Chương 2150: Danh sách bạn bè đẳng cấp
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1060 chữ
- 2022-02-19 05:07:06
Cô chớp chớp mắt nhìn Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng im lặng.
Ồ! Tôi hiểu rồi! Tôi hiểu rồi!
Chú tài xế liên tục gật đầu: 8
Vậy tôi không làm phiền hai người nữa. Cháu có số của tôi rồi, có cả tài khoản xã giao của tôi nữa, có việc gì cần cứ nhắn cho tôi là được.
3
Vladimir xuống xe trước, anh ta mở cửa xe cho Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi, thu lại nụ cười, nghiêm túc nói:
Ngài Tổng thống đang đợi anh.
Hoắc Thiệu Hằng đã chuẩn bị tâm lý từ khi chiếc xe này chạy về hướng điện Kremli. Điện Kremli chính là Văn phòng Tổng thống của nước Nga.
Nếu có người muốn gặp anh, hơn nữa còn là
nhân vật quan trọng
trong lời của Phó lãnh đạo KBG Vladimir này, thì trừ ngài Tổng thống ra, Hoắc Thiệu Hằng không nghĩ ra được ai khác.
Hoắc Thiệu Hằng cạn lời.
Chụp hình xong, thả like xong, chú tài xế kia mới bảo bọn họ lên xe tiếp tục lên đường.
Ô tô lái qua một bức tường đỏ nghiêm ngặt vào một tòa tháp thẳng đứng có chóp nhọn, sau đó dừng lại ở một cánh cửa nhỏ quá nổi bật bên cạnh cổng chính của điện Kremli.
Trong đại sảnh vô cùng yên tĩnh, ngay cả Vladimir cũng vào căn phòng nhỏ bên hông phòng khách để gọi điện thoại.
Cố Niệm Chi không dám nhìn xung quanh, đang cân nhắc có nên lấy điện thoại ra chơi một lúc không thì chợt nghe thấy một tiếng cười to lanh lảnh của nữ truyền xuống từ lầu hai, kèm theo một tràng tiếng Nga liến thoắng như rang đậu.
Cố Niệm Chi không hiểu tiếng Nga, nhưng nghe thấy giọng nữ ấy trong lòng vẫn hơi râm ran.
Cố Niệm Chi cũng theo theo sát Hoắc Thiệu Hằng.
Sau cánh cửa kia chính là một lối đi hẹp được lát đá ngũ sắc.
Hai bên lối đi là vườn hoa vô cùng diễm lệ, được tu chỉnh rất thanh nhã bắt mắt.
Dù sao cũng là Phó lãnh đạo của KBG, nếu đầu óc không dễ dùng thì không thể trèo lên được vị trí này.
Thấy Hoắc Thiệu Hằng tuy vẫn còn trẻ nhưng lại rất bình tĩnh ung dung, anh ta lại càng cảm thấy nể phục, đưa tay về phía trước nói:
Xin mời.
Hoắc Thiệu Hằng khẽ gật đầu, theo anh ta đi vào bên trong cánh cửa nhỏ.
Vâng ạ! Có việc gì chúng cháu sẽ liên hệ với chú sau nhé.
Cố Niệm Chi vẫy tay với ông:
Cháu vừa kết bạn với chú trên Wechat đấy, 9chú accept cháu với nhé! Cháu sẽ vào trang cá nhân của chú thả like cho chú!
Sau khi lưu số điện thoại của hai người họ vào danh bạ,6 Cố Niệm Chi phát hiện cả hai đều có nick Wechat, vì vậy lập tức gửi lời mời kết bạn cho bọn họ.
Kết bạn qua Wechat dễ dàng hơn nhiều5 so với QQ, chỉ cần có số điện thoại của nhau là có thể thêm bạn bè.
Có điều lúc này, khi chứng thực được suy đoán của mình qua lời của Vladimir, trong lòng anh vẫn có cảm giác nôn nao.
Tất nhiên, bề ngoài anh vẫn tỏ ra ung dung bình tĩnh, ngay cả ánh mắt cũng được kiểm soát rất tốt, không thể nhìn ra bất kỳ xao động nào.
Tuy trông Vladimir rất tùy tiện nhưng thật ra bên ngoài vẻ thô kệch là sự sắc bén, hơn nữa anh ta lại quen dùng dáng vẻ này để khiến người ta buông lỏng cảnh giác.
Canh phòng bên trong tòa nhà Tổng thống càng trở nên nghiêm ngặt.
Sau khi vào trong, Cố Niệm Chi được một nữ quân nhân người Nga dẫn vào khu tiếp khách, ngồi xuống ghế sofa.
Vladimir đang gọi điện cho thư ký Tổng thống để sắp xếp cho Hoắc Thiệu Hằng vào gặp ông.
Âm thanh kia càng ngày càng gần, có vẻ như đã đi từ trên lầu xuống, thoáng thấy ánh mắt của nữ binh sĩ người Nga dẫn cô vào đây đã chuyển tới chỗ cầu thang, Cố Niệm Chi cũng vội quay đầu sang nhìn.
Cô lập tức nhìn thấy một cô gái trẻ người Nga dáng dấp đầy đặn, vóc người không quá cao đang bước xuống từ lầu hai.
Dáng đi của cô ta rất thướt tha, thoạt nhìn có vẻ có nền tảng vũ đạo rất tốt, cổ ngẩng lên 45 độ, cứ như lúc bước xuống lầu cô ta cũng không quên giữ dáng vậy.
Đương nhiên, đa số vẫn cần đối phương chấp nhận lời mời. Chú tài xế vội vàng nhấn đồng ý, quan hệ của hai người lại càng trở nên thân thiết hơn.
Nghe vậy, Phó lãnh đạo KBG Vladimir âm thầm nhìn điện thoại của mình, thấy Cố Niệm Chi cũng add friend mình thì lập tức nở nụ cười, nhấn chấp nhận.
Hoắc Thiệu Hằng tỉnh bơ liếc nhìn tài khoản Wechat của Vladimir, nhưng anh ta lại lập tức phát hiện, úp điện thoại lại cất vào túi áo, cười nói:
Tôi có thể kết bạn với Cereus, nhưng không thể kết bạn với anh được.
Hiện tại đang là mùa đẹp nhất trong năm tại thành phố Moscow, trăm hoa đua nở, gió mát bướm lượn.
Cố Niệm Chi vẫn luôn cúi đầu, đôi mắt vô thức bị hấp dẫn bởi hoa văn trên đá ngũ sắc lát đường. Có điều chỉ nhìn hoa văn kia được một lúc, cô đã cảm thấy hoa mắt, vội vàng dời mắt đi.
Hoắc Thiệu Hằng vẫn luôn nhìn thẳng, theo Vladimir bước tới tòa nhà Tổng thống.
Trước cửa có lính cảnh vệ được trang bị đầy đủ súng ống.
Vladimir vừa bước tới, đội lính cảnh vệ lập tức đứng nghiêm, giơ tay phải lên chào anh ta, lớn tiếng hô:
Nghiêm! Cúi chào!
Vladimir gật đầu, dẫn Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi bước vào cửa lớn tòa nhà.
Cô ta rẽ vào chỗ gấp khúc, dừng lại nói vọng lên lầu một câu, sau đó trên lầu có một người đàn ông đáp lại một câu.
Cô gái này lập tức vẫy tay, phát ra một tiếng cười như chuông bạc, tiếp đó mới quay đầu lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.