Chương 2170: Cho anh một sự bất ngờ
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1135 chữ
- 2022-02-19 05:07:06
Tiếng hoan hô vang vọng chân trời.
Khoảnh khắc này mọi người đều tạm quên đi khoảng cách quốc gia. Mọi người đều 8chỉ biểu đạt sự sùng kính đối với anh hùng, vui sướng và khâm phục trước năng lực cực hạn của con người.
Cố Niệm Chi:
Nói chính xác ra thì tôi còn chưa tới 20.
Ông chú tài xế mím môi rồi đấm mạnh vào ngực mình, tru lên như người vượn:
Không sống nổi nữa! Không sống nổi nữa! Tuổi bằng một nửa mình mà bằng cấp cao gấp mười lần mình!
Vladimir không ngẩng đầu lên chỉ đáp:
Đang trả lời bình luận ở Weixin với Cereus. Ông đừng phá rối.
Anh bị dở hơi à?
Ông chú tài xế ấn loa ầm ĩ:
Cereus đang đứng ngay bên cạnh anh, anh không nói chuyện luôn đi mà còn bình luận qua lại trên Weixin à?
Cố Niệm Chi không nhịn nổi, bật cười thành tiếng.
Vladimir:
…
Vladimir lập tức trả lời.
[Vladimir – KGB số hai]: Bao giờ cô kết hôn? Đến lúc đó nhất định phải mời tôi đến dự đám cưới đấy!
Từ góc độ Vladimir chụp, nét mặt Cố Niệm Chi nghiêm túc, ánh mắt gần như dính ở trên người Hoắc Thiệu Hằng.
Cố Niệm Chi mím môi cười.
Đúng là bó tay với ông ta.
Có người cấp dưới ngớ ngẩn như vậy đúng là tổn thọ!
Ông ta mất tự nhiên ho mấy tiếng, cố gắng nói thật nghiêm túc:
Được rồi, nói chuyện tuổi tác trước mặt phụ nữ là hành vi không lễ phép. Vladimir, chúng ta dừng chủ đề mất hứng này ở đây thôi.
Rõ ràng là ông ta nhắc tới trước nhưng giờ lại đẩy tội cho Vladimir.
Rồi cô hỏi tài xế:
Thế rốt cuộc chú bao nhiêu tuổi thế?
Thiếu nữ chưa đến 20 sẽ chẳng ngại nói chuyện tuổi tác. Người để ý toàn là phụ nữ đã quá 30. Còn đàn ông mà để ý chuyện tuổi tác ít cũng phải hơn 40.
Vladimir tức đến nỗi không nói nổi thành lời.
Cố Niệm Chi đứng bên cạnh cười vui vẻ, khuyên Vladimir:
Tôi không ngại đâu, không sao cả. Hai người cứ nói đi.
Cố Niệm Chi xoa mặt, tiếc nuối lắc đầu:
Tôi còn đang choáng váng, vừa rồi suýt nữa thì nôn r5a. Tôi phải về nghỉ ngơi đã, mai lại đi chơi sau nhé?
Nói rồi cô lại bảo:
Tôi còn chưa thể uống rượu, tôi chưa đủ 22 tuổi.
Gì cơ?
Ông chú tài xế nhảy dựng lên:
Cô còn chưa đủ 22 tuổi á? Không phải cô tốt nghiệp nghiên cứu sinh rồi à?
Vladimir đứng bên cười mỉa:
Chỉ bằng nửa thôi à? Ông có biết tính không đấy? Ông chỉ có 40 tuổi thôi á? Có thấy xấu hổ không vậy?
Tiếng tru tréo của ông chú tài xế im bặt như bị ai bóp cổ.
Ảnh đính kèm là Cố Niệm Chi nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng trong cabin.
Nhưng trong bức ảnh ấy, bảng điều khiển trước mặt Hoắc Thiệu Hằng đã bị làm mờ, chỉ còn gò má xinh xắn của Cố Niệm Chi là rõ ràng.
Cố Niệm3 Chi đứng giữa hai người KGB, mặt đầy vinh hạnh như có chung niềm vinh dự:
Đây chính là Hoắc thiếu nhà tôi đó, quá giỏi9!
Hai người kia nhìn nhau, càng thêm hòa nhã với Cố Niệm Chi:
Cereus, hôm nay vui vẻ thế này, chúng ta cùng đi6 uống một ly nhé?
Dựa vào ba người họ, việc phục hồi lại bức ảnh bị làm mờ là điều quá đơn giản…
Cố Niệm Chi bấm vào bức ảnh, vui vẻ lưu về điện thoại, sau đó bấm like cho bài viết và bình luận:
Ngài Vladimir khen nhầm rồi. Cảm ơn món quà của anh, tôi rất thích!
Vladimir thẹn quá hóa giận, vứt luôn điện thoại vào trong túi, trợn mắt nhìn ông chú tài xế:
Ông đợi đấy! Tôi sẽ tống ông đến Siberia đào đất đen!
Anh định lấy việc công báo thù tư đấy à?
Ông chú tài xế cũng nổi giận. Bị xỏ xiên mãi, có là Bồ Tát cũng không hiền nổi.
Tấm hình này chụp rất đúng lúc. Tuy bảng điều khiển đã bị làm mờ nhưng chắc chắn Vladimir không biết rằng cô là cao thủ máy tính…
Nếu cô không phục hồi được thì còn có Hoắc Thiệu Hằng và Triệu Lương Trạch.
Tôi lấy việc công báo thù tư lúc nào? Ông đang bất kính với cấp trên đấy!
Vladimir gõ cửa kính:
Có cấp dưới nào nói chuyện với cấp trên như ông không?
Anh đang ghen tị với tôi!
Ông chú tài xế sa sầm mặt:
Anh ghen tị tôi được mọi người thích hơn anh!
Cố Niệm Chi vội vàng lấy điện thoại của mình ra, phát hiện trên trang cá nhân có thêm một chấm đỏ. Mở ra xem mới thấy bên dưới cái tên
Vladimir – KGB số hai
mà cô đặt cho Vladimir đã có thêm một bài viết mới.
[Vladimir – KGB số hai]: Hôm nay được ngồi trên chiếc Tu-160 mạo hiểm nhất từ trước tới nay, còn trông thấy cả nàng tiên Cereus đáng yêu nhất trần đời. Vui vẻ.jpg.
Ông chú tài xế nhìn quanh, không trả lời câu hỏi của Cố Niệm Chi mà lẩm bẩm gì đó rồi nói:
Tôi đi lái xe tới đưa hai người về khách sạn đây.
Nói rồi ông ta chạy vụt đi.
Vladimir rất hài lòng với Cố Niệm Chi, cúi đầu lấy điện thoại ra đăng một bài viết trên trang cá nhân rồi đẩy tay cô:
Vào like đi.
Lần này Vladimir không mắng mà còn hùa theo ông ta:
Mắt tôi mù lâu rồi!
Sau đó anh ta lững thững đeo cặp kính râm lên.
Nụ hôn này của Hoắc Thiệu Hằng vừa dài vừa mãnh liệt như thể muốn gửi gắm hết sự xúc động của mình.
Thôi bỏ đi.
Thấy Hoắc Thiệu Hằng đi tới, Vladimir không tranh cãi với tài xế nữa. Mấy người cùng lên xe về khách sạn.
Hoắc Thiệu Hằng vẫn chưa hết phấn khích, gương mặt đẹp trai mang theo sự phấn chấn và khí phách khó nói nên lời. Tuy vẫn bình tĩnh như thường ngày nhưng lên xe, nhìn thấy Cố Niệm Chi đang mỉm cười, anh vẫn không kìm nén được cảm xúc, ôm chầm lấy và hôn cô.
A a a… Mắt chó của tôi mù thật rồi!
Thấy cảnh ấy qua gương chiếu hậu, ông chú tài xế lại hét ầm lên một lần nữa.
Cố Niệm Chi nhìn Vladimir đứng ngay bên cạnh với vẻ mặt khó diễn tả.
Chẳng mấy chốc ông chú tài xế đã lái xe Jeep đến bên cạnh, bấm loa:
Hai người đang làm gì đấy? Lên xe đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.