Chương 1785: Người của anh, người của tôi
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 838 chữ
- 2022-02-19 08:56:56
Sau đó, ông thuật lại chuyện hai mươi bảy người của Cục tác chiến đặc biệt
chiếm cứ
Sở Mật vụ.
Sắc mặt Hoắc Thiệu Hằng l8ặng xuống:
Có ảnh hiện trường không ạ? Chú gửi cho cháu mấy tấm đi.
Ông ta đắc ý hỏi:
Thiếu tướng Hoắc muốn chỉ bảo gì nào? Binh lính của cậu đúng là…
Hoắc Thiệu Hằng cắt phăng lời ông ta:
Thủ tướng Đàm, tôi yêu cầu ông rút tất cả cảnh sát và những người không liên quan ngay bây giờ! Ngay bây giờ!
Thượng tướng Quý cũng không muốn đối chất với ông ta trước mặt mọi người để khiến mình mất mặt, bèn mở luôn loa ngoài ra, kết nối với loa phóng thanh ở hiện trường rồi giơ ra trước mặt Đàm Đông Bang, lạnh lùng nói:
Thủ tướng Đàm, Thiếu tướng Hoắc có lời muốn nói với ông.
Đàm Đông Bang nhếch mép, nhận lấy điện thoại trên tay Thượng tướng Quý, nhưng chẳng hay biết rằng Thượng tướng Quý đã kết nối điện thoại với loa phóng thanh ở hiện trường.
Anh có thể nhận ra những vết thương này đều do mấy người đó tự tạo, nhưng cũng do bất đắc dĩ vì nếu không làm vậy có khi họ sẽ chẳng thể sống sót để gặp lại anh mất.
Hoắc Thiệu Hằng hiểu rõ cấp dưới của mình. Nếu anh không tin tưởng thì họ đã không có được ngày hôm nay.
Hoắc Thiệu Hằng nhướng mày.
Điện thoại của Thượng tướng Quý tiếp tục giơ lên, lúc này người xuất hiện trên màn hình điện thoại là những thành viên của Cục tác chiến đặc biệt được Phó Giám đốc Phùng
mời
đến hợp tác điều tra.
9Không lâu sau, trên màn hình điện thoại đã xuất hiện tòa nhà màu xám của Sở Mật vụ. Phía trước thảm cỏ xanh mướt có đầy cả lực lư6ợng cảnh sát trang bị đầy đủ vũ khí, xe cảnh sát liên tục lóe đèn và mấy chiếc xe bọc thép chắn trước xe cảnh sát nữa.
Th5ượng tướng Quý quay ống kính, gương mặt của Đàm Đông Bang xuất hiện trên màn hình điện thoại.
Âm thanh chấn động cả tòa nhà, tuy chỉ có hai mươi bảy người nhưng khí thế hệt như hàng trăm người lính vậy.
Nghe tiếng nói của lính mình qua điện thoại, Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh hơn, nghiêm nghị nói:
Chào mọi người, Thượng tướng Quý đã biết chuyện các cậu bị Sở Mật vụ dùng hình tra khảo. Lần này, Thượng tướng Quý sẽ đòi lại công bằng cho các cậu. Các cậu không cần phải sợ.
Làm phản là việc nghiêm trọng tới mức nào chứ?
Nếu là ở thời cổ đại là phải tru di cửu tộc rồi. Tên Hoắc Thiệu Hằng không biết thật hay đang giả vờ thế?
Thượng tướng Quý gật đầu:
Tôi đang ở hiện trường đ3ây.
Nói xong, ông mở điện thoại lên gọi video call với Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng cũng mở điện thoại lên.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn lướt qua. Nơi đó chỉ có mười mấy người, chắc hẳn mười mấy người còn lại đang ẩn mình ở những chốt quan trọng, ống ngắm đã chĩa thẳng vào mục tiêu, ai động đậy kẻ đó chết.
Lại nhìn vào những vết thương của mấy người lính kia, khóe miệng anh giật nhẹ.
Thượng tướng Quý, Sở Mật vụ đối xử với lính của cháu như vậy ư? Họ đã làm sai việc gì mà lại bị tra khảo như vậy chứ?
Hoắc Thiệu Hằng đứng dậy, giọng nói vô cùng nghiêm nghị:
Ai điều cảnh sát đến vậy? Có ai đối xử với người trong nhà như vậy không? Cháu yêu cầu tất cả phải rút lui!
Thượng tướng Quý cũng nghĩ như vậy nhưng miệng lưỡi của tên Đàm Đông Bang này quá sắc sảo, ông không phải đối thủ của ông ta.
Giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng vang vọng qua loa phóng thanh như tiếng sấm rền khiến tất cả mọi người ở hiện trường đều giật mình.
Các chiến sĩ của Cục tác chiến đặc biệt ở trong căn cứ của Sở Mật vụ nghe thấy giọng nói của Hoắc Thiệu Hằng, lập tức kích động, đồng thanh hét lớn:
Chào thủ trưởng!
Nghe vậy Đàm Đông Bang tức vẹo cả mũi.
Hoắc Thiệu Hằng! Cậu có ý gì? Tình hình lúc này là lính của cậu đánh người của tôi! Chiếm căn cứ của tôi! Phạm phải lỗi lầm nghiêm trọng! Vậy mà cậu còn dám đánh ngược lại tôi à?
Đàm Đông Bang chửi thầm trong bụng.
Hoắc Thiệu Hằng vẫn điềm nhiên:
Người của ông á? Hồng Khang Toàn là người của ông à? Cho nên thủ tướng Đàm đứng về phía một kẻ bán nước có ý đồ bán đứng, giết hại tướng lĩnh cấp cao của quân ta và định xử phạt những người anh hùng liều chết chiến đấu với quân bán nước ư?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.