Chương 2008: Mở ra cánh cửa lớn bước vào thế giới mới
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 681 chữ
- 2022-02-19 04:50:14
Bị ảnh hưởng từ cảm xúc đột nhiên bùng ra của cô, Reinz bất giác giơ tay đỡ gò má của cô, dịu dàng nói:
Em không nhớ chuyệ8n hồi nhỏ thật sao?
Cố Niệm Chi:
...
Sao lại mất trí được chứ?
Reinz lẩm bẩm một mình, hình như đang 3ngờ vực, lại giống như hỏi ngược lại:
Không đúng...
Cố Niệm Chi đẩy tay Reinz ra vẻ chê bai, tránh sang bên cạnh9 một bước:
Anh nói năng cho tử tế, đừng động chân động tay!
Reinz rụt tay lại, nheo đôi mắt màu xanh lóng lánh: 6
Đế quốc Hoa Hạ không chữa trị cho em à? Họ không có bác sĩ tâm lý giỏi ư?
Chữa trị gì cơ?
Cố Niệm Chi trở nên 5cảnh giác:
Anh đừng đánh lạc hướng, trong thư ba tôi nhắc gì đến tôi?
Lúc giả khóc, tuy cũng có nước mắt nhưng chân mày đuôi mắt nhẹ nhàng, tự tại, nhìn là biết không hề buồn rầu.
Còn bây giờ cánh mũi cô đỏ ửng, ánh mắt ngây dại, nức nở không ngừng, gương mặt toát lên sự phẫn nộ và thất vọng, bi thương, đau khổ, khiến người khác cảm thấy vụn vỡ.
Đây mới là dáng vẻ đau lòng thực sự của cô…
Cố Niệm Chi quyết định ghét Reinz, ghét tận cùng cực!
Reinz đột nhiên chứng kiến bộ dạng suy sụp tinh thần của Cố Niệm Chi, anh ta sững người một lúc.
Đây là phản ứng hoàn toàn khác với lần cô giả vờ khóc vừa nãy.
Reinz nhìn đi chỗ khác, nhìn hai chiếc quan tài màu trắng trước mặt, bình thản nói:
Đương nhiên là chứng mất trí nhớ. Chỉ cần em khôi phục kí ức thì em cần gì phải nghe ngóng tình hình của ba mình từ người khác chứ?
Vừa nghe đến đây thì Cố Niệm Chi đã đỏ mắt, cố kìm lại những giọt nước sắp tràn ra. Cô vo tròn nắm đấm, tâm trạng gần như sụp đổ, hét lên trong tuyệt vọng:
Anh không nói thì thôi, đừng suốt ngày lôi chuyện mất trí nhớ của tôi ra! Anh tưởng tôi không muốn hồi phục trí nhớ ư? Anh tưởng tôi chưa từng đến bác sĩ tâm lý ư?! Bác sĩ tâm lý nổi tiếng nhất toàn thế giới ở ngay Đế quốc Hoa Hạ, nhưng ông ấy đã điều trị cho tôi suốt mấy năm vẫn không có tiến triển!
Đáng giận nhất là biết tình hình ba cô mà không chịu nói với cô, ghét nhất là loại người ấy!
Reinz lặng lẽ nhìn cô một lúc rồi bước tới, đưa tay vuốt nhẹ những lọn tóc hơi rối, sau đó kéo cô vào lòng.
Cố Niệm Chi giãy giụa, hai tay Reinz càng siết chặt, một tay anh ta giữ đầu cô ấn vào ngực mình, tay còn lại vỗ nhẹ lên lưng cô, dùng giọng nói nam tính dễ nghe của mình an ủi tâm trạng tổn thương của cô.
Được rồi được rồi, tôi có bảo không nói với em đâu. Không phải em rất giỏi kìm nén à? Sao vừa nhắc đến ba mình, em lại không chịu nổi rồi?
Anh ta nhẹ giọng dỗ dành rồi ghé vào tai cô nói:
Đừng như vậy, người khác sẽ biết điểm yếu của em, sau đó dùng nó để uy hiếp em đấy.
Trong lòng Cố Niệm Chi vô cùng khó chịu, không kìm được bật lại:
Anh không phải giả vờ làm người tốt. Điểm yếu của tôi ư? Không phải anh biết rất rõ điểm yếu của tôi là gì sao? Đúng vậy, ba tôi chính là điểm yếu của tôi, nhưng ba cũng là hậu thuẫn mạnh nhất của tôi!
Nếu ba tôi biết các anh bắt nạt tôi, làm tổn thương tôi thế này, ba nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn anh đâu!
Cố Niệm Chi tức giận giãy giụa, gào lên:
Cho dù ba không còn nữa thì chắc chắn ba cũng có cách bảo vệ tôi an toàn!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.