• 8,968

Chương 1173: Cơ hội hiếm có


Thái Tụng Ngâm đi ở giữa họ, không còn vẻ mãn nguyện đắc ý của ngày thường nữa, gương mặt bà ta tối sầm, ánh mắt đờ đẫn, trê8n tay khoác một chiếc áo khoác.

Cố Yên Nhiên vừa nhìn đã nhận ra trên tay của Thái Tụng Ngâm đeo một chiếc còng tay3, mặc dù đã dùng áo khoác che lại…
Đàm Đông Bang vừa đến tuổi 50 nhưng giữ gìn rất tốt, trông như mới hơn 40, dáng người cao lớn, gương mặt tuấn tú, vô cùng phong độ.
Ông ta đứng cùng Đàm Quý Nhân, đang không ngừng an ủi cô ta, còn lau nước mắt cho cô ta. Dáng vẻ của một người cha hiền từ ấy khiến Cố Yên Nhiên chăm chú nhìn một lúc lâu mới lên tiếng:
Ngài Thủ tướng, cô Đàm.

Cố Yên Nhiên khẽ cười với họ, đẩy cửa đi vào.
Trong phòng khách VIP chỉ có Đàm Đông Bang và Đàm Quý Nhân.
Cố Yên Nhiên không hiểu rõ về giới quan chức của Đế quốc Hoa Hạ, nhưng cô ta hiểu rõ giới quan chức ở nước ngoài, chỉ có hai chữ thôi: Đập tiền.

Ngài Thủ tướng, tôi và vợ ông vừa gặp đã thân, cũng không nhẫn tâm nhìn thấy ngọc trắng bị nhiễm bụi, người tốt phải chịu thiệt thòi. Nếu ông có gì cần giúp đỡ, cứ việc nói. Dù là góp tiền hay góp sức, chỉ cần tôi có thể làm được, tôi nhất định sẽ giúp ông.
Cố Yên Nhiên nói với vẻ vô cùng thành khẩn, trong phút chốc đã lấy được thiện cảm của Đàm Đông Bang và Đàm Quý Nhân.
Ngoài cửa có trợ lý, vệ sĩ và cả thư ký củ6a Thủ tướng Đàm.
Thấy có người đi đến, những người đó lịch sự nói:
Đây là phòng khách VIP, không đón tiếp khách mờ5i.

Cố Yên Nhiên vừa an ủi Đàm Quý Nhân, lấy khăn tay lau nước mắt cho cô ta, vừa nói với Đàm Đông Bang:
Ngài Thủ tướng, chuyện quan trọng trước mắt là phải đón phu nhân về. Ông có quen biết ai bên Viện Kiểm sát không, xem thử xem chúng ta có thể làm gì?

Đàm Đông Bang lắc đầu, than thở:
Cô Cố, cô không hiểu đâu. Bây giờ Tụng Ngâm vào Viện Kiểm sát uống trà, lúc này chúng ta không thể đến Viện Kiểm sát tìm người được.


Cố Yên Nhiên ư?
Đàm Đông Bang có chút ấn tượng với cái tên này, nhưng ông ta không thân quen gì cho lắm.
Đàm Quý Nhân chợt nhớ ra, nói:
Daddy ơi, lúc tối mami cố tình đưa con đến nói chuyện với chị Cố này đấy.
Cô ta dừng một lúc rồi nói tiếp:
Chị ấy là chị của Cố Niệm Chi.


Thật ư? Phu nhân đã nói gì?
Thư ký của Thủ tướng Đàm hỏi với vẻ nghi ngờ, không hề bị cô ta qua mặt.
Cố Yên Nhiên nói như đã dự tính trước:
Xin anh hãy hỏi thử Thủ tướng Đàm đi đã, nếu ông ấy không có ý kiến thì tôi sẽ nói cho anh biết bà Đàm muốn tôi chuyển lời gì.

Cố Yên Nhiên đi đến bên cạnh Đàm Quý Nhân, nhìn Đàm Đông Bang, đưa điện thoại của mình cho ông ta,
Bà Đàm không nói gì với tôi cả, là tôi lo lắng cho sự an nguy của bà ấy, cho nên cố tình đến xem có thể giúp đỡ gì không thôi.

Đàm Đông Bang hoàn toàn không biết Thái Tụng Ngâm xảy ra chuyện gì, đúng lúc tâm trạng đang cáu kỉnh. Nghe thấy lời của Cố Yên Nhiên, tâm trạng ông ta càng tệ hơn, chỉ là vì phép lịch sự nên không nói năng cay nghiệt thôi.
Nghe Cố Yên Nhiên nói vậy, người thư ký kia đỏ mặt xấu hổ, khẽ vuốt sống mũi, nói:
Cô đợi một lát.

Anh ta đẩy cửa đi vào, nói với hai cha con đang có trăm nỗi phiền muộn trong phòng:
Ngài Thủ tướng, bên ngoài có một cô gái tên Cố Yên Nhiên, nói là vừa gặp bà Đàm, muốn chuyển lời cho ngài và cô Đàm.

Lúc này đi tìm người, chỉ có thể bị người khác nắm đằng chuôi, sẽ cực kì bất lợi cho vụ án của Thái Tụng Ngâm.
Ông ta vẫn hiểu rất rõ điều này.
Đàm Đông Bang ngẩng đầu lên, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp nhã nhặn đứng trước mặt họ.
Mái tóc dài đen nhánh mượt mà buông xõa sau lưng cô ta. Lần đầu nhìn sẽ không thấy có gì nổi bật, nhưng nếu nhìn thêm một lần lại khiến người ta không thể dời mắt đi nơi khác được nữa.

Chị của Cố Niệm Chi ư?! Ồ, ba nhớ ra rồi.
Thủ tướng Đàm khẽ gật đầu, lớn tiếng nói:
Cho cô ấy vào đây.

Đám vệ sĩ, trợ lý và thư ký đang đứng đợi bên ngoài cùng nhường đường cho Cố Yên Nhiên.
Cố Yên Nhiên vội vàng nói:
Tôi đến để gặp cô Đàm, lúc nãy tôi thấy bà Đàm… cùng người khác đi ra ngoài rồi.

Thấy những người đó không có phản ứng gì, Cố Yên Nhiên lại nói:
Tôi là Cố Yên Nhiên, bà Đàm có vài câu nhờ tôi chuyển lời cho Thủ tướng Đàm và cô Đàm.


Chị Cố, cảm ơn chị. Chị tốt bụng quá.
Đàm Quý Nhân nước mắt lưng tròng kéo tay Cố Yên Nhiên không chịu buông.
Đàm Đông Bang xốc lại tinh thần, dự định quay về bàn bạc kế sách ứng phó với phụ tá của mình, bèn nói với Cố Yên Nhiên:
Cảm ơn cô Cố đã sẵn lòng giúp đỡ chúng tôi lúc khó khăn. Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, chúng tôi vẫn còn đang rất bối rối. Hôm khác tôi mời cô Cố uống trà sau nhé, hôm nay không giữ cô lại nữa.

Ông ta cũng không muốn xem điện thoại của Cố Yên Nhiên, nhưng vừa cụp mắt xuống đã nhìn thấy hot search có liên quan đến Thái Tụng Ngâm.
Trong lòng Đàm Đông Bang dậy sóng, thuận tay cầm điện thoại của Cố Yên Nhiên lên xem.
Tối hôm nay Cố Yên Nhiên mặc một bộ váy dạ hội trễ vai màu hồng đào của Chanel, để lộ hai hàng xương quai xanh gợi cảm, nhấp nhô lên xuống theo hơi thở của cô ta.
Đàm Đông Bang chỉ đưa mắt nhìn thoáng rồi lập tức dời tầm mắt đi, nói:
Cô Cố đấy à? Vợ tôi có điều gì muốn nhờ cô chuyển lời cho chúng tôi vậy?

Sao lại nhanh như vậy được chứ?!
Cố Yên Nhiên vội nghiêng người tránh qu9a một bên, chờ sau khi họ đi khỏi, cô ta mới đi về phía phòng khách VIP.

Không sao, tôi hiểu mà, hai người cũng phải giữ gìn sức khỏe, đừng lo buồn quá.
Cố Yên Nhiên khẽ vỗ vai Đàm Quý Nhân, rồi xoay người nhanh chóng rời đi.

Chỉ mới đọc vài tin tức sốt dẻo, tay của ông ta đã không giữ vững được nữa,
Sao lại thế này? Sao lại thế này? Rốt cuộc là chuyện gì thế này?!


Daddy, xảy ra chuyện gì thế ạ? Ba đừng làm con sợ mà.
Đàm Quý Nhân nói dứt lời lại khóc òa lên.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.