Chương 1205: Bữa tiệc sinh nhật (6)
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 848 chữ
- 2022-02-18 03:31:10
Tất nhiên Hà Chi Sơ mới nghe đã nhận thấy ngay nhưng anh không phản bác thẳng mà nói:
Ừ, quan hệ của họ thì đúng rồi, nhưng vì họ chơ8i thân với nhau mà suy luận luôn là tôi và Cố Yên Nhiên rất thân thiết thì có phải không được ổn lắm không? Em đang ám chỉ điều gì? T3ôi và Ôn Thủ Ức có quan hệ không bình thường hay là âm thầm có qua lại với Cố Yên Nhiên?
Cố Niệm Chi lập tức đỏ mặt.
Mánh khóe vặt của cô bị phát hiện rồi, còn bị phản bác thẳng thừng nữa chứ. Quả nhiên Giáo sư Hà đúng là Giáo sư Hà, đạo hạnh của cô6 còn non lắm…
Cố Niệm Chi chỉ ngượng ngùng một thoáng là bình thường trở lại. Cô cười hì hì bảo:
Thật ra em nghi ngờ tất.
<5br>
Là có quan hệ không bình thường với Ôn Thủ Ức hay là âm thầm có qua lại với Cố Yên Nhiên à?
Không nên nghĩ cũng đã nghĩ rồi.
Hà Chi Sơ giận điên lên. Anh cảm thấy tức không sao dừng được, tức vô bờ bến, nhưng lại không biết xả vào đâu.
Anh gần như đã vứt bỏ tất cả để tìm kiếm Cố Niệm Chi, lại chỉ có thể đối mặt với cục diện như vậy.
Không thể tiến lên cũng không thể lùi về phía sau, thậm chí đến giải thích cũng không thể giải thích được.
Những chiếc xe xung quanh bọn họ đều vội vàng tránh ra, không biết chiếc xe này bị làm sao.
Âm Thế Hùng vẫn luôn lái xe theo sát phía sau xe Hà Chi Sơ và Cố Niệm Chi, lúc này cũng nghe được chiếc xe phía trước đang bóp còi điên cuồng.
Sao thế? Xảy ra chuyện gì vậy?
Mã Kỳ Kỳ tò mò nhìn về phía trước:
Là xe của Giáo sư Hà và Niệm Chi ạ?
Trong cơn tức giận, Hà Chi Sơ bỗng ấn giữ chết còi ô tô để trút giận.
Cố Niệm Chi vội vàng bịt tai lại:
Giáo sư Hà, em xin lỗi. Em sai rồi, thầy có thể đừng giận nữa không?
Tiếng còi xe này thật rợn người.
Trên xe phía trước, Hà Chi Sơ ấn còi một hồi mới cảm thấy tâm trạng đã tốt hơn một chút.
Vừa thả tay ra, anh lại trông thấy xe của Hoắc Thiệu Hằng đang đuổi theo phía sau.
Trong lòng Hà Chi Sơ vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt, tuy đã bấm còi xả giận nhưng còn lâu mới đủ.
Ừ. Đuổi theo, bắt họ ngừng lại.
Hoắc Thiệu Hằng buông chiếc điện thoại trong tay xuống, bình tĩnh ra lệnh cho Âm Thế Hùng.
Dạ, thủ trưởng.
Âm Thế Hùng nói theo bản năng, rồi bảo với Mã Kỳ Kỳ:
Ngồi vững nhé.
Chân anh ta đạp mạnh chân ga, chiếc xe Bentley của họ đột nhiên tăng tốc như tên rời cung.
Sắc mặt Hoắc Thiệu Hằng vụt thay đổi. Anh ngồi thẳng người dậy, phun ra mấy chữ từ trong kẽ răng:
Tiếng nổ siêu thanh!
Âm Thế Hùng hết hồn.
Giáo sư Hà, anh muốn lên trời đấy hả?
Thấy Hoắc Thiệu Hằng muốn bắt mình dừng xe, anh như được gãi đúng chỗ ngứa, nói với Cố Niệm Chi một câu:
Ngồi vững vào
, sau đó cũng đạp mạnh chân ga.
Cố Niệm Chi thề rằng trong khoảnh khắc nghe thấy chiếc xe họ đang đi phát ra một tiếng kêu rít tăng ga, cô cảm nhận được chiếc đó phi nhanh đến mức như sắp bay lên khỏi mặt đất vậy…
Âm Thế Hùng đang định đuổi lên phía trước thì phát hiện chiếc xe kia gần như bỏ trốn trong chớp mắt. Nó đột nhiên tăng tốc độ lên đến mức kinh người, thậm chí còn liên tục phát ra những tiếng nổ ầm ầm cực lớn như sét đánh.
Hà Chi Sơ không khỏi muốn cười khẩy. Giọng nói của anh nhanh chóng lạnh đi:
Ồ, thì ra trong mắt em tôi là người low như vậy, chỉ xứng qua lại mới mấy người đó thôi à?
Từ nhóm bạn bè của một người là có thể nhìn ra được người đó như thế nào.
Câu nói của anh khiến Cố Niệm Chi vô cùng xấu hổ. Cô lập tức xin lỗi:
Em xin lỗi, Giáo sư Hà, em sai rồi, em không nên nghĩ như vậy ạ.
Lái một chiếc xe hơi đến mức tạo ra tiếng nổ siêu thanh mà chỉ có máy bay siêu thanh mới làm ra được, chẳng trách chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi đâu nữa.
Lúc này có khi xe anh ta còn tới phủ Thủ tướng ở số 32 phố Cây Liễu rồi ấy chứ…
Mã Kỳ Kỳ túm chặt tay nắm trên mui xe, người ngã nghiêng ngã ngửa, suýt nữa thì nôn cả ra.
Âm Thế Hùng nhìn cô hơi lo lắng, bất giác thả lỏng chân ga ra, nói với kính chiếu hậu:
Hoắc thiếu, còn đuổi theo nữa không ạ?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.