Chương 259: Quay người lại là cả chân trời
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1467 chữ
- 2022-02-04 05:05:37
Vừa đến sân, từ đằng xa không ngờ lại nhìn thấy một đôi chân dài hút hồn cũng xuất hiện trên sân.
Lúc này Lý Hạo mới nhớ đến8, chỉ cần ở lại trường, Tả Phi Phi sẽ luôn ra sân chạy bộ buổi sáng.
Chuyện sản phẩm thật vất vả cho cậu rồi, còn cả cô Tả nữa, hôm nào tớ phải mời hai người một bữa đàng hoàng mới được.
Lý Hạo cười, trong lòng lại nổi lên chút áy náy.
Nhưng thời gian qua vậ6t đổi sao dời, chỉ sau nửa năm ngắn ngủi, cậu và Tả Phi Phi đã trở thành bạn bè thân thiết, cũng là đối tác làm ăn đáng tin cậy nhấ5t.
Cậu tung người chạy vào sân, khởi động gân cốt xong cũng sải bước chạy như bay đuổi theo Tả Phi Phi.
Tiền tài?
Quyền lực?
Giống như lần đầu đó, chỉ sau mấy phút, Lý Hạo đã đuổi kịp Tả Phi Phi phía trước. Người phía sau cũng cảm nhận được sự có mặt của cậu, liền quay đầu qua mỉm cười với Lý Hạo rồi tiếp tục chạy nhanh.
Mái tóc dài xõa vai đã được buộc đuôi ngựa ra đằng sau, khí chất của Tả Phi Phi vẫn luôn thay đổi không ngừng như vậy. Ở công ty, cô có thể giữ khí chất của một quản lý cấp cao, ở sân trường, cô lại có thể tỏa sáng rực rỡ tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân.
Còn Minh Châu, cũng chỉ là do Tả Phi Phi hứng thú đến mới đến Học viện Y Hoa Hạ học mấy năm đại học mà thôi.
Còn về lý do vì sao Dược mỹ phẩm Tả Thị của Tả Ngọc Linh lại tách khỏi Yên Kinh mà cắm rễ ở đây thì phải quay ngược lại mười mấy năm về trước. Lúc bấy giờ nhà họ Tả liên hôn cùng danh gia vọng tộc nhà họ Tôn ở Yên Kinh. Nhưng con gái nhà họ Tả được chọn cho cuộc liên hôn này là Tả Ngọc Linh lại đào hôn ngay vào ngày cưới, khiến cho Yên Kinh nổi lên một hồi sóng gió. Hai họ Tả Tôn vì chuyện này mà từ quan hệ lâu đời bỗng chốc trở thành kẻ thù một mất một còn.
Tả Phi Phi phất tay, cô nhìn Lý Hạo rồi bỗng trầm ngâm nói:
Tôi phải về Yên Kinh rồi.
Về Yên Kinh?
Khi nào thì đi?
Yên lặng một hồi, Lý Hạo lại hỏi.
Tả Phi Phi dừng bước nhìn Lý Hạo, rồi bỗng giang rộng hai tay ôm lấy cậu.
Vóc dáng của Tả Phi Phi vốn đã cao gầy, khi nhón chân lên cao đúng bằng Lý Hạo. Tuy lần đầu tiên gặp mặt cậu đã từng ôm cô, nhưng giờ đây người đẹp lại lần nữa nhào vào lòng, hương thơm thanh mát riêng biệt từ thân thể mềm mại của thiếu nữ vẫn không khống chế được xông thẳng vào mũi, chiếm lấy đầu óc cậu.
Hiện tại đã khiến nhà họ Hoa từ thù thành bạn, có được sự trợ giúp của họ, việc phát triển và tiêu thụ Ngưng Chân Dịch và Ngưng Chân Lộ sẽ càng thêm ổn định. Cuối cùng tôi cũng có thể thả lỏng một chút, trở về trường nghỉ ngơi mấy ngày nhàn rỗi rồi.
Sau khi chạy xong, Tả Phi Phi và Lý Hạo tản bộ dọc theo sân trường. Cô mặc áo ba lỗ và quần thể thao, vì vừa vận động làm nóng người nên cả làn da mềm mại đều đỏ ửng, khỏe khoắn mê người, giống như một trái táo chín khiến người ta nhịn không được muốn cắn một miếng.
Đó chỉ là thứ yếu.
Người già đến cái tuổi này rồi khát vọng lớn nhất vẫn là thấy được con cháu đầy nhà, tất cả đều là khúc ruột của mình, thiếu một người cũng không được.
Chuyến bay tối nay.
Tả Phi Phi hít sâu một hơi nói:
Ngày mai là đại thọ bảy mươi của ông nội tôi, họ vốn muốn đón tôi vào sáng nay, nhưng cô tôi còn chút chuyện phải xử lý, nên mới đợi đến tối nay trở về cùng cô.
Sau này phải đến Yên Kinh tìm tôi chơi đó.
Buông cơ thể Lý Hạo có hơi căng cứng ra, Tả Phi Phi lùi về sau mấy bước rồi vẫy tay với Lý Hạo:
Tạm biệt, anh Hạo Nhi!
Hơn nữa ông chủ chỉ tay năm ngón như Lý Hạo lại còn nắm được phần lớn lợi nhuận từ Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, nên xét về lý vẫn nên mời Tả Phi Phi và Tả Ngọc Linh một bữa đàng hoàng để thể hiện lòng cảm kích.
Dùng bữa thì khỏi đi.
Khóe miệng Tả Phi Phi nhếch lên, nở nụ cười có chút miễn cưỡng nói:
Nếu không nhờ cậu cung cấp sản phẩm có giá trị như vậy, dù bản lĩnh của tôi có xuất sắc đến mấy, đầu óc có khôn khéo hơn nữa cũng chắc chắn không thể gặt hái được hiệu quả tốt trong thời gian ngắn đến vậy.
Có thể giúp cậu được gia tộc công nhận, tôi cũng rất vui.
Lý Hạo cũng miễn cưỡng nở nụ cười.
Tuy miệng thì nói vui, nhưng cảm giác ly biệt lại giống như một đám mây đen khiến cho việc mỉm cười vào giây phút này hết sức khó khăn.
Về việc Tả Ngọc Linh vốn bỏ nhà ra đi cũng phải trở về, Lý Hạo cũng không thấy lạ.
Tuy chị đã rời khỏi gia tộc, nhưng dù gì cũng là dòng chính của Tả Thị, mà điều những người già đã đến cái tuổi xưa nay hiếm ấy xem trọng nhất là gì?
Ừ, đại thọ của ông cụ thì không thể chậm trễ.
Lý Hạo gật đầu.
Hiểu được điều này, Lý Hạo mỉm cười, dường như lại nhớ3 đến cảnh tượng ngày đầu tiên gặp mặt cô.
Lúc đó cậu vẫn chỉ là một thằng bán hàng online vừa mới nhận được Wechat tam giới9, đối với cậu lúc ấy mà nói, kiểu hoa khôi bạch phú mỹ này quả thật xa vời như trăng sáng trên trời.
Còn Tả Ngọc Linh cũng không chịu nổi áp lực của nội bộ gia tộc và người ngoài nên bỏ mặc tất cả rời khỏi Yên Kinh, rời khỏi sự che chở của gia tộc, đến thành phố Minh Châu một tay lập nên Dược mỹ phẩm Tả Thị.
Nếu không phải thế thì chỉ dựa trên thực lực kinh tế và quan hệ của nhà họ Tả ở Yên Kinh, e rằng đã sớm không phải là đối tượng mà tập đoàn Hoa Vinh có thể đè ép được!
Nụ cười trên mặt Lý Hạo thoáng ngưng lại, tuy hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường.
Tả Phi Phi là đại tiểu thư của nhà họ Tả, mà thật ra nhà họ Tả chính là một gia tộc lớn chính tông ở Yên Kinh. Thế lực chính của họ vẫn là ở Yên Kinh, dưới chân thiên tử, trong long mạch Hoàng thành.
Những chuyện liên quan đến Ngưng Chân Dịch và Ngưng Chân Lộ, ngoại trừ việc cung cấp sản phẩm và phụ trách dây chuyền sản xuất bao bì cùng với quay quảng cáo tuyên truyền của cậu, còn lại đều do đối tác Tả Thị toàn quyền xử lý. Mà Tả Ngọc Linh cũng có ý muốn bồi dưỡng Tả Phi Phi nên mới giao hết việc liên quan đến Ngưng Chân Dịch và Ngưng Chân Lộ của công ty cho Tả Phi Phi xử lý.
Có thể nói một cách không khách sáo rằng Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch có được lượng tiêu thụ bùng nổ và tiếng tăm tốt như hôm nay, ngoại trừ nhờ vào công hiệu kỳ diệu của nó, thì thủ thuật marketing và mô thức đẩy mạnh tuyên truyền của Tả Phi Phi chắc chắn giành công lớn!
Tả Phi Phi cuối cùng cũng phải trở về Yên Kinh, đây là điều Lý Hạo đã sớm biết rõ, nhưng không ngờ đến lúc thật sự rời đi, cậu lại cảm thấy đột ngột như vậy.
Thật ra vẫn phải cám ơn cậu, chuyện Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch qua tay tôi đã truyền đến Yên Kinh. Gia tộc rất xem trọng năng lực của tôi, sau khi trở về tôi sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.
Cho nên những dịp thế này, chắc chắn Tả Ngọc Linh cũng phải trở về.
Cậu không cần đến sân bay tiễn tôi đâu.
Nhìn bóng lưng cô rời đi, Lý Hạo mờ mịt giơ tay muốn giữ lại nhưng chỉ nắm được không khí hư vô.
Hồi lâu, cậu thở dài một hơi rồi lắc đầu quay người rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.