• 1,112

Chương 369: Lòng không hạt bụi, thân không vướng trần


Mày Kiếm Công và Lý Gia Kỳ cùng bước lên trước một bước, gió lốc mạnh như vũ bão nổi dậy, nhắm thẳng vào luồng khí áp phát ra từ Vạn Phon8g. Đặc biệt là Mày Kiếm Công, người này vốn đã hung mãnh, khí thế tỏa ra như luồng kiếm khí ác liệt, tức khắc đánh tan khí áp từ Trương 3Vô Tâm thành hư không.


Lý Gia Kỳ, ngươi định cầm đầu phá hư quy củ Đạo môn hả?

Chuyện đã nghiêm trọng đến độ khiêu chiến cả các đệ tử kiệt xuất của chín đại tông môn, đương nhiên Vạn Phong cũng không tiện chối từ. Nếu từ chối, vậy chứng minh lão đang sợ, thế thì tương lai Vạn Linh còn mặt mũi nào để ngồi lên cái ghế đệ nhất tông môn ấy nữa?

Giải hắn ta vào lao!


Ha ha ha, không hổ là em trai của Tiểu Lý tông chủ, không hổ là con trai của Vân Phi huynh, gan dạ thế này, đúng là hợp ý ông quá!

Mày Kiếm ngửa mặt lên trời cười to, sau quay sang nhìn Lý Hạo:
Cậu yên tâm, lão già Vạn Phong này muốn dùng Thủy lao để ăn mòn căn cốt cậu, khiến cậu bị nhiễm độc âm hàn mấy năm, tu vi khó tiến. Nhưng cứ yên tâm, ta và anh trai cậu sẽ toàn lực chứng minh chuyện về hơi thở dị thú. Đợi cậu nhóc được thả ra rồi, ta sẽ dùng Đại La kiếm khí để giúp cậu tẩy tủy nạo xương, tiêu trừ hoàn toàn độc âm của Nhược Thủy.


Ngươi tay không khiêu chiến cả Vạn Linh ổ, thế có khác gì kẻ bị Vạn Linh ổ hiếp bức tới trả thù? Chả ra thể thống gì cả..

Vừa mới bị Lý Hạo cho nếm quả đắng, Trương Bảo Trụ căm tức nhìn cậu:
Muốn khiêu chiến, có gan thì một mình khiêu chiến các đệ tử kiệt xuất của cả chín đại tông môn khác đi!

Dù rằng lúc biểu quyết, người ủng hộ bên lão có nhỉnh hơn bên Lý Gia Kỳ nhưng nếu cứ liều chết tranh đấu, chưa chắc những người này đã đồng ý sống mái cùng lão đến cùng. Vả lại, nếu mười đại môn phái tự nội chiến làm thực lực suy yếu, vậy dù có tranh được cái chức đệ nhất môn phái thì cũng có ích gì?
Nhìn chăm chăm vào Lý Hạo một lúc, Vạn Phong mới đáp:
Yêu cầu gì, ngươi cứ nói trước đã.


Ngươi!

Sắc mặt Vạn Phong thoắt chốc biến đổi, trong lòng đã suy tính trăm hồi.
Cậu không khiêu chiến Vạn Phong, vì cậu biết, tuy có thể Vạn Phong không có thiên phú cao như mình nhưng ông ta đã sống bao nhiêu năm, tu vi, chân nguyên nội tức và cả đạo pháp đều cao cường vượt xa cậu rất nhiều. Vậy nên Lý Hạo bỏ qua Vạn Phong, chọn cách ép đôi long phượng của lão phải chiến đấu với mình.
Hơn nữa, quyết định này không chỉ dựa trên khả năng giành thắng lợi mà còn suy xét đến cả việc đôi long phượng kia chính là hi vọng, là dã tâm của Vạn Phong. Nếu Lý Hạo có thể đơn độc đánh bại cả hai, vậy đã đủ dập tắt toàn bộ dã tâm của trên dưới Vạn Linh ổ.
Lý Hạo chẳng nói chẳng rằng, nhưng trong mắt lại khắc ghi sự quan tâm của Lý Gia Kỳ, mỉm cười nói:
Kiếm muốn sắc phải qua lửa rèn, hoa mai thơm nở trong giá lạnh. Tai ương lao ngục lần này, trong mắt người khác là trắc trở, nhưng em lại thấy đó cũng như một loại tu luyện khi bước vào Đạo môn, sẽ không có chuyện gì đâu.


Tốt! Không hổ là em trai anh!

Đúng lúc hiện trường đang giương cung bạt kiếm căng thẳng, từ phía sau, Lý Hạo bỗng nhiên lên tiếng:
Vạn Phong chưởng giáo, tôi có thể tuân theo kết quả biểu quyết của các vị, vào ngục tối Nhược Thủy chờ các vị điều tra. Chỉ là, tôi có hai điều kiện.

Chưa đợi Vạn Phong kịp mở miệng phủ quyết, Lý Hạo đã nói ngay:
Nếu ông không đồng ý, vậy tôi và anh trai sẽ phản kháng đến cùng. Đến lúc đó, bất kể kết quả ra sao, lỡ có làm lớn chuyện khiến Đạo môn suy sụp, cho Yêu tộc cơ hội tấn công vào thì chắc chắn ông cũng có một phần trách nhiệm.


Được thôi!

Lý Hạo gật đầu đáp ngay:
Không thành vấn đề. Đến lúc đó, nếu so tài đàng hoàng thì đương nhiên tôi sẽ chừng mực vừa phải, còn nếu là kẻ rắp tâm giở trò, vậy thì đao kiếm không có mắt, sống chết cũng khó nói!


Tôi dám, chỉ không biết Vạn chưởng giáo có dám không?

Lý Hạo nhún vai đáp tỉnh bơ.
Vạn Phong quát lạnh:
Dù người này là e9m trai ngươi đi nữa thì công kích chưởng môn Trương Bảo Trụ cũng là tội không thể tha. Mày Kiếm Công, chẳng lẽ ngươi cũng định làm phản?6


Ấy kìa, từ bao giờ mà trong Đạo môn này, chỉ cần không nghe lời Vạn Phong ông thì chính là làm phản?

Lý Hạo dựng một ngón tay lên, tiếp tục:
Thứ hai, đến khi kiểm tra thân phận xong và thả tôi ra khỏi Thủy lao, tôi muốn khiêu chiến một rồng một phượng của đệ tử nhà ông, các ông không được phép lui chiến!

Nghe đến lời này, ánh mắt Mày Kiếm Công và Lý Gia Kỳ đều bừng sáng, trong lòng thầm khen sự sắc bén của Lý Hạo.
Vẫn căng mặt nãy giờ nhưng khi nghe lời này, cuối cùng ánh mắt Lý Gia Kỳ cũng xuất hiện tia sáng, nặng nề vỗ vào vai Lý Hạo:
Giữ sức khỏe đấy. Đợi lúc em đi ra, anh sẽ dẫn em về Tiêu Dao tông để nhận tổ quy tông.


Dạ, em cũng đang đợi về thăm nhà xem sao đây.

Tình cảnh đang căng thẳng phút chốc lắng lại chỉ nhờ một câu nói của Lý Hạo.

Thứ nhất, bắt tôi vào Thủy lao cũng được, nhưng không được phép lục soát người tôi, những đồ đạc của tôi cũng không được lấy đi bất cứ thứ gì.

Lý Hạo trịnh trọng gật đầu, cảm giác tâm cảnh mình lại công chính ổn định hơn, tựa như lời các bậc thánh hiền thời xưa đã nói, về một sự ung dung ngoài trần thế, có danh thì không kiêu ngạo, không có gì cũng không nản chí, vinh nhục chẳng màng, cảnh giới chí nhân chân nhân vốn có dần trở nên tinh thâm hơn, bước lên cảnh giới lòng không hạt bụi, thân không vướng trần.
Trong chí nhân chân nhân cũng chia ra rất nhiều cảnh giới nhỏ. Cấp bậc đầu tiên thì cảm nhận về cảnh giới Động Vi sẽ trở nên sâu sắc hơn, cao hơn nữa là cảnh giới Tự Tại lòng không hạt bụi, thân không vướng trần, ý nói thế gian đã không còn gì có thể quấy nhiễu tâm ta, cũng không còn bất cứ ngoại vật gì có thể ràng buộc được mình.

Hừ, cứ đợi đến khi ra khỏi Thủy lao được đi đã rồi hẵng nói.

Vạn Phong vung tay, coi như ngầm chấp nhận yêu cầu của Lý Hạo.
Tuy Mày Kiếm ng5ay thẳng chính trực nhưng cũng không phải kẻ ngây thơ dễ bắt nạt, chỉ cười lạnh vặc lại:
Ta đâu có nói mình không tuân theo kết quả bỏ phiếu, chẳng qua chỉ không ưa các vị vừa thấy Trương Bảo Trụ hại người không thành thì đã lấy hai đấu một, ỷ lớn hiếp nhỏ thế thôi!


Anh, từ từ đã.


Ngươi có vẻ tự tin về thực lực của mình quá nhỉ?

Vạn Phong lạnh lùng nhìn Lý Hạo, lạnh giọng nói:
Thế ngươi có biết, tuy đôi long phượng của con trai con gái ta chỉ là thế hệ trẻ nhưng đã bắt đầu tu luyện từ nhỏ, nền tảng vững chắc vô cùng, dù một trong hai đứa cũng không phải đối thủ ngươi có thể địch nổi chứ nói chi cả hai bọn nó cùng liên thủ, còn là sau khi ngươi mới được thả ra khỏi ngục tối Nhược Thủy?

Vạn Phong lại vung tay lên.

Yên tâm.


Đa tạ Mày Kiếm Công.

Lý Hạo cúi đầu khom tay với hắn, thi lễ cảm tạ.
Mà cao hơn nữa, ấy chính là cảnh giới Không, lơ lửng giữa không gian vô tận. Người đạt tới cảnh giới này, cơ bản đã có thể xem là bán thánh hoặc á thánh, chỉ cách thánh tâm cao nhất có một bước chân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.