Chương 1640: Vu vạ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 732 chữ
- 2022-02-19 08:40:53
Thế nên, đặc trưng điển hình của những người làm việc dưới quyền ông chính là rất giỏi múa bút, nhưng lại không có khả năng PK trực diện, bởi8 điều này là không cần thiết.
Chưa từng đánh trận bao giờ, đương nhiên sẽ không tiến bộ.
Sau khi phân tích tính cách đặc trư3ng và năng lực của nhân viên công tác bên phía Chủ tịch Long, Thái Tụng Ngâm và Đàm Đông Bang mới nghĩ ra kế sách này. Đây gọi là biết người9 biết ta, trăm trận trăm thắng. Nhưng bọn họ không dám dùng cùng một kế sách để đối phó với Ủy ban Quốc hội.
Một trong ba phát ngôn viên của Văn phòng Thủ tướng vừa nhìn thấy ba chữ
Cố Niệm Chi
viết trên tấm thẻ nhân viên thì giật bắn mình, lập tức trốn sang một góc gọi điện thoại cho Thái Tụng Ngâm.
Lúc Thái Tụng Ngâm biết chuyện Cố Niệm Chi tới Quốc hội làm việc, thù mới hận cũ cùng xông lên, chỉ trong phút chốc mắt bà ta đã đỏ bừng.
Anh hãy cho con ranh đó một bài học đi!
Thái Tụng Ngâm hung hăng chỉ thị:
Tính khí nó không tốt, anh cứ việc chọc giận nó lên, tốt nhất là tạo tình huống giả để người ta thấy nó ra tay trước ấy!
Rốt cuộc cô là ai? Tại sao chúng tôi lại không biết ở chỗ Chủ tịch Long có một nhân viên như cô? Cô không phải là kẻ giả mạo đấy chứ? Tôi nói này cô bé, giả mạo công nhân viên chức Quốc hội là tội nặng lắm đấy!
Ba phát ngôn viên của Văn phòng Thủ tướng bắt đầu hù dọa Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi liếc mắt coi thường, cầm thẻ nhân viên đeo trước ngực mình lên quơ qua quơ lại cho bọn họ xem:
Nhìn thấy không? Đây là thẻ nhân viên Quốc hội real 100% nhé.
Mặc dù cô chỉ là một thực tập sinh, nhưng vì Chủ tịch Long ưu ái cô nên đã phát cho cô thẻ nhân viên công tác đeo ở ngực giống như các công nhân viên chức chính thức.
Bởi vì đám người làm vi6ệc trong Ủy ban Quốc hội đều là những kẻ bò lên từ tầng cơ sở qua vô số trận chém giết. Những người này ai ai cũng nói chuyện sắc bén, muốn 5tới đó cãi nhau với bọn họ, không những không được lợi lộc gì, mà rất có thể còn bị trả đũa.
Huống chi, nếu đã giải quyết xong phía Quốc hội, thì Ủy ban Quốc hội cũng chỉ còn là chuyện nhỏ.
Thế nhưng thật không ngờ rằng, Quốc hội lại xuất hiện một biến số - Cố Niệm Chi.
Tới khi vụ kiện của con ranh đó được đưa ra tòa, thì tiếng xấu của Cố Niệm Chi cũng đã lan xa khắp nơi rồi…
Thái Tụng Ngâm cười lạnh, cúp điện thoại.
Bên này, phát ngôn viên của Văn phòng Thủ tướng đã lĩnh hội được ý của phu nhân, bắt đầu thực thi kế hoạch vu vạ.
Ông ta đi vòng qua chiếc bàn trước mặt Cố Niệm Chi, cầm bản ghi chép mà Cố Niệm Chi yêu cầu bọn họ ký tên lên ngắm nghía một hồi, sau đó kề sát lại, nghiêm mặt nói nhỏ:
Cô bé này, cô là nhân viên của Quốc hội thật sao? Chắc không phải là đi đường tắt vào đây đấy chứ?
Nói xong, ánh mắt xấu xa của ông ta quét tới quét lui trên bộ ngực nhô cao của Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi mặc đồ công sở tương đối vừa người, thực sự rất nền nếp, nhưng lại bị ông ta nhìn như thể cô đang mặc thứ gì đó không nên mặc vậy.
Cố Niệm Chi nhíu mày:
Thưa ngài, xin ngài hãy chú ý hình tượng. Đây là Quốc hội, không phải là vũ trường The Paramount.
Ái chà! Cô còn biết cả vũ trường The Paramount cơ à! Khá phết nhỉ!
Vị phát ngôn viên này một lòng muốn
gây sự
nên cúi đầu xuống càng lúc càng gần, nói sát vào bên tai cô:
Cô Cố đúng không nhỉ? Tôi mua thêm giờ phục vụ của cô được không? Tôi ‘mạnh’ lắm đấy…
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.