Chương 373: Cơn giận của nhược thủy
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1288 chữ
- 2022-02-04 05:08:23
Nhưng dù là chân long, Ngao Tinh cũng chỉ dám ở trong Nhược Thủy thời gian ngắn, hoàn toàn không dám tác oai tác quái, chỉ8 sợ phải chịu sự đánh trả của Nhược Thủy dẫn tới mất mạng!
Thứ này chính là thần vật sinh ra trong thời kỳ sơ kha3i của thiên địa, khi tổ thánh Bàn Cổ mới mở mang Nhân giới. Ngay cả đại thánh Bàn Cổ cũng chỉ dám múc một bầu nước trong 9ba nghìn Nhược Thủy mà thôi!
Hiện giờ Lý Hạo cũng chọc giận Nhược Thủy, đúng là chui đầu vào chỗ chết!
Ta là rồng tốt, không thể thấy chết không cứu được.
Được được, ta tin người, chắc chắn là ta tin ngươi.
Trư Bát Giới cũng nghe ra Lý Hạo đang nóng ruột, Wechat tam giới lóe lên ánh sáng, biểu thị ông ta đã gửi cho Lý Hạo một hồng bao.
Đương nhiên, một bầu nước của nó đối với đại thánh Bàn Cổ và Nhược Thủy, tuy không n6hiều nhưng thực ra cũng rất lớn. Thời thượng cổ, khi Tiên giới tạo dựng tín ngưỡng ở Nhân Giới cũng chỉ để lại một phần c5ủa Nhược Thủy.
Tộc của rồng vàng Ngao Tinh, chính là người bảo vệ một mạch Nhược Thủy ở Nhân giới. Bởi vậy ngày thường không sao rời khỏi bờ Nhược Thủy được, trở thành trưởng giám ngục của ngục tối Nhược Thủy trong Đạo môn.
Ùng ục, ùng ục, ùng ục!
Nhược Thủy bị Lý Hạo tách ra dần dần sủi lên bọt nước, giống như nước bị đun sôi bắt đầu điên cuồng quất về phía Lý Hạo.
Con nuôi của Vạn Phong, chương giáo Vạn Linh sào đã đánh thức long hồn, vô cùng trâu bò, tiềm lực vô hạn, nhưng trước mặt chân long hàng thật giá thật lại vẫn còn thua kém. Với sự mạnh mẽ và cao quý của rồng vàng năm móng thì long hồn đó chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
Nhưng chính con rồng vàng năm móng quý hiếm cao quý ấy, bây giờ lại hệt như một đứa trẻ hiếu kỳ tỉ mỉ quan sát Lý Hạo, thỉnh thoảng còn chép miệng một cái, lẩm bẩm:
Kỳ lạ, tên này lại nắm giữ được sức mạnh của tức nhưỡng, còn dám thả ra trong Nhược Thủy. Không sợ kích thích sự đánh trả của Nhược Thủy, khiến hắn biến thành một bãi máu sao?
Ngao Tinh uốn lượn trên Nhược Thủy, sắc mặt vô cùng lo lắng. Sau khi do dự một lát, nó nghiến răng nói:
Thôi kệ, ta không cẩn thận quẳng ngươi vào Nhược Thủy, giờ không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Nói rồi, Ngao Tinh xòe móng vuốt của mình ra, không uổng phí sức mạnh rồng nữa mà dùng thân thể máu thịt của mình vào trong Nhược Thủy tìm.
Ào…
Nước đột nhiên bắn tung tóe, khiến Ngao Tinh đau đớn bật trở lại không trung, phát ra tiếng gào thét!
Sắc mặt Ngao Tinh chợt thay đổi, không tin nổi nhìn Nhược Thủy trước mắt, thất thanh kêu lên:
Nhược Thủy nổi giận? Ôi trời ơi! Thằng nhóc này phóng thích hơi thở của tức nhưỡng nên đã chọc giận Nhược Thủy thật rồi!
Cơn giận của Nhược Thủy cực kỳ đáng sợ, hơn nữa Nhược Thủy không có tình cảm tư duy, chỉ có thứ nó yêu và ghét, cơ bản không thể bị chọc giận. Mấy vạn năm trôi qua, bãi bể hóa nương dâu, hồng hoang đổi dời, dường như chỉ có Bàn Cổ lúc trước lấy một bầu nước từ trong ba nghìn Nhược Thủy mới có thể chọc cho Nhược Thủy nổi giận.
Song, mặc dù ba nghìn Nhược Thủy mênh mông bao la có thể bao phủ nhấn chìm mọi thứ nhưng vẫn bị đại thánh Bàn Cổ trấn áp mạnh mẽ, không tạo ra được sóng gió gì.
Nhưng người ta là đại thánh Bàn Cổ!
Cảnh giới Động Vi được khai triển toàn bộ. Dưới sự bảo vệ của tức nhưỡng, Lý Hạo tạm thời ngăn lại sự ăn mòn của Nhược Thủy, để mình có thể toàn tâm toàn ý lĩnh hội Lộng Thao Quyết mà Trư Bát Giới đã truyền thụ cho.
Một hơi, hai hơi, ba hơi...
Mặc dù người biết thân phận nó không nhiều, nhưng Chưởng giáo mười đại tông môn đã sớm liên kết cùng hạ lệnh cấm, bất cứ kẻ nào cũng không được đắc tội chọc giận trưởng giám ngục của ngục tối Nhược Thủy, bằng không sẽ luận tội ngang với việc chống lại Nhân tộc và thông đồng với yêu quái, nhiêu đó đã thể hiện họ cực kỳ nể mặt Ngao Tinh.
Đó cũng là lý do Ngao Tinh vừa tức giận, hai thủ vệ mặc giáp vàng của Vạn Linh sào lập tức câm như hến, sợ hãi quỳ xuống đất xin tha.
Lý Hạo đưa tay bấm vào, ánh sáng lóe lên, Lý Hạo liền cảm thấy một luồng thông tin chảy vào trong não mình.
Lộng Thao Quyết!
Thế nhưng, một sức mạnh khó diễn tả nổi từ trong Nhược Thủy bùng lên, đánh bay sức mạnh của rồng từ Ngao Tinh truyền ra.
Sao lại thế được?
Quả nhiên, ta biết ngay mà.
Rồng vàng năm móng Ngao Tinh dừng lại trên Nhược Thủy, nhìn Lý Hạo phía dưới, trong đôi mắt cực kỳ có nhân tính của nó hiện lên vẻ lo âu, lẩm bẩm:
Nếu tức nhưỡng thực sự ở đây thì còn có thể trấn áp một phương, nhưng đây chỉ là một hơi thở của tức nhưỡng, chỉ tạm thời khắc chế được một lúc là sẽ bị Nhược Thủy dốc toàn lực đánh trả. Nếu không vớt hắn ra ngoài, sợ rằng tên nhóc này lành ít dữ nhiều.
Lý Hạo run rẩy cả người lẫn tâm, ngay sau đó cậu đắm chìm vào trong bí pháp khống chế nước bản mệnh mà Trư Bát Giới gửi cho mình.
Bí pháp này vốn đã khá hoàn thiện khi Trư Bát Giới còn là Thiên Bồng Nguyên Soái, sau đó ông ta bị cách chức hạ phàm, dùng thân phận Trư Bát Giới trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, cảm ngộ ngày càng sâu hơn. Sau khi trở thành Tịnh Đàn Sứ Giả của Phật giới, cũng sáng tạo thêm cho Lộng Thao Quyết càng thêm tinh thâm, trở thành pháp quyết hệ thủy số một.
Bây giờ tôi còn thời gian lôi mạng của mình ra đùa giỡn hay sao?
Lý Hạo vội vàng giục:
Ngài dạy cho tôi bí pháp trước đi, sau này tôi đảm bảo sẽ mang đến cho ngài rất nhiều lợi ích. Tôi lấy thánh tâm nhân đạo ra thề.
Ngao Tinh rầu rĩ trầm ngâm một lát, sau đó giơ móng vuốt lên không trung, chộp xuống Nhược Thủy phía dưới. Sức mạnh của rồng tỏa ra, trườn xuống dưới Nhược Thủy, định vớt Lý Hạo lên.
Uỳnh!
Cái gì? Ngươi có sức mạnh của tức nhưỡng?
Trong khung chat của Wechat tam giới, nghe Lý Hạo nói xong, Trư Bát Giới cũng kinh hãi ngây người, khó tin hỏi lại:
Ôi giời đất quỷ thần ơi, đây là thứ ngay cả Xích Cước Đại Tiên cũng không cách nào luyện hóa được! Đạo hữu Lý Hạo, không phải ngươi đang đùa giỡn lão Trư ta đấy chứ?
Đau chết rồng ta rồi! Khốn kiếp! Bộ độc âm của Nhược Thủy tập trung toàn bộ ở đây rồi hả?
Ngao Tinh dựng râu rồng, run rẩy ôm móng vuốt của mình, vảy rồng trên móng vuốt của nó vừa thò vào Nhược Thủy đã bị ăn mòn, máu chảy ròng ròng, lóe ra ánh huỳnh quang sáng rỡ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.