Chương 2277: Vảy ngược của cố niệm chi
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 683 chữ
- 2022-02-20 03:25:35
Cố Niệm Chi:
!!!
Cô ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn anh, thấp giọng lẩm bẩm:
Giáo sư Hà! Bây giờ không phải là lúc để đùa giỡn nh8ư vậy!
Nếu như anh nói thêm câu nào nữa tương tự như vậy thì Cố Niệm Chi bảo đảm sẽ lập tức đứng dậy rời đi.
Nơi này làm cô thấy ấm áp thoải mái, giống như quay về nhà mình vậy.
Cảm xúc của Cố Niệm Chi bình tĩnh lại, cẩn thận rửa mặt, lau qua loa một lớp kem dưỡng da rồi đi ra.
Suy cho cùng vẫn còn trẻ tuổi, hai gò má trắng nõn như lòng trắng trứng không cần bất cứ loại mỹ phẩm nào tô điểm, tự nhiên cũng mang theo sắc màu động lòng người.
Trên tường gắn một giá đỡ nhỏ bằng gỗ lim, bên trên có bày sữa rửa mặt, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, còn có kem dưỡng da mặt và kem dưỡng da tay.
Cố Niệm Chi vừa nhìn đã phát hiện ra những thứ này đều là những nhãn hiệu mình quen sử dụng...
Cảm giác xa lạ mới vừa rồi lập tức biến mất.
Hà Chi Sơ gật đầu, nhàn nhã nói:
Lầu một có hai nhà vệ sinh, mỗi căn phòng khách và phòng ngủ chính ở trên lầu hai đều có nhà vệ sinh, phòng trò chơi ở lầu ba có một nhà vệ sinh, em muốn dùng cái nào?
Trán Cố Niệm Chi hiện ra ba vạch đen.
Người này khoe khoang đến nghiện luôn rồi à?
Chuyện như vậy mà cũng đáng để khóc lóc.
Hà Chi Sơ hờ hững trách cô:
Sau này muốn khóc thì cứ đến chỗ của tôi mà khóc. Nếu như khóc trước mặt người ngoài, làm tôi mất mặt, xem tôi có đánh gãy chân của em không.
Mặc dù nói lời hung dữ nhưng giọng điệu lại cưng chiều thân thiết, giống như sự thân thiết tự nhiên của anh trai lớn đối với em gái nhỏ.
Cố Niệm Chi vô cùng thích cái cảm giác thân thiết này. Cô nhẹ nhàng nhích về phía của Hà Chi Sơ thêm một chút, thì thầm nói:
Giáo sư Hà, sau này không thế nữa, em sẽ không khóc nữa đâu.
Hà Chi Sơ 3nhếch môi lên, nở nụ cười cực kỳ nhạt nhòa:
Cảm thấy khá hơn một chút chưa? Có câu nói như thế nào ấy nhỉ? Người đàn ông mình đã chọn, 9có khóc cũng phải gả cho anh ta - là để chỉ dáng vẻ bây giờ của em đó.
Cuối cùng Cố Niệm Chi cũng bị chọc cười, trong mắt còn l6oáng nước mắt, thế nhưng ý cười đã lấp lánh trong dòng nước mắt ấy.
Giáo sư Hà, thầy cũng lên mạng xem mấy cái truyện cười này 5à?
Cố Niệm Chi cầm khăn giấy lau sạch nước mắt, vẫn cảm thấy không thoải mái:
Giáo sư Hà, em có thể mượn nhà vệ sinh của thầy rửa mặt được không?
Hà Chi Sơ vẫn ngồi ở vị trí lúc nãy, tư thế vẫn không hề thay đổi. Một tay chống lên đầu, một tay đặt trên lưng tựa ghế sofa.
Anh ngoắc ngoắc tay với Cố Niệm Chi:
Qua đây ngồi.
Cố Niệm Chi ngồi xuống một đầu khác của ghế sofa.
Cố Niệm Chi đứng dậy:
Vậy em đến nhà vệ sinh gần nhất.
Cô đi tới nhà vệ sinh gần phòng khách ở lầu một.
Đẩy cửa đi vào, cô thấy bài trí ở chỗ này vô cùng lịch sự tao nhã, trên bệ rửa mặt bằng đá cẩm thạch có bày một lọ hoa chim công màu xanh lam cổ dài eo nhỏ, có một nhánh hoa lan cắm nghiêng trong bình.
Em nói câu này chính bản thân em có tin không?
Hà Chi Sơ cười mỉa, chỉ chỉ vào một hộp khăn giấy bị Cố Niệm Chi dùng hết phân nửa kia.
Bản thân em thì không tin
Cố Niệm Chi mỉm cười, nghiêng đầu nói:
Nhưng vì sao Giáo sư Hà lại không tin?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.