Chương 1882: Cậu là phúc tướng của tôi
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 754 chữ
- 2022-02-19 10:20:20
Vào lần bỏ phiếu trước, Hồng Khang Toàn thừa dịp Hoắc Thiệu Hằng không ở trong nước, mượn lý do Tổng tuyển cử để phái người tới quản lý Phòn8g điều hành trung ương, sau đó lợi dụng cơ hội này để cài ngôn ngữ lập trình trí tuệ Prolog vào hệ thống giám sát của họ. Cho nên, lần bỏ p3hiếu đó chắc chắn có gian lận.
Thượng tướng Quý gõ ngón tay lên đầu gối, cảm thấy rất nôn nao:
Không biết lần này rốt cuộc là ai t9hắng đây.
Cố Niệm Chi ỉu xìu nhìn xuống chiếc áo khoác bomber màu xanh quân đội phong cách retro trên người mình, hoàn toàn không 6muốn mặc thế này tới Quốc hội tham dự một cuộc họp lớn như vậy.
Cô cựa quậy xê dịch tới lui, thấp thỏm không yên.
Hoắc Thiệ5u Hằng nhìn cô, sau đó hỏi Thượng tướng Quý:
Thủ trưởng, tối nay người trúng cử được tuyên bố vào lúc mấy giờ ạ?
Thượng tướng Quý nhìn đồng hồ đeo tay:
Theo dự tính là 8 giờ tối.
Anh là trụ cột của bọn họ.
Hoắc Thiệu Hằng giơ tay lên:
Các cậu vất vả quá.
Sau khi xe vào trụ sở chính, việc đầu tiên Hoắc Thiệu Hằng làm là giao Hồng Khang Toàn cho Chu Khải Nguyên, dặn dò anh ta:
Lần hành động này, chúng ta đã tổn thất một đồng chí mới bắt được lão, nhớ kỹ, tuyệt đối không được để lão chạy thoát lần nữa. Lão vẫn còn giữ rất nhiều bí mật, chưa tới lúc để lão chết đâu.
Vẫn còn hai tiếng nữa.
Hoắc Thiệu Hằng duỗi chân:
Chúng ta về biệt thự trước đi, giao Hồng Khang Toàn cho Chu Khải Nguyên đã rồi hẵng tới Quốc hội, nếu không cháu thấy không yên tâm.
Thượng tướng Quý gật đầu:
Cũng đúng, tôi hơi thiếu chu toàn. Lần này cậu nhớ đừng để Hồng Khang Toàn chạy thoát thêm lần nữa đấy.
Nét mặt Hoắc Thiệu Hằng giãn ra, cười khẽ:
Từ lúc rơi vào tay cháu, lão ta chưa từng tỉnh lại lần nào, làm sao chạy được đây?
Thủ trưởng yên tâm, tôi sẽ đích thân trông chừng lão!
Chu Khải Nguyên đứng nghiêm chào.
Hoắc Thiệu Hằng vỗ vai anh ta, tỏ ra vô cùng tin tưởng.
…
…
Xe chuyên dụng lái thẳng vào trụ sở chính của Cục tác chiến đặc biệt ở Đế Đô, lính cảnh vệ gác cổng kích động đứng nghiêm chào Hoắc Thiệu Hằng:
Chào thủ trưởng!
Mặc dù chỉ mới vài ngày không gặp nhưng tất cả mọi người đều rất nhớ anh.
Một mình Cố Niệm Chi quay về biệt thự của Hoắc Thiệu Hằng. Cô về phòng rồi vào phòng tắm tắm rửa thật nhanh. Lúc bước ra, cô vừa cầm máy sấy sấy khô tóc, vừa bước tới tủ quần áo tìm một bộ đồ phù hợp.
Hôm nay là ngày Quốc hội tuyên bố Thủ tướng trúng cử, Cố Niệm Chi chọn một bộ Âu phục hiệu Chanel trông có phần già dặn nhưng lại không mất đi vẻ yêu kiều.
Bên ngoài là chiếc áo len mỏng chiết eo, cổ áo lá sen màu anh đào nhạt, phối với chân váy len mỏng cùng màu ôm sát người, bên trong áo khoác là áo sơ mi trắng cổ đứng phong cách cổ điển được may từ lụa cotton. Chân đi một đôi giày cao gót da bò màu đen gót đỏ hiệu Christian Louboutin, vừa trưởng thành đoan trang lại vừa nhiệt huyết, rất phù hợp với thân phận của cô.
Không cần chặt chân lão, cứ để lão nằm suốt là được.
Thượng tướng Quý cười ha ha:
Sao Hồng Khang Toàn lại yếu thế chứ? Chỉ là một chuyến bay đường dài thôi mà cũng không chịu nổi.
Cố Niệm Chi cúi đầu, khóe miệng cong lên, mừng thầm: Cô có thể về thay đồ rồi. ~ ~ ~
Sau khi sấy khô tóc, cô không búi tóc lên mà để xõa sau lưng, cố định lại bằng chiếc kẹp tóc kim cương ở sau gáy.
Đánh thêm một lớp phấn nhạt, thoa chút son, trang điểm nhẹ nhàng, cuối cùng cô đã có thể tới dự một cuộc họp trang trọng mà không hề ăn mặc thất lễ rồi.
Hoắc Thiệu Hằng thay quân phục Thiếu tướng, đón cô cùng đi tới tòa nhà Quốc hội. Nhưng sau khi tới tòa nhà Quốc hội, hai người lại tách nhau ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.