Chương 225: Tôi liều mạng với anh
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1318 chữ
- 2022-02-04 05:04:45
Tả Phi Phi hít một hơi thật sâu, mắt vẫn nhìn cánh cửa thang máy đang từ từ mở ra, lạnh giọng nói.
Được.
Hoa Lăng Đồng quét mắt liếc qua tấm thẻ vàng trong tay Tả Phi Phi, khinh thường nói:
Cô cho một triệu thì có thể bồi thường được gì?
Một triệu có thể bồi thường những tổn thất về danh dự và sản phẩm của tập đoàn Hoa Vinh tôi không?
Đúng lúc này, Tả Phi Phi lại vươn tay ngăn cậu lại, cất tiếng bảo:
Lý Hạo! Đừng quên hôm nay chúng ta tới đây là để làm gì!
Nói xong, cô ấy xoay người, nở một nụ cười gượng ép với Hoa Lăng Đồng rồi nói:
Hoa thiếu gia, chúng tôi cũng chỉ muốn yên ổn kiếm tiền thôi. Có câu nói rất hay, hòa khí sinh tài, nên hôm nay chúng tôi thành ý đến đây để giải quyết êm xuôi chuyện này.
Lý Hạo cũng không nể mặt anh ta chút nào, mà ngược lại, vừa vào cửa đã cắn răng nghiến lợi, vừa trừng Hoa Lăng Đồng vừa giận dữ quát.
Đã diễn thì phải diễn cho trót. Nếu Lý Hạo không thể hiện ra chút vẻ tức giận nào, chỉ e sẽ gây hiệu quả trái ngược, khiến cho Hoa Lăng Đồng nghi ngờ.
Tâm trạng Hoa Lăng Đồng đang vui sướng hơn bất cứ lúc nào trước đây, thậm chí hắn còn đã nghĩ xong xuôi xem lát nữa phải nhục nhã Lý Hạo để phục thù thế nào.
Đối với tên nhãi ranh dám đập thẳng vào đầu mình ngay lần gặp đầu tiên này, phải nói là Hoa Lăng Đồng căm hận tới nỗi nằm mơ cũng ngứa hết cả răng.
Quả nhiên, sau khi nghe lời này của Tả Phi Phi, vẻ lạnh lùng trong mắt Hoa Lăng Đồng đã chậm rãi giảm bớt. Hắn ta đứng dậy, định bước tới nhận lấy hợp đồng trong tay Tả Phi Phi.
Nhưng ngay trong cái chớp mắt khi tay hắn chạm vào xấp hợp đồng, Tả Phi Phi đột nhiên hét lên một tiếng sắc nhọn.
Hoa Lăng Đồng đứng bật dậy khỏi ghế, ác độc mở miệng:
Một triệu có thể khiến người cha đang nằm trong bệnh viện của tôi tỉnh lại được không? Một triệu tệ, có thể xóa đi được nỗi sỉ nhục vì bị tên Lý Hạo kia đập thẳng chai rượu vỡ vào đầu được không?
Hắn ta càng nói càng quá khích, cuối cùng một phát đập gãy tấm thẻ ngân hàng mà Tả Phi Phi đưa tới rồi ném trả lại.
Hoa Lăng Đồng bật cười điên cuồng, cười đến nỗi điếu xì gà trong tay rơi cả xuống đất, cười đến nỗi nơi khóe mắt cũng lem ra mấy giọt nước mắt.
Hắn ta thực sự rất vui, vui tới nỗi... quên luôn cả việc đến tận bây giờ mà Vương Học Thành vẫn còn chưa tới trước mặt mình để trình diện.
Tức giận đi, tôi thích nhìn cái dáng vẻ giận mà không làm gì được của cậu lắm đấy.
Hoa Lăng Đồng săm soi nhìn Lý Hạo, cười lạnh lên tiếng:
Tôi đã thắng, vậy nên hôm nay các người mới đến cửa tìm tôi, chứ không phải tôi tới Hạo Thiên cầu xin các người.
Nếu đã không phải tới tuyên chiến hay báo thù, vậy trừ cầu hòa ra thì còn có thể là gì?
Hôm nay đúng là một ngày tốt.
Đồng thời cũng nghĩ xem sau khi đám cô bác họ hàng kia biết được chiến tích dũng mãnh của mình thì sẽ vừa ghen tị vừa không thể không khuất phục thế nào.
Bây giờ Hoa Kiến Sinh đã thành người thực vật nằm yên trong bệnh viện, nếu hắn ta có thể xoay chuyển càn khôn, chèn ép được Lý Hạo thì còn ai có thể làm dao động địa vị gia chủ Hoa gia của hắn ta được nữa?
Hắn ta thắng rồi!
Lý H6ạo và Tả Phi Phi đã chủ động tới tận cửa cầu hòa rồi.
Lý Hạo và Tả Phi Phi nắm tay nhau cùng bước vào phòng, nhìn Hoa Lăng Đồng bằng nét mặt không chút cảm xúc.
Hoa Lăng Đồng, anh thật vô liêm sỉ.
Cho vào đi.
Hoa Lăng Đồng ngưng cười, lạnh nhạt nói:
Bọn chúng không phải khách, chúng là kẻ chiến bại.
Nếu đã là kẻ thắng cuộc, vậy Hoa Lăng Đồng cũng định từ giờ phút này sẽ không để ý chút mặt mũi nào cho Lý Hạo nữa.
Cô thư kí gật đầu đã hiểu, sau đó nghiêng người sang bên mở rộng cánh cửa.
Anh đừng kích động, tôi biết thứ anh muốn là gì.
Tả Phi Phi nghiêng đầu tránh mảnh thẻ vỡ kia, lại khẽ cúi xuống đánh mắt với Lý Hạo rồi lấy ra một xấp tài liệu dày đưa cho Hoa Lăng Đồng:
Đây là hợp đồng hợp tác kinh doanh hai sản phẩm Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch giữa chúng tôi và anh. Tôi nói rồi, chúng tôi chỉ muốn yên ổn làm ăn kiếm tiền thôi. Đây chính là thành ý lớn nhất của chúng tôi.
Cốc cốc cốc.
Có tiếng gõ cửa văn phòng vang lên. Cô thư kí xinh đẹp của Hoa Lăng Đồng ló đầu vào bảo:
Hoa tổng, khách của anh đến rồi ạ.
Hoa Lăng Đồng!
Lý Hạo trợn trừng hai mắt, vẻ mặt như chỉ chực lao thẳng tới hắn ta.
Hắn vẫn chưa nhận được bất cứ tin gì về thời điểm đáp trả của Lý Hạo, nhưng rất rõ rà5ng, chắc chắn là Lý Hạo vừa về đã biết chuyện công ty mình mới bị cướp phá, vậy nên mới có chuyện tới cửa thăm hỏi hôm nay.
Nếu tên đó tới để tuyên chiến, vậy hẳn phải mang theo một đám to con võ trang đầy đủ mới đúng, chứ không phải chỉ dẫn theo mỗi một mỹ nữ như Tả Phi Phi.
Nói xong, cô lấy một cái thẻ ngân hàng màu vàng ra khỏi túi xách, cúi đầu đưa tấm thẻ đến trước mặt Hoa Lăng Đồng, lại nói:
Trong này có tổng cộng một triệu tệ. Từ khi chúng tôi sản xuất kinh doanh Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch tới nay, tuy lượng tiêu thụ vẫn luôn rất khả quan nhưng nói sao cũng mới đưa ra thị trường không lâu, số tiền này đã là phần lớn lợi nhuận rồi. Chúng tôi mang nó tới đây, hi vọng có thể chuộc lỗi cho những sự việc trước đây, mong Hoa tổng anh đại nhân đại lượng bỏ qua chuyện này.
Một triệu tệ?
Lý Hạo khẽ gật đầu, lại l8iếc sang chim trấm Thiên Dạ đang nằm rạp trên vai mình một cái, trong bụng ổn định vững vàng.
Hoa Lăng Đồng đang ngồi trong văn phòng của h3ắn ta, tay châm một điếu xì gà bằng vẻ mặt đầy hưng phấn rồi nhắm mắt rít một hơi thỏa thuê. Sau đó, thông qua hoạt động lọc khí trong lá phổi, thứ9 cảm giác đê mê như ảo giác đó chạy một vòng khắp trong cơ thể, sau cùng lại chầm chậm phả ra một ngụm khói.
Liền đó, dưới ánh nhìn soi mói đầy vẻ ngờ vực của Hoa Lăng Đồng, Thiên Dạ vẫn luôn ngoan ngoãn nằm yên trên vai Lý Hạo từ khi vào phòng đến giờ bỗng chốc hóa thành một tia chớp màu tím. Ngay lúc Hoa Lăng Đồng vẫn chưa thể phản ứng kịp, chỉ trong một cái chớp mắt đó, nó đã lần lượt mổ vào mỗi một góc trên trần căn phòng một cái.
Rắc...
Bốn âm thanh nứt vỡ của kính thủy tinh vang lên gần như cùng một lúc. Ngay sau đó, tất cả các máy camera và thiết bị ghi âm trong văn phòng Hoa Lăng Đồng đều đã bị vô hiệu hóa trong chớp mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.