• 8,968

Chương 1851: Bàn tay kỳ diệu của thiên nhiên (1)


Quân hạm của Nhật Bản nã pháo rồi.

Chẳng lẽ bọn họ bất chấp sự sống chết của Hồng Khang Toàn ư?

Còn những chiến sĩ đ8ặc vụ Nhật Bản nữa, bọn họ cũng mặc kệ luôn được à?
Nhỡ còn người sống sót thì sao?
Với quả pháo này của bọn họ, tỉ3 lệ phần trăm may mắn sống sót của những người trên cano là bằng 0.
Hoắc Thiệu Hằng cảm thấy có điều gì đó không bình thườn9g, nhưng đến giờ phút này, có nghĩ nhiều cũng vô dụng. Việc cần làm hiện giờ là dẫn người của mình rời khỏi Đặc khu kinh tế Nhật Bả6n. Chỉ cần trở lại vùng biển quốc tế, máy bay không người lái có thể tới đón họ.
Hoắc Thiệu Hằng không tin mấy quân hạm này5 dám đuổi theo ra vùng biển quốc tế. Nếu bọn họ dám theo tới thật thì cũng tốt thôi. Để họ nếm thử độ chính xác của máy bay không người lái đi, coi như là một cuộc diễn tập.
Vừa nghĩ Hoắc Thiệu Hằng vừa liên lạc với cấp dưới của mình thông qua micro trong mặt nạ lặn. Anh gọi năm thành viên đi cùng mình tập hợp lại thành hai tổ, mỗi tổ ba người vây quanh Hồng Khang Toàn, bởi lúc này lão ta là mục tiêu bọn anh cần bảo vệ.
Cho dù dẫn lão ta về cũng chỉ để tử hình thì giờ phút này đây, lão ta vẫn là sứ mạng và nhiệm vụ của bọn anh.
Vụ nổ mạnh trên biển tạo ra ánh lửa ngút trời khiến một khoảng biển được soi tỏ.
Nhóm Hoắc Thiệu Hằng và sáu thành viên ở lại trên cano lúc trước cũng đã tụ hợp lại.
Không tính Hồng Khang Toàn, hiện tại họ có mười hai người chia thành những tiểu đội ba người, tạo thành hình tam giác dưới biển. Dựa vào đồng hồ chỉ hướng trên cổ tay, họ bơi về phía đường ranh giới trên biển của Hoa Hạ.
Sóng biển trên đỉnh đầu vẫn xao động, ánh lửa soi xuống qua mặt nước khiến họ vừa lặng lẽ bơi vừa đề phòng phía sau lưng.
Đúng lúc này một sợi dây dài bột nhiên bắn tới từ phía sau. Trên đầu sợi dây có một chiếc dùi ba góc sắc nhọn. Nó ánh lên màu đen lưu ly, lướt qua mặt biển khiến những bọt nước bắn tung.

Rút về bên phải!
Đang bơi ở bên trái, thoáng thấy sợi dây thừng và mũi nhọn gài ở đầu dây, Hoắc Thiệu Hằng lập tức ra lệnh. Đồng thời, anh rút ngay con dao găm hai lưỡi làm từ nguyên liệu đặc biệt ra, chém mạnh về phía sợi dây!
Trách nhiệm của quân nhân là phục tùng mệnh lệnh.
Dù cho có khinh thường những hành động ti tiện, độc ác của lão ta, bọn anh vẫn phải bảo vệ.

Con dao găm màu đen tuyền, lưỡi dao thoạt nhìn không có gì bắt mắt cả. Vừa tới gần sợi dây, cảm nhận được lực cản của sắt thép, Hoắc Thiệu Hằng khẽ nhướng mày. Không ngờ sợi dây này lại làm bằng sắt!

Nhưng rất may, con dao găm hai lưỡi của anh được làm từ nguyên liệu đặc biệt. Nó sắc tới độ có thể cứa thủng tấm thép xe tăng thì loại dây thép mảnh này cũng chẳng nhằm nhò gì.

Trong tiếng nước biển rào rào, sợi dây dài đứt làm đôi rơi xuống đáy biển.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.