Chương 1417: Hoàn toàn trắng tay
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1196 chữ
- 2022-02-19 03:28:28
Cố Niệm Chi nhếch môi:
Đứng trên tòa án, đứng dưới quốc huy mà cô nói tôi đe dọa chị ta ư? Trước mặt tất cả mọi người ở đây8 cô nói cho tôi nghe xem tôi đã nói gì đe dọa chị ta?
Kim Uyển Nghi nén giận không để ý tới Cố Niệm Chi, đỡ gáy Cố3 Yên Nhiên không ngừng vuốt ngực cho cô ta.
Cố Yên Nhiên chỉ quá tức giận thôi, nên chẳng bao lâu sau đã tỉnh lại. 9
Thế nhưng, khi vừa nhìn thấy Cố Niệm Chi, cô ta vẫn vô thức lộ ra vẻ mặt sợ hãi, thậm chí còn không dám nhìn thẳng 6vào mắt Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi nhún vai:
Làm quá nhiều chuyện trái với lương tâm, bây giờ có hối hận thì cũng đã5 muộn rồi.
Sau khi Cố Yên Nhiên tỉnh lại, Cố Niệm Chi tiếp tục truy vấn cô ta:
Nếu Cố Tường Văn sống thực vật trên giường bệnh là giả, vậy rốt cuộc Cố Tường Văn thật đang ở đâu? Có phải là đã bị chị hại chết rồi không?!
Vì vậy, những người này cũng chạy theo ra ngoài, hy vọng Cố Yên Nhiên có thể cho họ một lời giải thích. Chỉ chớp mắt, số lượng người trong tòa án đã giảm đi phân nửa.
Cố Niệm Chi ngồi ở vị trí của nguyên cáo, trái tim đập liên hồi cả ngày trời lúc này mới có thể bình ổn trở lại.
Phiên tòa hôm nay hệt như một cuộc chạy đua marathon vậy, Cố Niệm Chi cảm thấy cả tinh thần và sức lực của mình đều đã đạt đến giới hạn.
Quan tòa sẽ lấy lí do Cố Tường Văn đã qua đời để gửi văn kiện thẩm tra đến người thi hành di chúc của luật sư Vanderbilt ở Mỹ, kiểm tra xem trong số tài sản của luật sư Vanderbilt có di chúc của Cố Tường Văn hay không. Nếu có thì yêu cầu phía họ công khai cho quan tòa.
Đồng thời đóng băng lại tất cả tài sản của nhà họ Cố, công bố trước toàn thế giới rằng Cố Tường Văn đã chết. Nửa năm sau nếu không có gì bất ngờ, thì Cố Niệm Chi sẽ được thừa kế toàn bộ số tài sản còn lại của nhà họ Cố.
Còn Cố Yên Nhiên, vì có liên quan đến sự việc Cố Niệm Chi gặp nạn ở Đức, hơn nữa còn bị tình nghi giết người chiếm đoạt tài sản, có liên quan đến vụ thảm sát cả nhà họ Cố ở Barbados lúc trước, Cố Niệm Chi lại tiếp tục kiện cô ta lần thứ hai. Vì vậy, cô ta không chỉ bị tước quyền thừa kế mà còn lập tức bị tòa án bắt giam.
Đã đến nước này rồi, không thể tiếp tục phiên tòa, hơn nữa không cần phải tiếp tục làm gì.
Để chiếm đoạt tài sản của nhà họ Cố, Cố Yên Nhiên đã đặt một Cố Tường Văn giả lên giường bệnh làm người sống thực vật suốt bảy năm trời, mà người này lại chính là ba ruột của cô ta. Chỉ riêng điều này thôi cũng đã đủ để khiến Cố Niệm Chi càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Thẩm phán tổng kết lại tất cả bằng chứng cùng với bản ghi chép của phiên tòa, cuối cùng tuyên án:
Vụ kiện tranh chấp tài sản giữa Cố Niệm Chi và Cố Yên Nhiên, vì chủ thể tài sản Cố Tường Văn đã mất tích tròn bảy năm, do đó quan tòa sẽ xét xử theo diện chủ thể tài sản đã tử vong.
Không!
Tinh thần Cố Yên Nhiên đã hoàn toàn sụp đổ:
Tôi không giết ông ta! Tôi không có! Tôi không có! ...
Cô ta chỉ lặp đi lặp lại mấy câu này, ánh mắt đã dần trở nên rời rạc.
Có lẽ là giấc mộng nhiều năm vỡ vụn trong chớp mắt khiến cho tinh thần vốn đã rất căng thẳng của Cố Yên Nhiên cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa.
Vừa nãy lúc tranh cãi với Cố Yên Nhiên, nhìn cô oai phong lẫm liệt lắm, nhưng khi vụ án vừa chính thức khép lại, năng lượng vừa trút ra hết, cô phát hiện hai chân mình đã bủn rủn đến mức không thể nào bước đi nổi nữa.
Vì vậy, cô không thể làm gì khác hơn, đành ngồi ở đó tỏ vẻ như đang vừa thu dọn đồ đạc vừa chào hỏi mọi người.
Người tới đầu tiên là thư ký Tào. Ông nhiệt tình bắt tay với Cố Niệm Chi, vô cùng kích động nói:
Niệm Chi, ngày hôm nay còn xuất sắc hơn cả những lần trước nữa! Đúng là tôi không nhìn lầm cháu, cháu cố gắng học tập cho thật tốt, khi nào rảnh thì liên lạc với tôi, chúng ta sẽ bàn chuyện tương lai của cháu sau khi tốt nghiệp nhé?
Đương nhiên, cũng có một phần là vì Cục tác chiến đặc biệt đã phát hiện ra chuyện cô ta có quan hệ mật thiết với phía Nhật Bản nên lại càng không thể thả cô ta đi.
Nhìn Cố Yên Nhiên đờ đẫn vô hồn bị cảnh sát tư pháp đưa đi, trong lòng Kim Uyển Nghi vô cùng khó chịu. Chắc chắn cô ta không thể nhận được khoản phí luật sư còn lại rồi, bởi vì Cố Yên Nhiên đã hoàn toàn trắng tay, hơn nữa rất có thể cô ả sẽ phải đối mặt với án kiện có liên quan đến mạng người.
Đám vệ sĩ, quản gia, kế toán phục vụ cho Cố Yên Nhiên cũng vô cùng choáng váng. Chủ thuê đã bị bắt đi rồi, bọn họ còn biết kiếm sống thế nào đây?!
Cố Niệm Chi không ngờ thư ký Tào lại có ý định mời cô về làm. Tuy cô chưa nghĩ tới chuyện tốt nghiệp xong sẽ vào làm ở Bộ Quốc phòng, nhưng cơ hội này quả thật là vô cùng hiếm có.
Cô gật đầu một cách nhã nhặn lễ phép, khách sáo nói:
Cảm ơn thư ký Tào, khi nào rảnh cháu sẽ gọi cho chú ạ.
Sau khi thư ký Tào đi, Tống Cẩm Ninh mới bước tới xoa đầu Cố Niệm Chi, yêu thương vô bờ, nói:
Niệm Chi, sau phiên tòa hôm nay cháu đã có kế hoạch gì chưa? Gần đây bác mới mua một căn nhà, khi nào rảnh thì cùng Thiệu Hằng sang ăn một bữa cơm đạm bạc với bác nhé?
Cố Niệm Chi cười đến cứng cả mặt, gật đầu lia lịa nói:
Vâng ạ vâng ạ, khi nào rảnh cháu sẽ tới ạ.
Tống Cẩm Ninh lại khen cô:
Trí nhớ của cháu tốt thật đấy, khả năng tùy cơ ứng biến cũng giỏi vô cùng, tư liệu về bảng mã gen của người Đông Á vừa được công bố hôm trước, đài truyền hình chỉ đề cập đến nó trong một bản tin không quá nổi trội mà thôi, không ngờ cháu lại xem được bản tin đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.