• 1,111

Chương 230: Giậu đổ bìm leo


Vương Học Thành lập tức không thở nổi, đưa tay vỗ lên bàn tay to như kềm sắt của Lý Hạo, khó khăn nói:
Tôi tận mắt nhìn thấy, khụ khụ…


Anh tận mắt nhìn thấy?


Lý Hạo thu tay lại, nghi ngờ nhìn Vương Học Thành, tựa như đang thấy kỳ lạ vì sao anh ta đã nhìn thấy cảnh đó3 mà vẫn có thể sống đến bây giờ.
Hoa Lăng Đồng hừ lạnh, nghiến răng nói:
Ông già chết tiệt, ông ta là đang giậu đổ bìm leo, Lý Hạo và Tả Phi Phi đào hố cho tôi nhảy vào, bây giờ ông ta muốn đến để lấp hố lại, trực tiếp chôn sống tôi luôn!

Lời của Hoa Kiến Lâm khi nãy tuy Annie ngực to óc trái nho nghe không hiểu gì, nhưng Hoa Lăng Đồng sao có thể không nhận ra?
Vương Học Thành trừng mắt nhìn Lý Hạo, hệt như một con dã thú đang tiến gần đến bờ vực sụp đổ.

Bốp!


Không! Không! Đừng mà!

Bị Lý Hạo đánh một quyền Vương Học Thành cũng chẳng kêu la, chỉ rên thành tiếng, nhưng khi nhìn thấy Lý Hạo đổ miếng thịt vào thùng rác, anh ta lại kích động phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Trong phòng chăm sóc đặc biệt, em trai của Hoa Kiến Sinh, Hoa Kiến Lâm ân cần nắm lấy tay Hoa Lăng Đồng nói:
Đừng nóng tính thế nữa, cha con vừa mới nhập viện không lâu thì con đã vào viện rồi, nhà họ Hoa chúng ta gần đây đã lắm tai nhiều nạn đủ rồi, con đừng để xảy ra chuyện gì nữa.

Hoa Lăng Đồng không nói gì, trong lòng lại cười lạnh không thôi.
Vương Học Thành co rút trên mặt đất, giọng nói nghẹn ngào, không còn dám có chút tức giận nào mà chỉ nhỏ giọng cầu xin:
Cầu xin cậu, cho tôi một chút đồ ăn đi, xin cậu, xin cậu…


Đến nhà bếp lấy chút bánh bao còn thừa qua cho anh ta.


Đúng vậy, thật ra tôi cũng chỉ là một kẻ bị bỏ rơi đáng thường thôi.

Vương Học Thành cười khổ, ngẩng đầu lên nhìn Lý Hạo nói:
Tôi chỉ là một con tốt bị các người đưa qua đẩy lại thôi, Lý Hạo, Lý tổng, cậu rộng lượng tha cho tôi đi.

Lý Hạo bước ra ngoài gian phòng, dặn dò nhân viên phục vụ đứng canh ngoài cửa.
Cậu cũng hoàn toàn không lo Vương Học Thành sẽ trốn chạy, hắn đã suy yếu đến bộ dạng đó rồi, nếu còn có thể chạy khỏi Như Ý Lầu, thì bọn Đao Phong có thể trực tiếp tự động từ chức rồi.

Cậu muốn hỏi tại sao tôi vẫn còn sống à?

Vương Học Thành lấy lại được hơi thở. Lúc nói xong 9câu này trong lòng anh ta vẫn còn sợ hãi nhìn Lý Hạo, thấy đối phương không vì bị mình suy đoán suy nghĩ mà tức giận thì mới bình tĩnh nói tiếp6:
Là vì con người Hoa Lăng Đồng tính tình lạnh lùng cổ quái, bên cạnh không có mấy người dùng được, nước hoa hồng Mỹ Cơ của Hoa Vinh bị phá hủ5y, ngay vào lúc khốn đốn và cần dùng người nên hắn không nỡ giết tôi.


Hơn nữa hắn cũng có lòng tin rằng tôi không dám phản bội.

Lý Hạo khẽ vuốt cằm, nói tiếp vào:
Cho nên khi tới Hạo Thiên gây sự, hắn mới không ra mặt mà đẩy cho anh dẫn người tới, vì để cắt đứt đường lui của anh, không cho anh phản bội.

Đợi sau khi Hoa Kiến Lâm đi rồi, cô thư ký Annie thu dọn lại những thứ ông ta mang đến hiện vẫn đang đặt ở bên cạnh rồi mỉm cười nói:
Ông hai thật là quan tâm đến đại thiếu gia, anh xem anh vừa nhập viện, mấy người chú bác cô dì khác đều không thấy mặt, chỉ có ông hai đến thôi.


Ông ta? Quan tâm tôi?

Sản nghiệp hàng không vận tải to lớn này của nhà họ Hoa tuy là do các anh chị em cùng nhau hợp sức dựng nên nhưng vẫn luôn do Hoa Kiến Sinh nắm cổ phần, nên ông mới là gia chủ.
Lúc đến lượt các thế hệ sau, Hoa Kiến Sinh cho Hoa Lăng Đồng một ít cổ phần, quyền lực tài chính của nhà họ Hoa vẫn luôn nằm trong tay Hoa Kiến Sinh, Hoa Kiến Lâm tuy vào chốn quan trường, nhưng nếu nói ông ta không có ý đồ gì với địa vị gia chủ này chắc chắn sẽ chẳng ai tin.

Kẻ đáng thương tất có chỗ đáng hận, làm kẻ bị bỏ rơi cũng phải có giác ngộ của kẻ bị vứt bỏ.

Lý Hạo lạnh lùng nhìn anh ta nói:
Nếu anh chỉ là kẻ dẫn người đến, thì tôi cần gì phải chỉnh anh đến vậy, nhưng A Kiên là anh em của tôi, anh lại dám đánh cậu ấy thành ra như vậy!


Lăng Đồng à, con yên tâm, sắp tới cứ dưỡng thương thật tốt, không cần quan tâm đến lời bịa đặt của giới truyền thông, chú hai nhất định sẽ điều tra rõ chân tướng, nếu con không làm, đừng ai mong đổ oan được cho con!

Hoa Kiến Lâm cười hà hà vỗ vào tay Hoa Lăng Đồng, sau đó đứng dậy nói:
Chú hai vẫn còn chút chuyện phải làm, mấy ngày nữa lại đến thăm con sau.

Ông chú hai này của hắn lăn lộn chốn quan trường nhiều năm, làm việc nói năng đều chỉ nói tới lấp lửng ba phần, nhìn nụ cười dối trá và sự quan tâm giả tạo trên mặt ông ta, bây giờ Hoa Lăng Đồng thật sự không có tâm trạng hùa theo.
Ông chú hai này e là người muốn hắn xảy ra chuyện vào lúc này nhất?
Đối với một người bị bỏ đói ba ngày và còn bị tiêu chảy đến mất nước, thì khi nhìn thấy thức ăn ngon bị đổ sạch trước mặt mình, loại dày vò về tinh thần này so với việc cơ thể bị chịu đòn còn đáng sợ hơn nhiều!

Tôi đã nói tất cả cho cậu rồi, những gì cậu muốn biết tôi đã nói cả rồi mà!

Lý Hạo không chút biểu cảm giơ tay giáng một cái tát lên mặt anh ta, đá anhh ta ngã lăn ra đất rồi lạnh lùng nói:
Còn trừng mắt với tôi nữa thì anh cứ đợi về lại căn phòng nhỏ đó ở tiếp đi.


Tôi xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi…


Nếu Hoa Phi Tạc biết tin này, không biết anh ta sẽ phản ứng thế nào nhỉ.

Trên đường đi, Lý Hạo nghĩ thầm trong lòng, sau đó từ trong túi lấy điện thoại ra gọi vào số liên lạc bí mật của cậu và Hoa Phi Tạc.
Nói xong Lý Hạo đấm mạnh vào bụng Vương Học Thành, đánh thẳng tay khiến người hắn cong lại như con tôm, phần bụng co rút kịch liệt, vì không có thức ăn trong bụng nên chỉ có thể ói ra nước chua!
Sau đó, cậu chắn trước mặt Vương Học Thành, mặt không biểu cảm cầm thịt bò trên bàn đổ thẳng vào thùng rác bên cạnh.
Minh Châu, bệnh viện Nhân Đức, trong phòng chăm sóc đặc biệt, Hoa Lăng Đồng đang nằm trên giường, thư ký chân dài của hắn Annie đang ngồi cạnh hầu hạ.

Lăng Đồng, sức khỏe bây giờ thế nào rồi?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.