Chương 2446: Con không đau lòng nhưng mẹ đau lòng
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 815 chữ
- 2022-02-21 03:26:00
Thủ trưởng, La Gia Lan tự nhận là biết tung tích của Cố Tường Văn, muốn lấy đó làm điều kiện để trao đổi với bà Tống, hủy bỏ đơn tố cáo cô ta.
Hoắc Thiệu Hằng khẽ gật đầu:
Tôi biết rồi, tiếp tục giám sát.
Sau khi nhân viên kia đi, anh gọi điện thoại lại cho mẹ nhưng máy lại 3bận.
Niệm Chi, lúc nãy La Gia Lan gọi điện9 thoại cho mẹ, nói...
Cố Niệm Chi vừa nghe vậy liền nói:
La Gia Lan? Có phải cô ta bàn điều kiện với chúng ta, dùng tung tích của ba con 6đổi lấy chuyện hủy bỏ đơn tố cáo cô ta không?
Tống Cẩm Ninh nghe điện thoại của Hoắc Thiệu Hằng, nói:
Thiệu Hằng, mẹ nói này, lúc nãy La Gia Lan gọi điện thoại cho mẹ nói rất nhiều thứ kì lạ. Cô ta còn gửi cho mẹ bản nháp cả một bài báo cáo học thuật, khá tương tự với thực nghiệm mà bên mẹ đang làm bây giờ, có thể nói là cùng phạm trù. Nhưng mà mẹ đã xóa nó đi rồi, vì nó không phải là báo cáo học thuật công khai.
Hoắc Thiệu Hằng day day huyệt thái dương, bất đắc dĩ nói:
Mẹ có thể không xem, nhưng có thể gửi cho con mà, xóa đi làm gì?
Được rồi ạ, mẹ làm việc đi.
Cô cúp điện thoại, tiếp tục vùi đầu vào phá giải mã code bảo vệ điện thoại của La Gia Lan.
Cô không tin mình không thể giải được loại hệ thống bảo vệ này.
...
Trong lòng con bé chắc cũng đau khổ lắm...
Tống Cẩm Ninh thấy rất rõ ràng Cố Niệm Chi rất khao khát có được tình thân, bà cũng muốn giúp cô đạt được điều đó.
Cố Niệm Chi im lặng một lúc lâu, kiềm chế tâm trạng nhộn nhạo của mình, cố gắng dùng lý trí nói:
Phân tích theo logic thì La Gia Lan không thể biết tung tích của ba con được.
Nhưng như lời mẹ nói, nếu không phải cô ta ăn nói lung tung mà thật sự biết thì chỉ có một khả năng, chính là kẻ đứng sau tìm được cô ta, để cô ta truyền lại lời này cho chúng ta.
Niệm Chi, con nói rất có lý, chúng ta phải bàn bạc lại cho kĩ. Nhưng chỉ cần có chút ít khả năng, chúng ta cũng không thể bỏ qua được.
Tống Cẩm Ninh an ủi cô mấy câu, điện thoại lại báo có cuộc gọi đến.
Bà vội nói:
Mẹ còn có việc, lát nữa sẽ gọi Thiệu Hằng qua để mọi người bàn bạc với nhau.
Tống Cẩm Ninh nghe xong, trong lòng vừa cảm động vừa khó chịu, nhỏ giọng nói:
Niệm Chi, thật ra cũng không phải không thể...
Bà Tống à, mẹ đừng nói vậy, thật sự không liên quan đến chuyện của mẹ đâu. Cô ta có biết ba con đang ở đâu hay không hoàn toàn không ảnh hưởng đến chuyện chúng ta tố cáo. Con nói muốn cô ta ngồi tù thì cô ta phải ngồi tù.
Cố Niệm Chi rất cương quyết.
Nhưng Tống Cẩm Ninh là nhà khoa học, luôn có thói quen liên tưởng đến các trường hợp khác nhau, sau đó nghiệm chứng từng bước.
Giống như lời của La Gia Lan, có thể là nói dối nhưng cũng có thể là nói thật.
Trước khi tiến hành nghiệm chứng xong, bọn họ không thể dùng suy đoán để loại bỏ được.
Thế là bà nói:
Nếu cô ta thật sự biết thì sao? Nếu ba con đang ở một chỗ nào đó chờ chúng ta đến cứu thì sao? Chúng ta ở đây kéo dài thêm một ngày, ông ấy sẽ phải chịu dằn vặt thêm một ngày, con nhẫn tâm ư?
...
Bởi vì trong lúc đợi Hoắc Thiệu Hằng, Tống Cẩm Ninh đã gọi cho Cố Niệm Chi.
Nếu thật sự như vậy thì tính chất của tất cả mọi chuyện đều đã thay đổi, chúng ta càng không thể chấp nhận điều kiện của cô ta được. Bởi vì nếu đồng ý thì cũng đồng nghĩa với việc chúng ta chui vào lưới của kẻ đứng sau kia.
Lúc cô nói những lời này, Tống Cẩm Ninh nghe ra được tiếng nghẹn ngào rất nhỏ.
Đúng vậy, sao con biết?
Tống Cẩm Ninh buồn bực:
Chẳng lẽ...
Dạ, cô ta gọi điện 5cho con trước, nói rằng biết ba con đang ở đâu, muốn dùng đó làm điều kiện để trao đổi với chúng ta. Đương nhiên là con từ chối rồi. Cô ta nói mơ hồ như vậy thì ai biết là thật hay giả chứ, con cũng chẳng muốn tốn sức đôi co với cô ta.
Đó là đầu mối đấy, sao có thể nói xóa là xóa vậy?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.