Chương 2198: Quét sạch khỏi cửa
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1190 chữ
- 2022-02-19 05:07:06
Cố Niệm Chi:
...
Ái chà, kích động một cái là quên mất Tống Cẩm Ninh đang ở Tungus Siberia nước Nga, chứ không ở Sở Vật lý năng lượng cao t8ại Đế Đô.
Ha ha...
Hoắc Quan Thần bật cười:
Ba là ba đẻ của con, nhưng con vẫn còn mẹ đẻ. Vì ba mà bao nhiêu năm nay con đã giấu bao nhiêu chuyện với nhà họ Tạ, ba đừng tưởng trước đây con không nói nghĩa là con không biết.
Nghe nhắc đến nhà họ Tạ, Hoắc Học Nông rùng mình, không dám tiếp tục lôi vị trí ba đẻ ra nói chuyện với Hoắc Quan Thần nữa.
Lời nói này đã rất nặng rồi, Hoắc Học Nông thẹn quá hóa giận, mặt đỏ bừng bừng rồi dần chuyển thành tím.
La Gia Lan vội đỡ cánh tay ông ta, lo lắng nói:
Ông nội, có phải ông thấy khó chịu ở đâu không? Chúng ta về phòng nghỉ ngơi, gọi điện cho bác sĩ đến kiểm tra được không ạ?
Ba cô à? Ba cô chẳng liên quan gì đến tôi cả.
Trước giờ Hoắc Quan Thần đúng là rất cưng chiều La Gia Lan, vì ông nghĩ cô ta là đứa con duy nhất của người anh trai đã mất. Ông yêu thương cô ta là vì muốn hoàn thành nghĩa vụ với anh trai.
Cũng vì vụ kiện năm ngoái nên ông ta mới biết, hóa ra La Gia Lan mà ông ta yêu thương bao nhiêu năm nay hoàn toàn không phải con gái của anh trai mình.
Hoắc Học Nông yếu ớt gật đầu, nhắm mắt lại.
Nhưng Hoắc Quan Thần đã ngăn lại:
La Gia Lan, cô không còn là người nhà họ Hoắc nữa, hơn nữa cô còn vướng vụ kiện tụng với vợ cũ của tôi, cô ở đây không tiện. Mời cô lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà tôi.
Ông ta nhìn đi chỗ khác, lắp bắp:
Giấu... giấu cái gì mà giấu? Tôi đã nói với nhà họ Tạ rồi, tôi có lỗi với mẹ anh, họ còn muốn thế nào nữa?
Chỉ đơn giản xin lỗi thế thôi ư?
Hoắc Quan Thần hừ một tiếng, nhưng La Gia Lan ở bên cạnh đang dỏng tai nghe ngóng, Hoắc Quan Thần không muốn cho cô ta biết chuyện nên không tiếp tục chủ đề này nữa, chỉ nói:
Con không biết họ muốn thế nào, nhưng con biết các cậu vẫn còn sống, các cậu thân với mẹ nhất, năm đó khi mẹ mất đi các cậu đã tức giận đến đổ bệnh, điều này ba không phải không biết.
Nếu nói đến món nợ với Tống Cẩm Ninh và Hoắc Quan Nguyên, Hoắc Quan Thần còn có thể nuốt giận vào trong, nhưng La Gia Lan dám ngấp nghé con trai ông, ý đồ dồn con trai ông vào chỗ bất lợi thì ông tuyệt đối không thể nhịn được.
Đến tuổi Hoắc Quan Thần, tình yêu nào cũng chẳng bằng tình cha con.
Cô nói từ khi ra đời cô đã là người nhà họ Hoắc, cũng coi mình như người nhà họ Hoắc, nhưng cô lại nảy ra ý muốn lấy anh họ mình?! Cô nói cho tôi nghe xem cô đã coi mình là người nhà họ Hoắc như thế nào? Còn giữ cô lại à? Giữ cô lại chờ đến khi nhà cửa xào xáo, bị cô hại đến mức ba con trở mặt, vợ con ly tán à?
Hoắc Quan Thần rất ít khi nói những lời nghiệt ngã, nhưng mọi hành động của La Gia Lan đều đã chạm đến giới hạn của ông.
Hoắc Học Nông:
...
Con vẫn giữ câu nói ấy, ba đã về hưu rồi thì nên ở nhà tận hưởng tuổi già, không ai cãi cọ với ba.
Hoắc Quan Thần lạnh lùng nói:
Nhưng nếu ba muốn lấy vai trò phụ huynh trong nhà để nhúng tay vào quản cái nọ cái kia, thì ba nên nghĩ xem mình có xứng đáng không đã.
Ở nhà của ông, ăn cơm của ông, tiêu tiền của ông, ngược đãi vợ ông lại còn muốn lấy con trai ông, ha ha, cô ta coi ông là thứ ngu ngốc đến đâu chứ?
La Gia Lan không ngờ Hoắc Quan Thần vốn yêu quý chiều chuộng cô ta lại trở mặt như thế. Cô ta không nén được, nước mắt bất giác tuôn ra, nghẹn ngào nói:
Chú ơi, chú đối xử với cháu như thế, không sợ ba cháu trên trời có linh thiêng đang dõi theo chú ư?
Trong khuôn viên nhà họ Hoắc tại khu tập thể Bộ Quố3c phòng ở Đế quốc Hoa Hạ, Hoắc Quan Thần lạnh lùng nhìn Hoắc Học Nông đang sắp ngất, thẳng thừng nói:
Nếu ba còn can dự vào chuyện của Thiệu Hằng t9hì con sẽ không nhẹ tay nữa đâu.
Hoắc Học Nông vừa bị Tống Cẩm Ninh nhắc lại chuyện y tá trưởng Chương, đang tức đến điên người. Ông ta gõ 6mạnh chiếc gậy chống xuống sàn nhà, tức giận nói:
Anh sẽ không nhẹ tay à? Anh định thế nào?! Tôi là ba đẻ ra anh đấy! Anh đối phó với ba đẻ mình, s5au này còn muốn có tương lai gì nữa không?! Tôi thấy cái chức Chủ nhiệm chính trị của anh sớm muộn gì cũng bị người ta dìm xuống!
La Gia Lan nhìn Hoắc Quan Thần với vẻ mặt phức tạp, hỏi lại một lần nữa:
Chú thực sự muốn tuyệt tình như thế sao? Cháu đã ở cái nhà này hơn hai mươi năm, từ khi ra đời cháu đã là người nhà họ Hoắc, chú thực sự muốn đuổi cháu đi sao?
Lời nói này của cô ta càng khiến Hoắc Quan Thần buồn nôn.
Cố Niệm Chi vội gửi một loạt biểu cảm
Vui vẻ.jpg
cho bà.
...
Lúc này La Gia Lan mới phản ứng lại được, để có thể thuận lợi gả cho Hoắc Thiệu Hằng, cô ta đã tự ý chủ động dời hộ khẩu của mình ra khỏi nhà của Hoắc Quan Thần, lại đổi cả họ tên thành La Gia Lan, lấy theo họ mẹ.
Cô ta tưởng chỉ cần như thế là đã quét sạch những chướng ngại vật khách quan trên đường kết hôn với Hoắc Thiệu Hằng, nhưng phản ứng của Hoắc Quan Thần hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của cô ta.
Hơn nữa ông đã mất Tống Cẩm Ninh, chẳng lẽ còn phải mất nốt Hoắc Thiệu Hằng?
La Gia Lan bị Hoắc Quan Thần nói cho không còn biết đối đáp sao, cô ta òa lên khóc, nói:
Như thế này chẳng phải chú đang chèn ép cháu sao? Cháu nói cháu là người nhà họ Hoắc, ý là trong tâm cháu luôn coi mình là người nhà họ Hoắc, nhưng cháu với Thiệu Hằng không có quan hệ huyết thống, tại sao cháu không được lấy anh ấy? Nếu ba cháu còn sống, chắc chắn ba cháu sẽ đồng ý! Chú đang bắt nạt cháu vì cháu không có ba có mẹ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.