Chương 1361: Giá đắt hơn vàng
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1093 chữ
- 2022-02-18 03:47:33
Nhưng Tống Cẩm Ninh lại không thế. Bà lao vào một phòng sách nhỏ bên trong phòng thí nghiệm, ở trong đó lật giở một lúc rất lâu mới 8tìm ra được một quyển sách nhỏ rất cũ, trông có vẻ đã được nhiều năm rồi.
Hoắc Thiệu Hằng đi tới hỏi:
Mẹ đang tìm cái gì v3ậy ạ?
Quả nhiên là vậy, đây chính là loại vật liệu mới mà ông ngoại con đã phát hiện ra, nó được gọi là X-1.
Tống Cẩm Ninh lẩm bẩm:
Nhưng sao thứ này lại đưa vào ứng dụng được nhỉ? Rõ ràng nó còn đang ở giai đoạn thí nghiệm mà?
Chưa nói đến việc tính năng không ổn định, mà chi phí còn cực kỳ đắt đỏ.
Tống Cẩm Ninh mỉm cười nhìn anh, lựa lời để nói:
Thí nghiệm chính không phải là loại vật liệu mới này, nó chỉ là sản phẩm phụ của thí nghiệm thôi.
Những người tham gia vào các thí nghiệm quân sự bí mật trong Viện Vật lý năng lượng cao của bọn họ cũng có kỷ luật riêng. Không thể vì Hoắc Thiệu Hằng là con trai của bà mà bà có thể tiết lộ thông tin bí mật cho nó được.
Ghi chép thí nghiệm tâm đắc của ông ngoại con.
Tống Cẩm Ninh lật sổ rất nhanh:
Lúc trước, tất cả những ghi chép c9ùng bút ký về thí nghiệm của ông ngoại con đều bị hủy sạch trong vụ nổ kia, duy chỉ có quyển bút ký này là thoát nạn vì bị mẹ cầm n6hầm mang về nhà họ Hoắc.
Hoắc Thiệu Hằng khá ngạc nhiên.
Chi mạnh tay như thế này, nếu tính theo giá cả của mười bảy năm trước thì e rằng chỉ chế tạo một khẩu thôi cũng đã nhiều tiền hơn kinh phí nghiên cứu khoa học mười năm của Viện Vật lý năng lượng cao bọn họ!
Chưa bàn đến chuyện loại vật liệu có tính ổn định, mang tới những tiến bộ kỹ thuật này sẽ có tác dụng thúc đẩy như thế nào cho sự phát triển của xã hội!
Ở đây, có ghi chép lại một loại vật liệu năng lượng cao mới mà ông ngoại con tình cờ phát hiện ra khi đang thực hiện một thí nghiệm.
Tống Cẩm Ninh nhét quyển sách nhỏ kia vào trong tay Hoắc Thiệu Hằng:
Con tự xem đi, mẹ đoán chắc hẳn chính là vật này.
Nói rồi, bà lại hăng hái quay trở lại bàn thí nghiệm, tắt máy quang phổ phát xạ nguyên tử plasma kết hợp từ tính đi.
Nếu đó là loại vật liệu năng lượng cao kiểu mới kia thì những thiết bị đo thành phần của vật liệu thông thường này hoàn toàn không có tác dụng gì cả.
Vừa nói như vậy xong, cả hai mẹ con đều cùng nghĩ đến một người là Hoắc Quan Nguyên, bác của Hoắc Thiệu Hằng, anh trai của ba anh.
Thế nhưng Hoắc Quan Nguyên cũng đã hi sinh vì nhiệm vụ trong vụ nổ lớn mười bảy năm trước rồi. Nhưng trước khi hi sinh, ông đã báo cáo về việc phát hiện ra vật liệu năng lượng cao mới này cho quân đội chưa?
Quả nhiên, bà vừa mở máy ra, mảnh vỡ đó vẫn đang nằm êm đẹp bên trong hộp chì, chẳng hề bị hóa hơi gì cả, chẳng trách qua hai giờ rồi mà cái máy này vẫn không cho ra được kết quả phân tích. Với vật liệu bình thường, chỉ mất nửa giờ là đã có thể vẽ ra sơ đồ hoàn chỉnh của các phân tử và nguyên tố rồi.
Tống Cẩm Ninh hơi cong môi lên, ngón tay gẩy gẩy nhẹ mảnh vỡ kia:
Đúng là một vật nhỏ tinh nghịch, nhưng mi cũng đừng đắc ý quá sớm, ta nhất định sẽ có thể tìm ra được thành phần của mi.
Bà lấy mảnh vỡ từ trong máy ra, đi đến trước một bàn thí nghiệm khác, lôi một cái máy nhỏ có hình thù kỳ quái từ trên kệ xuống, sau đó dùng kẹp gắp mảnh vỡ này bỏ vào trong, rồi lại bật máy tiến hành một vòng trắc nghiệm mới.
Lần này, bà chỉ tốn một phút đã cho ra kết quả.
Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh nghe Tống Cẩm Ninh nói xong tính năng của thứ vật liệu này. Anh nhận lại mảnh vỡ kia, thả lại vào trong túi nhựa rồi nhẹ nhàng nói:
Có lẽ không đắt như vậy đâu ạ, kỹ thuật phát triển, giá cả sẽ hạ xuống. Vấn đề hiện giờ là, ngoài ông ngoại ra thì còn có ai biết loại vật liệu kiểu mới này không?
Tống Cẩm Ninh lưu luyến nhìn mảnh vỡ trong tay Hoắc Thiệu Hằng, lắc đầu đáp:
Chắc chắn không có nhiều người biết chuyện này đâu, đến cả mẹ mà ông ngoại con còn giấu nữa là. Về sau phải đến lúc mẹ xem bản ghi chép của ông ngoại con mới biết đấy. Nhưng năm đó ông ngoại con đang hợp tác làm thí nghiệm bí mật với quân đội, không biết người của quân đội có biết không.
Tìm được rồi!
Từ khi tỉnh táo lại tới giờ, Tống Cẩm Nin5h đã lật xem bản ghi chép này không biết bao nhiêu lần rồi. Đây là kỷ vật duy nhất mà người ba Tống Hải Xuyên còn để lại cho bà. Có rất nhiều thứ bên trong bản bút ký này bà gần như đã đọc thuộc làu làu từ lâu.
Là cái gì ạ?
Hoắc Thiệu Hằng châu đầu vào cùng Tống Cẩm Ninh nhìn bà mở quyển bút ký kia ra.
Hoắc Thiệu Hằng trầm ngâm một lúc rồi hỏi:
Thí nghiệm bí mật của ông ngoại với quân đội năm đó rốt cuộc là theo hướng nào ạ?
Thí nghiệm này không phải là phạm vi phụ trách của Hoắc Thiệu Hằng, trên lý thuyết thì anh không thể hỏi. Nhưng hiện tại có mảnh vỡ này làm cầu nối, anh miễn cưỡng có thể hỏi một chút.
Trên cơ bản, mười bảy năm trước, giá của nó đã gấp một nghìn lần giá vàng có cùng trọng lượng rồi.
Tống Cẩm Ninh rất khó mà tưởng tượng rằng lại có người đạt được tính ổn định của X-1, hơn nữa còn có thể chế tạo nó thành vũ khí! Chỉ nghĩ riêng đến chi phí thôi Tống Cẩm Ninh đã đủ choáng rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.