• 8,968

Chương 1051: Rõ là chán sống rồi mà


Arth đón lấy chìa khóa, sa sầm mặt mở khóa xong lại đạp tiếp một cú nữa.

Lần này, cửa phòng vang lên ầm một tiếng rồi bị đạp b8ung ra. Cố Niệm Chi vừa tỉnh ngủ vội quấn chặt chăn lại, ngẩng đầu nhìn Arth giống như đang nhìn một kẻ thần kinh.
Ánh mắt củ3a cô khiến Arth càng sôi ruột muốn đạp thêm một cái nữa!
Hắn ta đi đôi bốt cao bằng da, nếu cái gót bốt cứng ngắc kia mà đạp 9tới, Cố Niệm Chi không chết cũng tàn.
Loại người như vậy làm sếp của nhóm đặc công thì Cục tình báo Liên bang cũng chẳng còn tương lai. Chẳng trách lại bị một con tôm cái tép như cô đây diệt sạch…
Trong lòng Cố Niệm Chi không kìm được sự kiêu ngạo, nhưng thấy dáng vẻ phát cuồng kia của Arth, cô cũng vẫn rất sợ hãi. Bị kẻ điên khinh bỉ không có gì đáng ngại, nhưng bị kẻ điên đánh thì thực sự sẽ đau chết đấy.
Buổi tối đi ngủ Cố Niệm Chi đều mặc áo ngủ dài tay mà Tina đưa cho nên không sợ bị lộ hàng, thế nhưng tóc bị túm đau quá. Cô vội vàng gỡ tay Arth, tức tối nói:
Anh buông tay ra! Đánh phụ nữ thì còn gì là đàn ông nữa?!


Cần gì phải giảng đạo nghĩa nam nữ gì với cái loại gián điệp ăn cây táo rào cây sung như mày?!
Arth cười hung ác, vung tay tát mạnh một cái khiến khóe môi Cố Niệm Chi tứa máu, nửa bên mặt lập tức sưng đỏ lên.
Tuy cô cảm thấy mình khó trốn khỏi cái chết, nhưng vì Reinz, một đốm lửa nhỏ chất chứa hy vọng sống sót lại bùng lên trong lòng cô.
Dù sao anh ta vẫn còn chưa khai cô ra, cô cũng không tự chặt đứt đường sống của mình.
Tina sợ hết hồn, vội vội vàng vàng ôm lấy Arth từ phía sau, giữ hắn ta lại, luôn miệng 6nói:
Arth, Arth, cậu bình tĩnh chút đi! Reinz nói cô ta là đầu mối quan trọng! Cậu đánh cô ta mà xảy ra chuyện gì, chẳng phải sẽ bị 5mất luôn đầu mối sao?!

Nếu Cố Niệm Chi có gì bất trắc thì làm sao điều tra được tung tích của những bưu kiện kia?!
Hiện giờ Tina đang hối hận đến chết đi được. Sớm biết như thế này thì cô ta đã không đưa chìa khóa cho Arth rồi. Nếu hắn ta mà đưa Cố Niệm Chi đi thật, chắc chắn Reinz sẽ trách cô ta mất.

Arth ơi là Arth, cậu đừng làm khó tôi mà.
Tina nghiêm túc hẳn lên,
Cậu nên suy nghĩ thật kĩ lời của Reinz nói đi.

Hắn ta thở hổn hển, tức giận trừng mắt nhìn Cố Niệm Chi, khẩu súng trong tay bất tri bất giác chĩa vào đầu cô, nghiến răng hỏi:
… Nói đi! Rốt cuộc là ai làm?!

Trên mặt Cố Niệm Chi vẫn mang vẻ vô cùng sợ hãi, trong lòng lại rất thắc mắc: Vì sao Reinz không nói với hai người này rằng tất cả mọi chuyện là do cô làm?!
Ở đây đương nhiên không còn ai khác nữa, chỉ có Tina mặc áo ngủ ngồi ở quầy pha chế rượu, còn không thèm nhìn bọn họ.
Arth rút còng tay, còng tay phải của Cố Niệm Chi vào tay vịn sắt uốn hoa nhã nhặn ở ngoài đại sảnh quán bar, tiếp tục tra hỏi cô:
Biết điều thì phun ngay ra ‘Bé lợn hồng’ là ai, ở đâu. Nếu không, tao sẽ dùng hàng trăm hàng nghìn thủ đoạn để làm cho mày muốn sống không được, muốn chết không xong đấy!

Cũng có nghĩa là, Reinz chưa hề nói thật với họ sao?!
Nếu Reinz đã không nói gì, Cố Niệm Chi càng không ngớ ngẩn đến mức vỗ ngực tự khai ra là mình làm.
Cố Niệm Chi cắn răng nhẫn nhịn, không ho he tiếng nào, không để cho Arth có được cái khoái cảm hành hạ người khác.
Tát cô một cái xong, thấy Cố Niệm Chi còn không hề kêu rên gì, Arth càng thấy khó chịu hơn. Hắn ta túm tóc cô, kéo cô ra khỏi căn phòng nhỏ kia, ra đến đại sảnh của quan bar.
Cố Niệm Chi bướng bỉnh ngẩng đầu lên, bất chợt có cảm giác anh hùng như thể
cả con đường cách mạng đều đặt nặng lên vai mình
, dáng vẻ như thể:
Tôi không nói, tôi không nói. Có đánh chết tôi cũng không nói!
vậy.
Arth càng giận dữ hơn, đột ngột áp sát lại gần Cố Niệm Chi, một tay túm lấy tóc cô, kéo cô từ trong chăn ra.
Cố Niệm Chi lại rụt người vào trong chăn thêm chút nữa.
Arth gầm gừ điên loạn một hồi, cảm giác ức chế trong lòng cuối cùng cũng vơi đi một chút.
Arth vung vẩy hai cánh tay, trong miệng phát ra tiếng hằm hằm hừ hừ như thú hoang vậy. Nhìn cảnh tượng này, khóe môi Cố Niệm Chi khẽ run lên.
Lúc trước sao cô lại không nhận ra rằng tay Arth này có tiềm chất bệnh thần kinh thể nóng nảy nhỉ?!
Arth đã nhịn cơn tức này suốt hai ngày một đêm rồi, nếu không được trút ra, hắn ta sẽ điên mất!

Cô buông tay ra! Tôi sẽ không đánh cô ta! Nhưng cô ta nhất định phải đi với tôi!
Arth điên cuồng giậm chân, sức lực mạnh đến nỗi Tina sắp không giữ nổi hắn ta nữa.
Vừa rồi Tina cũng nói, Reinz chỉ bảo với cô ta rằng cô là đầu mối quan trọng mà thôi…
Giờ Arth lại tới ép hỏi cô rốt cuộc là do ai làm…
Trong lòng Cố Niệm Chi nặng trĩu. Cô sợ đau, sợ bị hành hạ, nhưng điều khiến cô càng sợ hãi hơn là đối phương không hành hạ được chết cô, mà còn phát hiện ra bí mật về thể chất phục hồi chóng vánh của cô…

Điều này đối với cô mà nói mới là sự hành hạ còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Nếu mọi chuyện thực sự sẽ như vậy, thì thà rằng cô chọc giận Arth để hắn nã một phát súng bắn chết cô luôn cho xong.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.