• 1,112

Chương 36: “xử đẹp” vương mẫu


Bà cho Lý Hạo thời gian ba ngày để chuẩn bị, vốn tưởng rằng nhất định cậu ta sẽ phải vắt óc suy nghĩ, tìm đủ cách vơ vét hết mọi kì tr8ân dị bảo trên nhân gian để lấy lòng mình, nhưng không ngờ Lý Hạo lại trả lời nhanh chóng đến vậy.


Chẳng lẽ bỏ cuộc nhanh vậ3y sao?

Vừa nghĩ đến đây, khóe miệng Vương Mẫu nương nương lại thoáng chùng xuống, cảm giác có hơi thất vọng.

Thiên 9Đế đánh giá Lý Hạo cao như vậy, nói cậu ta có thể là người lọt vào mắt Hồng Quân lão tổ, toàn bộ dấu tích thiên cơ đã bị che lấp, tươ6ng lai có khả năng sẽ thành đệ nhất Thánh nhân tự cổ chí kim, mà chẳng ngờ lại là kẻ có tâm chí kém cỏi đến thế.


Không sai.

Vương Mẫu nương nương gật gật đầu, trong bụng thầm cảm thấy Lý Hạo quả có con mắt tinh tường, chỉ dựa vào chút tin tức vỏn vẹn do Hằng Nga tiết lộ mà đã suy đoán ra được nhiều thông tin như vậy.
Lý Hạo không khỏi nghĩ thầm, may là mấy người Vương Mẫu nương nương không nghe thấy đó, chứ nếu không, trăm phần trăm là Hoàng Ninh gặp xui xẻo lớn rồi!

Thứ đồ thú vị như vậy, không biết rốt cuộc là được luyện chế ra thế nào...

Chỉ trong giây lát, một tấm ảnh chạy ra từ khe máy ảnh, quả nhiên giống hệt tiên nữ nọ, đến một chút khác biệt nhỏ nhoi cũng không thể tìm ra!!

Ngươi có thấy cảm giác gì không ổn không?

Lý Hạo hỏi lại lần nữa.

Ta phải tự mình thử xem thế nào đã.


Nhưng ở chỗ tại hạ có một thứ pháp bảo độc môn, có thể làm được việc mà đến Thần Bút Mã Lương cũng không làm được.

Lý Hạo đáp lại đầy tự tin:
Hơn nữa dùng pháp bảo này của tại hạ còn không cần tốn thời gian sức lực như vẽ tranh, chỉ cần bấm nhẹ một cái, đợi giây lát là có thể hoàn toàn tái hiện lại dung nhan của người, tuyệt đối giống y như thật!

Đương nhiên bà đoán được điều này là do Hằng Nga tiên tử nói cho Lý Hạo, nhưng đúng là bà đã công khai thể hiện sự bất mãn của mình đối với Thần Bút Mã Lương ngay trước mặt Hằng Nga tiên tử và Thiên Đế, thì đương nhiên cũng không thấy bất ngờ khi tin tức này lộ ra ngoài.

Lẽ nào cậu ta có cách giải quyết chuyện này?


Tài vẽ tranh của Thần Bút Mã Lương xảo diệu thần kì, đến nỗi có thể biến cả những vật dụng bình thường thành đồ thật, thế nào? Ngay ông ta cũng không thể đáp ứng được nhu cầu của bản cung, lẽ nào Lý Hạo đạo hữu lại tự tin có tài vẽ cao hơn cả ông ta?

Vương Mẫu nương nương đáp, không chút che giấu sự hoài nghi.
Vương Mẫu nương nương chợt lóe lên một ý, nghĩ thầm trong lòng:
Nếu tên Lý Hạo này thực sự có thể giải quyết được mối lo của mình, thì cũng là chuyện rất tốt.

Nhưng ngay sau đó bà lại lắc đầu, tài vẽ của Thần Bút Mã Lương thế nào sao bà không rõ cho được. Dù rằng bức chân dung vẽ ra vẫn có đôi chỗ khác biệt với hình dáng thực sự của bà, nhưng chắc chắn đã là vị tiên vẽ đẹp nhất trong Tiên giới, thậm chí còn vượt xa cả Tào quốc cữu trong Bát tiên. Nếu không phải bà vốn là một người cầu toàn tột bậc, thì chắc chắn sẽ không có bất cứ bất mãn nào với Thần Bút Mã Lương.
Trong tay Vương Mẫu nương nương lóe lên một tia sáng, đã thấy một chiếc máy ảnh mới toanh xuất hiện trên tay. Bà gọi tiên nữ hầu hạ bên cạnh đến, bắt chước hành động trong video của Lý Hạo, chụp một tấm ảnh cho vị tiên nữ nọ.

Brừ...


Đương nhiên là không thể, tài vẽ của Thần Bút Mã Lương được xưng là sánh ngang quỷ thần, tại hạ ắt chỉ dám kính ngưỡng từ xa. Chỉ là, ông ấy đã không thể khiến nương nương hài lòng, tại hạ nghĩ nguyên nhân hẳn chỉ do màu sắc phối sáng trong tranh chưa trùng khớp với nhan sắc của nương nương. Tuy rằng trong tay Mã Lương quả thật có một cây bút thần, nhưng cũng không thể tái hiện hoàn hảo phương dung của nương nương ra giấy được, có đúng không ạ?

Lý Hạo đã có tính toán trước, nói với một giọng dõng dạc, tự tin.

Đương nhiên là có, nếu không tin, mời nương nương xem.

Lý Hạo trả lời tin này xong liền quay sang nhờ Hoàng Ninh vừa mới về phòng, bảo cậu ta quay giúp mình một đoạn video ngắn bằng chiếc máy ảnh mới mua rồi gửi tới cho Vương Mẫu nương nương xem.
Lý Hạo nhanh chóng trả lời:
Tại hạ nghe được rằng hình như gần đây nương nương không thực sự vừa ý với bức tranh chân dung mà Thần Bút Mã Lương đã vẽ cho người, không biết đây có phải việc khiến nương nương phiền lòng?

Sau khi Vương Mẫu nương nương nghe tin nhắn thoại này của Lý Hạo, hàng mày thoáng chau, cuối cùng cũng tìm lại được một chút hứng thú.
Trong lời Lý Hạo tràn đầy tự tin, khiến Vương Mẫu nương nương vốn đã có ý trục xuất cậu cũng không nén nổi nỗi hiếu kì mà tạm dừng tay lại.

Ngươi cho là đã hoàn thành việc ta giao phó?


Hằng Nga tiên tử, Vương Mẫu nương nương, Hạo Tử, gu của mấy em gái tán gẫu với cậu cũng lạ quá nhở! Người nào người nấy đều lấy đại cái tên gì thế này?

Quay video xong, Hoàng Ninh vẫn chẳng chút nghi ngờ, lại còn ra sức khinh bỉ tên nick của đám Vương Mẫu nương nương một hồi.
Vương Mẫu n5ương nương thì thầm trong miệng, chẳng còn hứng thú tiếp xúc với Lý Hạo thêm nữa.
Muốn vượt qua loài người để đạt thành Thánh nhân, chỉ có mỗi thiên phú hơn người thôi là không đủ, kẻ này không chỉ cần tài năng xuất chúng, mà còn phải có ý chí bền bỉ kiên cường. Nếu như tâm chí của một người bị dao động, sợ khó chùn chân, vậy cho dù thiên tư có xuất chúng hơn nữa thì cũng tuyệt đối không thể thành bậc Thánh nhân, càng đừng nói còn là bậc Thánh nhân vĩ đại nhất từ xưa tới nay!

Thật sự có pháp bảo thần kì vậy ư?

Vương Mẫu nghe hết lời miêu tả của Lý Hạo cũng rung động trong lòng, hết sức kinh ngạc.
Vương Mẫu nương nương xem hết đoạn video Lý Hạo gửi đến, lập tức bị hiệu quả thần kì của chiếc máy ảnh này đập cho ngu người!

Thế nào? Không biết là đã khiến nương nương hài lòng hay chưa?

Ngay cả Thần Bút Mã Lương có tài vẽ tranh xuất thần nhập hóa cũng không qua được ánh mắt vạch lá tìm sâu của bà, thì Lý Hạo có thể có tài đức gì?
Bà không tin một tên nhóc tới từ hạ giới lại có thể có tài vẽ tranh vượt qua cả Thần Bút Mã Lương!
Tiên nữ lắc đầu đáp.

Ngươi làm giống ta vừa nãy, chụp cho ta một tấm đi.

Lấy thân phận và tự tôn của Vương Mẫu nương nương, sau khi nhận được máy ảnh rồi, chắc hẳn sẽ không đến nỗi làm ra cái chuyện qua cầu rút ván.

Tách tách.

Vương Mẫu nương nương vẫn vô cùng thận trọng, nhưng từ giọng nói đã có thể nghe ra bà đang cố hết sức kiềm chế.
Lý Hạo cũng không do dự, chẳng nói lời nào đã mở chức năng tặng hồng bao trong Wechat rồi trốn vào trong nhà vệ sinh, lấy chiếc máy ảnh chụp lấy liền ra làm quà gửi tặng cho Vương Mẫu.
Vương Mẫu nương nương nhìn tiên nữ nọ, bất chợt hỏi.

Bẩm nương nương, tiểu tiên không thấy có cảm giác gì không ổn cả.

Vương Mẫu nương nương nhắn lại một tin, trong giọng nói mang theo hàm ý khinh thường:
Có điều ngươi cũng nên chuẩn bị tâm lý trước đi, e rằng dù là vật trân quý nhất nhân gian, thì trong mắt ta cũng chưa chắc đã đáng giá.


Tại hạ nếu đã dám lấy nó ra, thì ắt phải có mấy phần nắm chắc.

Trước sự tự tin của Lý Hạo, Vương Mẫu nương nương hết sức hoài nghi. Nói thật lòng, đến bây giờ cũng mới qua có nửa ngày ngắn ngủi, ngay chính bản thân bà cũng không thể nghĩ ra thứ gì có thể khiến mình hài lòng thỏa ý, tên nhóc phàm nhân này thì lấy đâu ra tự tin đó?

Hẳn ngươi đã tìm được bảo vật trân quý nhất nhân gian để dâng lên cho ta?

Vương Mẫu nương nương đưa chiếc máy ảnh trong tay mình cho tiên nữ, ngồi thẳng lưng trên ghế phượng, ra lệnh.

Tuân mệnh.

Thế nhưng, ngay lúc Vương Mẫu nương nương chuẩn bị dùng ý niệm trục xuất Lý Hạo, thì bỗng nhiên lại nhận được một tin nhắn nữa.

Vương Mẫu nương nương, e rằng tại hạ đã hoàn thành việc nương nương gửi gắm, xin nương nương hãy chuẩn bị để thả Bách Hoa tiên tử ra sớm!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.