mới kịp phản ứng lại, kích động cầm tay Lý Hạo, liên tục nói cảm ơn cậu.
Lúc đầu, khi Lý Hạo muốn nhờ anh ta làm việc giúp, câu bảo đảm hứa hẹn kia anh ta tưởng chỉ là lời nói suông thôi. Lăn lộn ở Minh Châu nhiều năm, đã từ lâu, Mã Đào không ôm ảo tưởng hão huyền về thế giới nữa rồi. Tất cả đều thực dụng như thế, thậm chí anh ta không dám tin sau khi mình giúp Lý Hạo thì Lý Hạo sẽ chữa bệnh cho anh ta, càng không hy vọng xa vời mong cậu sẽ giúp giải quyết vấn đề đời sống ngày sau.
Vương Học Thành cười với những nhân viên đang kiểm tra chất lượng nước hoa hồng Mỹ Cơ, mỉm cười nói:
Đợi đế lúc buổi tối ra về, mọi người không bận gì thì nhất định phải cùng ăn bữa cơm đấy nhé, nếu không người ta sẽ nói xí nghiệp chúng tôi không để tâm đến sự vất vả của nhân viên đó.

Vương Học Thành đi theo Hoa Lăng Đồng lâu như vậy, mấy chuyện mời rượu mời cơm này anh ta đã thông thạo hết rồi, chỉ cần dăm ba câu đã khiến người khác không thể nói lời từ chối.
Vương Học Thành cung kính nói:
Bọn họ muốn kiểm tra thì cứ kiểm tra thôi, sản phẩm của chúng ta cũng chẳng có vấn đề gì, đến lúc công bố kết quả, chúng ta còn có thể dựa vào đó để tuyên truyền một lần nữa.


Ừ, không sai.

Vương Học Thành cúi chào sau đó đi ra ngoài.
Xuống tới kho hàng, Vương Học Thành vừa tới cửa thang máy, các công nhân viên trong công ty đã vội cúi đầu khom lưng cung kính chào anh ta.

Ha ha, đó là đương nhiên, đó là chuyện đương nhiên.

Nụ cười của Vương Học Thành hơi cứng lại, nhưng anh ta đã lập tức vỗ ngực đáp:
Nhưng tôi tin rằng, sản phẩm của chúng tôi đều đã được kiểm tra kĩ lưỡng, tuyệt đối không có gì sơ sót cả, nên ngài cũng cứ yên tâm!

Hoa Lăng Đồng đang ngồi trong văn phòng nghe Vương Học Thành báo cáo, nheo mắt hỏi:
Chẳng lẽ đây là cú phản kích của Lý Hạo sao?


Chắc là không phải đâu, tôi đã gọi điện cho người quen ở Cục Giám định chất lượng, họ nói bây giờ thống nhất kiểm tra thí điểm là hướng tới mấy nhãn hiệu có lượng tiêu thụ sản phẩm tốt trên thị trường, Ngưng Chân Dịch và Ngưng Chân Lộ của Lý Hạo cũng có trong danh sách kiểm tra.

Ở trước mặt Hoa Lăng Đồng, anh ta là một con chó ngoan vẫy đuôi mua vui, nhưng trước mặt đám người cấp dưới, anh ta lại là tổng giám đốc, là kẻ xa tít trên cao luôn được người khác nịnh bợ.

Các đồng chí làm việc vất vả rồi!


Vương tổng khách khí rồi.

Nhóm trưởng nhóm nhân viên của Cục Giám định chất lượng nói:
Nếu sản phẩm kiểm tra thấy không có vấn đề gì, mọi người rảnh rỗi thì tụ tập cũng được thôi, nhưng nếu sản phẩm có gì sơ sót, chúng tôi sẽ phải vội về ngay, chắc là các anh cũng sẽ vội đấy, đúng không nhỉ?

Nhưng lúc Lý Hạo vừa giúp anh ta chữa bệnh, vừa uy hiếp sẽ tiết lộ chuyện cậu đến nhà anh ta cho Hoa Lăng Đồng, khiến anh ta không có lựa chọn nào khác, chỉ đành cắn răng giúp Lý Hạo.
Anh ta ngàn vạn lần không thể ngờ, đi xong bước cờ ấy rồi, Lý Hạo thật sự có thể hẹn gặp anh ta, xoa bóp châm cứu, kê đơn thuốc cho anh ta, thậm chí còn giúp anh ta giải quyết một loạt vấn đề rắc rối phát sinh sau khi phản bội Hoa Lăng Đồng.
Chắc chắn anh sẽ không nỡ phản bội tôi.
Phải là người có lòng tin với chính mình thế nào mới có thể nói ra câu nói đó, mới dám nói ra câu nói đó chứ?
Lý Hạo cười buông tay, vỗ bả vai Mã Đào nói:
Nếu tôi chữa hết bệnh của anh, vợ chồng anh có con mà lại mất việc, vậy làm sao nuôi đứa bé được chứ?


Cám ơn Lý tổng, cám ơn!

Lý Hạo không để tâm lời hẹn thề của anh ta, bước thẳng ra ngoài, lúc đi ngang còn vỗ vai anh ta, mỉm cười nói:
Nhưng tôi rất tin tưởng vào bản thân, chắc chắc anh sẽ không nỡ phản bội tôi đâu.

Nói xong, cậu bước ra khỏi cửa, để lại Mã Đào đứng ngây ra tại chỗ biết bao cảm xúc khó mà diễn tả đang dâng trào.

Như vậy là tốt nhất.

Nhóm trưởng nhóm nhân viên Cục Giám định gật đầu.
Đã như vậy, nếu là một người lãnh đạo biết chăm lo cho cấp dưới như thế, vậy đương nhiên anh ta tình nguyện theo Lý Hạo!

Tôi không giống Hoa Lăng Đồng!


Hả?


Nghe vậy, nhóm trưởng bỗng nhướng mày, sắc mặt Vương Học Thành đứng cạnh cũng tái mét, nói:
Không thể có chuyện đó được!



Nhóm trưởng, anh xem này!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.