Chương 1987: Tập hợp cùng cô
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 863 chữ
- 2022-02-19 10:31:01
Cô ta đi tắt vào một ngõ nhỏ.
Trong ngõ nhỏ âm u bẩn thỉu, rác rưởi đầy đất, nhưng dường như những người trong nhà đều đ8ổ ra đường cái cả rồi, không ai ở nhà, đoạn đường cô ta đi còn thông suốt hơn ngoài đường cái, cuối cùng cũng nhìn thấy nơi mà 3Cố Niệm Chi định vị.
Hóa ra đó là một căn nhà cũ, có lẽ đã bị bỏ hoang, nóc nhà như sắp sập, tường nhà lung lay sắp đổ.9
Bên ngoài vang lên một tiếng nổ lớn, lại nghe thấy có người hoan hô, hoặc là đang gào hét, tóm lại âm thanh ồn ào huyên náo ập tới, phá tan sự yên tĩnh ban nãy.
Cố Niệm Chi càng nghi ngờ hơn, lập tức giơ tay lên, họng súng đen ngòm ngắm thẳng vào Dung Minh Tinh:
Là cô, cô dẫn bọn họ tới đây hả?!
Dung Minh Tinh định thần lại, biết Cố Niệm Chi hiểu lầm, vội vàng xua tay:
Không phải tôi, không phải tôi! Tôi tới để báo với cô rằng có người muốn giết cô!
Dung Minh Tinh nhìn xung quanh, thấy những người khác còn chưa theo kịp, bèn vội vàng bước lên, đập cửa khẽ nói:
Cố N6iệm Chi? Cố Niệm Chi? Cô ở bên trong à?
Cố Niệm Chi đang ôm gối ngồi trên chiếc bàn nhỏ giữa nhà.
Đột nhiên ng5he thấy có người gõ cửa gọi tên mình, còn là giọng của Dung Minh Tinh, cô giật mình, vội vàng bước xuống bàn, đi vòng qua cửa sổ nhìn.
Dung Minh Tinh mấp máy môi, không biết phải mở lời thế nào.
Trong căn nhà bỏ hoang im ắng, bụi như nhảy múa trong những tia sáng, hai cô gái trẻ tuổi đứng đối diện nhau, hoàn toàn không ăn nhập gì với hoàn cảnh cũ nát này.
Ầm!
Bên ngoài chỉ có một mình Dung Minh Tinh, sắc mặt cô ta hoảng hốt, nhưng vẫn đập cửa không bỏ cuộc.
Cố Niệm Chi ngớ người, vội vàng đi tới rút cái then cài bằng gậy sắt ra, kéo Dung Minh Tinh vào bên trong rồi cài cửa lại. Cô xoay người dựa vào cánh cửa, nhìn Dung Minh Tinh với vẻ mặt nghi ngờ:
Cô tới đây làm gì?
Ban nãy Dung Minh Tinh cứu cô, nhưng cũng bỏ rơi cô để chạy trước một mình.
Dứt lời, cô ta kể hết tất cả nội dung cuộc điện thoại mà mình đã nghe lén của trợ lý Dương ra, còn nói:
Tôi biết tôi đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với cô, nhưng tôi vẫn muốn nói, trước giờ tôi chưa từng, cũng không dám lấy mạng cô!
Ngoài mặt Cố Niệm Chi không tỏ thái độ gì, nhưng không phải trong lòng không kinh ngạc.
Tuy cô biết có Hà Chi Sơ và Hoắc Thiệu Hằng đang âm thầm bảo vệ mình, nhưng theo cách nói của Dung Minh Tinh, đối phương đã tốn nhiều công sức, còn điều động tới cả quân tinh nhuệ cảnh sát cấp cao Tokyo.
Tại sao bọn họ lại chỉ muốn mạng của cô?
Cho dù trợ lý Dương hận cô tới tận xương, muốn cô phải chết, nhưng tại sao cảnh sát cấp cao Tokyo lại phải điều động quân tinh nhuệ để giúp anh ta chứ?
Theo lý mà nói, có nội ứng cấp bậc cao như trợ lý Dương, không phải bọn họ nên nghĩ cách giết Chủ tịch Long mới có thể đạt được lợi ích lớn hơn nhiều ư?
Không cần cô phải nói, lẽ nào tôi không tự biết hay sao?
Cố Niệm Chi hừ lạnh, vẫn không buông súng xuống:
Ban nãy ở bên ngoài, cô đè lên người tôi, thoạt nhìn thì có vẻ như đang cứu tôi, nhưng thật ra... cô đang cố ý kéo dài thời gian, để tôi không thể chạy kịp vào bên trong đúng không?
Trong lòng Dung Minh Tinh xót xa vô cùng, nước mắt chực trào ra.
Cô ta chẳng quan tâm gì nữa, nói thẳng ra:
Đúng! Quả thật ban nãy tôi muốn kéo dài thời gian, để dạy dỗ cô một trận! Mỗi ngày nhìn thấy dáng vẻ cao ngạo của cô là tôi đều thấy buồn nôn! Nhưng tôi không hề muốn giết cô! Người muốn giết cô là trợ lý Dương!
Vậy mà bọn họ lại bỏ qua Chủ tịch Long, chỉ nhằm vào một nhân viên nhỏ bé vừa mới bước chân vào Quốc hội như cô...
Lẽ nào bọn họ có thể chiếm được lợi ích lớn hơn từ cô ư?
Nhớ tới đôi ba lời mà Hà Chi Sơ để lộ, Cố Niệm Chi hơi giật mình.
Lẽ nào những người này đều có liên quan tới tổ chức từ thiện
Thiên sứ ở nhân gian
?
Bởi vì nghĩ tới nghĩ lui, cô cảm thấy người muốn cô chết nhất có lẽ chính là quỹ từ thiện này.
Chỉ cần cô chết đi, vụ kiện của cô sẽ bị đảo ngược, đối phương sẽ không phải đền tiền, cũng không cần phải trả lại những thứ thuộc quyền sở hữu của Cố Tường Văn nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.