• 1,112

Chương 55: Điều tra



Cậu bớt ngậm máu phun người đi.


Lã Hạ Hầu tức giận run cả người, chỉ vào Lý Hạo quát ầm lên.
Vừa bắt máy, giọng của Chó Da Vàng đã truyền tới.

Cậu ở đâu? Gặp mặt nói chuyện chút nhé.

Nếu suy đoán của Lý Hạo là sự thật, vậy Lã Tư Viễn không chỉ lòng lang dạ thú mà còn là súc sinh!
Vì muốn lật đổ sư phụ của mình, mà ngay cả đứa cháu gái duy nhất của sư phụ cũng hãm hại, không hề nể nang hạnh phúc cả đời của con bé mà dựng lên một âm mưu tưởng chừng tốt đẹp!

Ừ.

Thần Hi ngọt ngào cười, trái tim tràn đầy cảm giác an toàn.
Tối qua, từ lúc thấy cha con Lã Tư Viễn và cha con Vương Thiên Hào ngồi cùng bàn, cậu đã đoán ngay bọn họ thông đồng gì đó với nhau, giờ Lã Hạ Hầu xúc động thế này càng chứng minh suy đoán của cậu là thật.

Sư huynh, đệ cảm thấy chuyện hẹn hò hay đính hôn, dù sao cũng là chuyện quan trọng trong tương lai của hai người họ, nên phải cẩn thận một chút mới được.

Nói xong, Lý Hạo kể ý tưởng mình đã phân tích trong đầu ra, mọi người nghe xong đều có phần không thốt lên lời.

Không phải chứ? Chuyện này lại là một âm mưu sao?

Lý Hạo giảng hòa đúng lúc, mỉm cười nói:
Dù học trò của huynh thật sự chân thành si mê Thần Hi thì cũng phải cho Thần Hi thời gian suy nghĩ chứ nhỉ?

Đôi mắt Lã Tư Viễn nhíu chặt, lời của Lý Hạo kín kẽ vô cùng, ông ta không có lý do gì để từ chối.
Lã Tư Viễn xoay người bước đi, lúc Lã Hạ Hầu đi ngang người Lý Hạo còn tức giận hừ một tiếng.

Sư chất ngoan, tức giận làm gì cho tội cái thân, cậu đừng tự làm mình ngột ngạt mà sinh bệnh nhé.

Ông cụ Thần Dục đã lớn tuổi, trải đời nhiều nên vô cùng cơ trí, đương nhiên sẽ biết lời nói của Lý Hạo không phải thuận miệng nói ra.

Chuyện này đáng nghi lắm, con phải điều tra thử đã.


Còn cậu tuổi trẻ mà không lo học, chỉ8 lo chạy theo cha cậu đi mấy nơi lầu xanh kĩ viện uống rượu ngắm gái, lời này không phải tôi bịa đâu nhỉ?

So với Lã Hạ Hầu giận dữ bừng bừn3g, Lý Hạo vẫn điềm nhiên bình tĩnh, mỉm cười xát muối lên vết thương của Lã Hạ Hầu.
Thần Hi đơn thuần là vậy nên cũng không tin, đôi mi khẽ nhíu lại.
Chỉ mình ông cụ Thần Dục không nói lời nào, chỉ có đôi tay nắm thật chặt, và ẩn sâu dưới đôi mắt thâm thúy như có tia lửa giận.
Lý Hạo đã trở về, cô lại có nơi để dựa dẫm rồi.
Lý Hạo ngồi một lúc ở nhà ông cụ Thần Dục. Ông cụ Thần Dục cũng thản nhiên kiểm tra kết quả tự học châm cứu của cậu, nhưng Lý Hạo đã hiểu hết châm pháp thủy hành trong Ngũ Hành thần châm rồi, sao có thể bó tay trước mấy vấn đề này được, đương nhiên cậu đáp lời trôi chảy, khiến ông cụ Thần Dục cực kỳ vừa lòng.

Đủ rồi đó!

Lã Hạ Hầu chưa nói dứt lời, Lã Tư Viễn bên cạnh cậu ta đã quát lớ6n chen ngang.
Lã Hạ Hầu cũng không thèm ngoái đầu, cùng Mike ra về.

Tiểu Hạo, sao ban nãy con lại nói vậy?


Nói láo!

Lã Hạ Hầu vung tay bực bội, cố biện g9iải:
Tôi chỉ đi cùng cha nói chuyện với họ Vương...

Lý Hạo đứng chắn trước Thần Hi, vẫy tay với ông ta, không để bọn họ có cơ hội chen mồm nói lời vô nghĩa đã lập tức
lễ phép
ngầm đuổi khách.

Hừ!


Vâng, thầy cứ yên tâm.

Lý Hạo gật đầu, đánh mắt về phía Thần Hi đứng cạnh, cô đơn thuần như một thiên sứ nhỏ. Ánh mắt Lý Hạo dần dịu dàng, kiên định nói:
Yên tâm, có tớ đây rồi, tớ sẽ không để người có ý đồ bất lương với cậu được yên đâu!

Ông cụ Thần Dục càng nghĩ càng sợ, may mà trong lòng Thần Hi đã có Lý Hạo, giờ mới không rung động.
Nếu không, Mike nhiệt tình theo đuổi như vậy, lại còn là tình yêu anh hùng cứu mỹ nhân, e rằng không có cô gái nào không đổ!
Lý Hạo không mảy may để tâm, cười nói:
Sư thúc tôi còn chờ bàn luận y thuật với cậu ở đại hội giao lưu hai ngày nữa đấy.


Cậu cứ chờ xem.

Lã Hạ Hầu giật nảy mình, bấy giờ mới ý thức mình bị Lý Hạo kích tới mất lý trí, suýt nữa đã nói ra chuyện cha hợp tác với nhà 5họ Vương.
Nhưng Lý Hạo lại hài lòng cười cười, cậu đã có được đáp án mình muốn.
Trầm ngâm chốc lát, để không lộ sự giả dối làm bộ làm tịch của mình, ông ta chỉ có thể gật đầu, đứng dậy nói:
Sư đệ Lý Hạo, lời của cậu nói cũng không phải không có lý, vậy mong tiểu sư muội Thần Hi suy nghĩ cho kĩ đi, nhưng đàn ông tốt như thế này giờ hiếm lắm, mong muội có thể nắm chắc.


Sư huynh đi thong thả, không tiễn.

Bà nội Thần Hi kinh ngạc bịt miệng, vẻ mặt không dám tin.

Lý Hạo, có phải cháu suy nghĩ nhiều rồi không?

Rời khỏi nhà ông cụ Thần Dục, Lý Hạo gọi điện cho Chó Da Vàng.

Dạ? Anh Hạo, Có chuyện gì không ạ?


Tiểu Hạo, thầy nhờ cả vào con.

Ông cụ Thần Dục bỗng lên tiếng, ông cụ nhìn thẳng Lý Hạo, nhấn mạnh từng chữ:
Con nhất định phải điều tra cho rõ chuyện này!!

Lý Hạo nhàn nhạt đáp.
Buổi tối, Chó Da Vàng đang uống rượu với mấy tên đàn em. Lý Hạo nhận được địa chỉ liền lập tức đi tìm họ.

Anh Hạo, lại đây, uống chút nha?

Chó Da Vàng nhìn thấy Lý Hạo, nét mặt tức khắc lộ vẻ tươi cười, lại mở một chai bia bữa.

Không cần, tôi có lời muốn hỏi cậu.


Lý Hạo mở miệng nói:
Tối hôm qua Thần Hi lại gặp chuyện trước cổng trường, chuyện này là sao?


Nghe được câu nói của Lý Hạo, Chó Da Vàng lập tức biến sắc, ném mạnh chai bia trong tay, giận dữ quát mấy tên đàn em:
Mẹ chúng mày nữa! Bố đã bảo với chúng mày thế nào? Đã bảo sau này không đứa nào được đụng vào một sợi tóc của chị dâu, còn phải bảo vệ nữa kìa, là thằng khốn nạn nào dám làm xằng bậy?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.