Chương 2214: Lì xì có độc!
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 552 chữ
- 2022-02-20 03:20:07
Giọng điệu tương đối lạnh lùng, nụ cười khẽ để lộ cảm giác kỳ lạ như đang chửi
mẹ kiếp
ấy.
Cố Niệm Chi nghẹn lời.
Cô đưa điện thoại cho Hoắc Thiệu Hằng xem, nhỏ giọng nói:
Có cần phải qua đó không ạ?
Hoắc Thiệu Hằng nghĩ ngợi một hồi3:
Đi.
Những thành viên mafia kia dường như không dám đối nghịch với KGB. Đi theo hai người đó hẳn là sẽ an tâm hơn.
9
Hai người ra khỏi rừng bạch dương thẳng hướng về phía trạm xăng bên kia.
Cereus! Mọi người không sao! May quá!
Chú t6ài xế đang ngồi xổm dưới đất thay lốp xe, ngẩng đầu nhìn thấy bọn họ đi tới đây thì lập tức bật cười.
Vladimir mất kiên nh5ẫn đạp ông ta một cái, gằn giọng nói:
Thay lốp xe đi! Muốn gọi kẻ địch tới đây nữa hả mà lớn tiếng thế?
Cố Niệm Chi gật đầu:
Ông đừng vội, có gì cần tôi giúp không ạ?
Vừa nói cô vừa ngồi xuống bên cạnh chú tài xế.
Không cần, không cần đâu, thay lốp xe là chuyện nhỏ thôi ấy mà.
Chú tài xế quay đầu lại liếc mắt nhìn thấy hai người Hoắc Thiệu Hằng và Vladimir đứng cách đó khá xa, biểu cảm hai người họ đều thản nhiên không biết là đang nói chuyện gì, bèn nhỏ giọng nói với Cố Niệm Chi ngồi bên cạnh:
Cereus này, chúng tôi đã yêu cầu tổng bộ chi viện rồi. Có lẽ phân tổ tác chiến của Vladimir cũng sắp tới đây...
Cố Niệm Chi im lặng.
Hoắc Thiệu Hằng và Vladimir đứng sóng vai và trao đổi thông tin với nhau.
Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh nói:
Tra ra được là mafia ở đâu chưa?
Đâu nhanh như vậy chứ?
Vladimir bĩu môi. Anh ta nghịch khẩu súng lục trong tay, kéo dài giọng trịch thượng:
Chuyện này không thể vội được...
Chú tài xế vội vàng nhỏ giọng, nở nụ cười tươi rói với Hoắc Thiệu Hằng và Cố Niệm Chi, sau đó cúi đầu thở hộc hộc vội vã thay bánh xe.
Cố Niệm Chi rất cảm kích bước tới đó, nói:
Ivan ơi, ngày hôm qua cảm ơn ông nhiều lắm! Ông đã nhìn thấy lì xì tôi gửi riêng cho ông chưa?
Có lì xì hả? Còn là lì xì riêng ư?!
Chú tài xế vừa mừng vừa ngạc nhiên:
Cô đợi tôi thay lốp xe xong rồi xem! Không thể ở lại nơi này lâu được.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn anh ta:
Thì ra đây chính là hiệu suất của KGB, thật đúng là trăm nghe không bằng một thấy.
Vladimir biết Hoắc Thiệu Hằng đang cố ý khích nên nhìn anh với vẻ xem thường:
Chẳng còn cách nào cả, trong Cục nhiều người ít việc cho nên mới thế.
Ha ha...
Hoắc Thiệu Hằng cười một tiếng:
Anh đang nghĩ bọn họ thật sự không dám xuống tay với anh ư?
Đương nhiên không phải, cậu có hiểu nhầm gì về mafia Nga à? Chúng tôi làm từ thiện chắc?
Vladimir quay đầu qua, chỉ vào ông chú đang ngồi thay lốp xe dưới đất:
Tối hôm qua ông ấy suýt chút nữa bị mấy con chó của người ta cắn phế luôn rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.