• 8,968

Chương 1967: Tới thật rồi


Ví dụ, anh biết bộ đội đặc chủng Nhật sẽ tới Moska ngày mai, chỉ muộn hơn bọn họ một ngày. Còn nữa, lần này Mỹ và Israel sẽ ở ch8ung với nhau để trao đổi trước, cùng với chuyện Ấn Độ không thể tập hợp được đủ đội ngũ tham gia...

Hai tiếng đồng hồ s3au, xe của bọn họ đi tới quân doanh bên cạnh công viên Katyusha vùng ngoại ô thành phố Moska.

Hoắc Thiệu Hằng xuống xe,9 bắt tay chào tạm biệt với cán bộ cao cấp Korchagin và Thủ tướng Gerald, cảm ơn bọn họ đã nhiệt tình khoản đãi.

Tôi muốn bức tường vây này thêm lưới sắt, là loại có thể nối điện ấy.
Hoắc Thiệu Hằng liệt kê một danh sách yêu cầu đồ đạc với Natasha.
Natasha nhìn một lát, ngẩng đầu khẽ cười với anh:
Thiếu tướng Hoắc, anh đã suy nghĩ càng khi yêu cầu những thứ này chưa? Có đôi khi càng thần bí càng hấp dẫn sự tò mò của người khác đấy...


Curiosity kills the cat (sự tò mò giết chết con mèo).
Hoắc Thiệu Hằng thản nhiên cười khẽ, chắp tay phía sau nhìn bức tường cao bằng một người này:
Nếu như mèo bị giết rồi, thì sẽ không tò mò nữa.

Chỉ một câu nói bâng quơ, Natasha lại có thể nghe ra sát khí trong ấy.
Có điều, cô ta không hề sợ hãi mà còn thấy kích thích.
Dân tộc chiến đấu đều thích những người có ý chí như vậy.
Đãi ngộ6 của Korchagin và Gerald đối với Hoắc Thiệu Hằng có thể coi như cao cấp nhất.
Lần này bộ đội đặc chủng của những quốc g5ia khác tới Nga còn không được đích thân Natasha tiếp đón, chỉ để mấy thư kí cấp dưới của Natasha tới tiếp đón mà thôi.
Sau khi Korchagin và Gerald đi rồi, Hoắc Thiệu Hằng đi dạo một vòng quân doanh cùng với Natasha.

Anh biết là tốt rồi.
Natasha lấy máy tính bảng ra, ghi lại những yêu cầu của Hoắc Thiệu Hằng:
Buổi tối tôi sẽ đưa tới cho anh.

Hoắc Thiệu Hằng gật đầu, tiễn Natasha ra ngoài.
Quả nhiên Natasha rất giữ chữ tín, buổi chiều đã đưa tất cả đồ đạc tới cho anh.

Để cho chúng tôi chỗ này nhé.
Hoắc Thiệu Hằng chọn một doanh trại khép kín.
Khu đất trống trong doanh trại có đủ sân luyện tập, sân cỏ, đầm lầy, chiến hào, sườn dốc, lưới chướng ngại, bãi bắn, chỉ cần là những hạng mục thi đấu thì đều có thể luyện tập ở đây.
Natasha vui vẻ đồng ý:
Không thành vấn đề, anh có còn cần gì nữa không ạ?

Hôm nay cô ta cũng không có việc gì bèn đi theo nhóm Hoắc Thiệu Hằng, xem bọn họ bố trí doanh trại thế nào.

Rất nhanh, trên bức tường vây cao bằng một người đã được phủ kín một lớp hàng rào điện.

Nếu nối điện, người bên ngoài không thể đi vào, người bên trong cũng không thể bước ra.

Còn có thiết bị cảm ứng phía dưới góc tường, chỉ cần có người xâm nhập, thiết bị cảm ứng sẽ cảnh báo ngay chứ đừng nói tới những camera giám sát khác gần như giám sát 360 độ không góc chết trong quân doanh này.

Khi Natasha nhìn thấy tám màn hình hiển thị mình mang tới được sử dụng như vậy, cô ta hít sâu một hơi.


Các anh làm thật đấy à!



Đương nhiên là thật rồi.
Hoắc Thiệu Hằng điều chỉnh màn hình:
Tôi làm giả ở phương diện này có ý nghĩa gì sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.