• 1,574

Chương 279: Phòng vệ nghiêm ngặt


Trời đất, đến cả đêm đó lúc dùng cả ngàn đóa sen vàng phủ kín sông Hoàng Phổ tỏ tình với cậu cũng không thấy cô lo lắng, lẽ nào trên đời này còn 8có chuyện có thể đánh gục cổ sao? Lý Hạo không tin! Nhưng giờ nghe thấy tiếng khóc đau lòng bất lực của cô, Lý Hạo lại kiềm không được nỗi lo lắ3ng.

Cậu tin chắc đây không phải vì cậu mất tích nhiều ngày nên cô mới giở chiêu trò để gọi cậu tới chơi.


Hức hức hức...
Những 9Trác Yến Vũ khóc rất dữ dội, trong điện thoại chỉ có thể nghe thấy tiếng khóc thút thít đứt quãng của cô, đến cả một câu hoàn chỉnh cũng không n6ói nổi.

Mời xuất trình giấy chứng nhận của các anh.
Thấy họ dừng xe, một vệ binh tiếp tục cầm súng chĩa vào người trên xe, vệ binh kia thì đeo súng ra sau lưng, đi đến trước cửa xe, ồm ồm nói với Chó Da Vàng ngồi ở ghế lái.

Chứng nhận?
Bị khí thể quân nhân đanh thép của vệ binh đánh ập tới, Chó Da Vàng đã biến sắc, quay đầu sang ngu ngơ nhìn Lý Hạo nói.

Bạn tôi sống ở đây, là cô ấy gọi tôi đến
.
Anh vệ tinh này chỉ đang thực hiện chức trách của mình, bảo vệ an toàn nơi ở của thủ trưởng, kiểm soát chặt chẽ sự viếng thăm của người lạ, đây đều là trách nhiệm bọn họ buộc phải làm tốt, nếu không quân khu phía nam cũng sẽ không yên tâm để bọn họ phụ trách bảo vệ con đường Châu Giang này.

Alo? Tiểu Yến Tử à? Anh đã đến đường Châu Giang rồi, nhưng bị vệ binh canh công ngăn lại.
Sau khi Tiểu Yến Tử nhận điện thoại, Lý Hạo kể lại với cô khó khăn của mình, rồi đưa điện thoại cho anh vệ tinh ngoài cửa xe.
Anh vệ tinh ngờ vực nhận lấy điện thoại của Lý Hạo, sau đó bỗng thẳng người.
Trước đây Chó Da Vàng tuy là côn đồ, cũng tính là từng chơi đến dao súng, đánh lộn chảy máu cũng thấy nhiều rồi, nhưng cảnh tượng thế này thật sự chưa từng gặp phải! Loại binh lính sẵn sàng súng đạn này, khí thế này chắc chắn không thể so với mấy trò đánh đấm náo loạn của bọn họ được.
Những chiến sĩ này mỗi khi chiến tranh nổ ra sẽ là những người đầu tiên được kéo ra chiến trường tắm máu địch.

Đây là đại viện quân khu, đương nhiên phòng thủ ở đây không thể so với những nơi khác.
Khác với Chó Da Vàng, Lý Hạo bình tĩnh hơn rất nhiều.
Tuy người ở đầu dây bên kia không thấy được anh ta nhưng anh ta vẫn thẳng lưng kính lễ:
Vâng, thủ trưởng!
Chẳng mấy chốc, anh ta liền cung kính trả lại điện thoại cho Lý Hạo rồi nói:
Thủ trưởng bảo anh vào trong.
Nói trong, anh ta phất tay, anh vệ tinh cầm súng đứng trước xe cũng nhường đường.

Anh Lưu, cậu ta rất lạ mặt, hơn nữa cũng không phải người trong quân đội chúng ta, cậu ta đến gặp thủ trưởng nào vậy?
Sau khi xe của Chó Da Vàng từ từ lái vào trong, anh vệ tinh kia tò mò ghé lại bên hỏi nhỏ anh vệ binh nhận điện thoại lúc nãy.

Lai lịch không nhỏ.
Anh vệ tinh được gọi là anh Lưu ngẫm nghĩ rồi gật đầu đáp:
Lúc nãy, là thư kí của lão Tư lệnh Quân khu phía Nam gọi điện cho tôi đấy!

Lão tư lệnh?
Nghe đến đây, lưng anh vệ tinh kia cũng không tự chủ thẳng lên, bộ dạng nghiêm túc hỏi:
Anh ta đến gặp lão Tư lệnh sao?
Tuy rất nhiều cán bộ đã về hưu ngụ ở đường Châu Giang, trong đó cũng có không ít quan viên cấp cao, nhưng nếu nói đến nhân vật có thể được xưng là lão Tư lệnh, thì không nghi ngờ gì nữa, đó chắc chắn là trưởng quan cấp cao nhất của quân khu phía nam của họ, vị tướng đã trải qua thời kỳ kháng chiến, chiến công đứng đầu trong sự nghiệp khai quốc - lão Tư lệnh Trác Thái An!
Anh Hạo, lần này chúng ta đến nơi gì thế này, nhìn đầu cũng thấy súng thế này thì đáng sợ quá rồi đấy!

Hiện đang là buổi trưa lại đúng giờ ăn cơm, nhưng việc xảy ra khẩn cấp, cậu thật sự vô cùng lo lắng cho Tiểu Yến Tử, không biết rốt cuộc cô gặp phải chuyện gì khó khăn, nên vẫn gọi Chó Da Vàng vừa nãy mới đặt cơm xong, bảo cậu ta tranh thủ lái xe đưa mình sang đường Châu Giang.
Đường Châu Giang là một địa điểm vô cùng đặc biệt của Minh Châu.
Vì nơi đây là nơi ở của cán bộ cấp cao trong quân khu! Lúc Chó Da Vàng lái xe chở Lý Hạo đến đường Châu Giang, hai binh lính trang bị vũ trang đầy đủ nhắm thẳng nòng súng trường tự động vào xe họ, nghiêm giọng quát lên:
Dừng xe!


Em đang ở đâu? Anh lập tức qua tìm em.
Lý Hạo vừa gấp rút ra hỏi tầng hầm của Hạo Thiên vừa hỏi qua điện thoại.

Em...5
em ở nhà.
Trác Yến Vũ vẫn thút thít như trước, ấp a ấp úng nặn ra một câu:
Ở số 99, đường Châu Giang.

Được rồi, anh đến ngay!
Lý Hạo vội vã cúp điện thoại.
Lý Hạo chìa tay giải thích:
Nếu anh muốn xem chứng nhận, thì tôi chỉ có thể cho anh xem chứng minh thư.

Nếu không có chứng nhận quân dụng thì không được phép vào trong!
Sau khi nghe Lý Hạo giải thích, anh vệ binh phất tay nghiêm túc nói:
Đây là nơi ở của thủ trưởng, là phạm vi quản lý của quân đội, hai người mau đi đi! Nếu không tôi sẽ không khách sáo!

Đừng nóng, hay để tôi gọi điện cho bạn, bảo cô ấy nói chuyện với anh là được chứ?
Lý Hạo thấy anh vệ binh rất có trách nhiệm này lại làm từ thế giơ súng lên liền xua tay nói:
Anh đợi một chút.
Nói xong, cậu lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Yến Tử.
Nếu cậu thật sự muốn xông vào, thì với hai cây súng của họ chắc chắn không ngăn được cậu.
Song con người Lý Hạo tuy không thích người khác ra vẻ trước mặt mình, nhưng cậu cũng biết phân biệt tốt xấu.

Két!

Chó Da Vàng nào giờ có gặp qua trận thế thể này, cậu ta bất thình lình đạp thắng dừng xe lại.
Nhìn hai binh lính khí thế bức người trước mặt, Chó Da Vàng không chút nghi ngờ nếu mình không dừng xe kịp, hai người đó chắc chắn sẽ không do dự nổ súng.
Dù gì trong mấy ngày nay, đến cả chuyện sống chết ám sát cậu cũng đã trải qua không chỉ một lần, cảnh tượng thế này không đến mức dọa được cậu.

Chuyện mà cậu lo hơn là rốt cuộc nhà họ Trác đã gặp phải chuyện gì mới khiến Tiểu Yến Tử đau lòng bất lực thành như vậy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.