Chương 1337: Có ý đồ riêng
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1293 chữ
- 2022-02-18 03:42:09
Hắn ta sẽ thật sự nổ súng với mình!
Khoảnh khắc cúi đầu xuống, ông ta nhìn thấy điểm đỏ mà đối phương ngắm chuẩn vào tim mình.
8
Không biết Hà Chi Sơ dùng vũ khí gì, chỉ xác định mục tiêu thôi cũng có thể gia tăng áp lực. Ông ta cảm thấy tim mình đột nhiên đập rấ3t nhanh, mạch máu như sắp nổ tung...
Tiểu A vội vàng từ chối, nói:
Tôi không dám dùng thứ đồ cao cấp này đâu, cũng không nhận nổi, đưa tôi phiên bản thấp hơn là được.
Hà Chi Sơ cười cười,
Tôi đã lấy con chip bên trong ra hủy đi rồi, bây giờ cây súng này chính là bản cấp thấp, đã không còn công năng phá sóng nữa, chỉ là một cây súng phóng lựu đạn bình thường thôi, nhưng mạnh hơn một chút so với súng phóng lựu đạn trong phòng thí nghiệm của quân đội Mỹ.
Tin tức đó khiến cho Cố Niệm Chi đắn đo rất lâu, cuối cùng vẫn cảm thấy chắc hẳn
vụ tấn công từ phần tử khủng bố
này không liên quan gì tới Hà Chi Sơ và Dạ Huyền cả.
Có điều, một Thượng tướng Hải quân lại tới thăm căn cứ không quân trên đất liền, khiến cô cứ cảm giác có gì đó quái lạ.
…
Hai ngày nay Cố Niệm Chi ngủ không ngon giấc, luôn mơ thấy những hình ảnh máu me, tim lúc nào cũng đập thình thịch. Cho tới khi nhận được tin nhắn của Hà Chi Sơ, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Hả?! Tốt vậy sao?!
Tiểu A vô cùng vui vẻ, phấn khởi nhận lấy khẩu súng từ tay Hà Chi Sơ, sau đó bỏ vào trong vali.
Anh ta đứng trong tòa nhà quản lý đường bay, cho tới khi tận mắt nhìn thấy chuyên cơ của Hà Chi Sơ cất cánh rồi mới rời khỏi sân bay quốc tế thành phố Salt Lake để quay lại báo cáo.
Nhờ quan hệ của Công ty vệ sĩ White Water, nhóm Hà Chi Sơ nhanh chóng qua cửa hải quan, tới trước chuyên cơ của bọn họ.
Thời gian cất cánh và tuyến đường đã được quản lý sân bay sắp xếp ổn thỏa.
Tuy ở Mỹ không có
tin tức lớn
nào được truyền ra, nhưng Cố Niệm Chi vẫn luôn theo dõi tin tức của thành phố Little Rock bang Utah.
Từ những tài khoản Twitter và Facebook cô theo dõi, cô biết được hai ngày trước, tại thành phố Little Rock có xảy ra chút rối loạn.
Đội xe của Hà Chi Sơ nhanh chóng thông qua trạm thu phí đường cao tốc, cấp tốc chạy về sân bay quốc tế thành phố Salt Lake.
Thượng tướng Larry ngã vào trong xe, ngực đã không còn đau đớn nữa, nhưng lúc này bị Hà Chi Sơ làm mất mặt, ông ta cứ tiếp tục
đau
thì hơn.
Lúc trước hộ chiếu và visa của Dạ Huyền đều bị tòa án thu mất, sau khi được Dạ Huyền được tuyên bố vô tội trả tự do ngay tại tòa, hộ chiếu và visa cũng được đưa lại cho anh ta.
Bởi vậy Dạ Huyền không có đồ đạc gì khác nhưng vẫn có hộ chiếu và visa bên người.
Ha ha, chuyện này không cần anh Hà phải bận tâm.
Tiểu A búng tay,
Anh Hà, lên máy bay đi.
Anh ta chỉ mong Hà Chi Sơ đi càng nhanh càng tốt. Kỳ thực anh ta cũng rất lo lắng, không ngờ rằng lần này Hà Chi Sơ lại đối đầu trực diện với Thượng tướng Laris.
Ông ta không dám nhúc nhích nữa, cứ thế được thuộc hạ đỡ về.
Hà Chi Sơ thu súng về, c9ao giọng nói:
Thượng tướng Laris đã biết điều như vậy thì tôi cũng sẽ không gây khó dễ cho ông nữa. Tạm biệt.
Từ đầu tới cuối Tiểu A không hề lộ diện, chỉ có cấp dưới của anh ta đối mặt với người của Thượng tướng Laris.
Hà Chi Sơ cảm thấy Tiểu A quá sơ suất, liếc mắt nhìn anh ta một cái, điềm đạm nói:
... Tôi thực sự không hiểu sao anh lại có thể làm lính đánh thuê được? Cái kiểu đó của anh, lẽ ra đã sớm chết tám trăm lần rồi.
Những người đó còn đăng mấy tấm ảnh, nói rằng đội xe của Thượng tướng Hải quân Laris tới thăm căn cứ không quân thành phố Little Rock bị đánh úp, sau đó lên án phần tử khủng bố.
Chỉ có lẻ tẻ vài người chia sẻ, hơn nữa các cơ quan truyền thông số một của Mỹ như ABC, CBS, NBC, CNN hay Fox đều không đưa một tin nào.
Tiểu A, lần này cảm ơn anh.
Hà Chi Sơ phá lệ bắt tay với Tiểu A,
Tôi để lại cây súng này cho anh.
Anh tặng khẩu súng phóng lựu đạn kia cho Tiểu A.
Sau khi Cố Niệm Chi phân tích tỉ mỉ những tấm ảnh chụp kia, cô cho rằng ảnh đó là thật, nhưng các phương tiện truyền thông không đưa tin thì chắc hẳn chúng đã được các bên liên quan
che lấp
rồi.
Đúng, thời sự của nước Mỹ cũng vẫn có chuyện
che lấp
.
Bọn họ bất chấp tất cả, cho dù đắc tội với Thượng tướng Hải quân cũng phải tới sân bay kịp thời, chính là để kịp thời gian đã sắp đặt sẵn này.
Nếu như để lỡ thời gian, muốn đi chuyến sau có thể phải đợi mười hai tiếng nữa. Họ mà ở Mỹ lâu thêm nữa, chỉ sợ đêm dài lắm mộng.
Anh ra lệnh cho Ti6ểu A,
Lái xe đi, nhường chỗ cho trạm thu phí còn thông hành.
Nhân viên làm việc ở trạm thu phí đường cao tốc đều sợ ngẩn ra, ngư5ời của Tiểu A bảo bọn họ làm gì thì bọn họ làm cái đó, nơm nớp lo sợ đối phương không vui sẽ giơ súng lên bắn.
Tuy Hà Chi Sơ không thấy chuyện có gì to tát, nhưng Tiểu A không thể không để ý. Anh ta vẫn còn phải làm việc ở Mỹ, không đắc tội nổi với các ông lớn.
Hà Chi Sơ không làm khó Tiểu A, anh quay đầu lại nói mấy câu với Dạ Huyền, sau đó cùng Dạ Huyền đi đến cửa xuất nhập cảnh.
Anh cười mỉa, lắc đầu, nói với Tiểu A:
Thượng tướng Laris diễn sâu thật đấy, anh nên cẩn thận một chút, bụng dạ của người này còn nhỏ hơn đầu kim.
Tiểu A xua tay thản nhiên nói,
Thôi đi. Ông ta có biết tôi đang hộ tống anh đâu.
...
Một tiếng sau, khi đội xe của Tiểu A đưa Hà Chi Sơ và Dạ Huyền tới sân bay quốc tế thành phố Salt Lake, Hà Chi Sơ nhận được thông tin nói rằng Thượng tướng Laris đột ngột phát bệnh tim, đã được đưa ngay tới bệnh viện Johns Hopkins ở Washington để điều trị.
Cố Niệm Chi nhất thời tò mò, đi tìm thông tin về Thượng tướng Laris.
Vừa xem, cô đã cảm thấy không chịu nổi. Thì ra ông ta là người Mỹ gốc Nhật, bây giờ còn đang thống lĩnh cả Hạm đội Thái Bình Dương của quân đội Mỹ, không lâu trước đây còn gây ra rất nhiều tranh chấp ở biên giới, tạo không ít khó khăn cho Đế quốc Hoa Hạ.
Tới giờ ăn tối, Cố Niệm Chi nói với Mã Kỳ Kỳ về người này, còn bình luận:
Người Mỹ thực sự rất nham hiểm. Cậu nhìn xem, bọn họ dùng Thượng tướng này làm mưa làm gió ở biên giới, giống như ‘lấy độc trị độc’ ấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.