• 8,968

Chương 2458: Không phải là diễn kịch sao?


Tiêu Dạ đuổi theo, nhìn thấy Hoắc Thiệu Hằng đang che chở cho Cố Niệm Chi lên xe.

Cô vội chạy tới, đóng cửa xe rồi nói:
Cô Cố, cô muốn đi đ8âu?


Cố Niệm Chi nhìn Hoắc Thiệu Hằng:
Anh nói xem?

Tiêu Dạ lắc đầu, không thể nào.
Cô tin tưởng Hoắc Thiệu Hằng tuyệt đối, chắc chắn anh sẽ không lẫn lộn công tư, tùy tiện nói chuyện này như vậy.
...
Hoắc Thiệu Hằng biết rõ trong lòng cô đang có tính toán gì đó, nhưng anh vẫn cong môi, bàn tay lớn xoa lên đầu cô, sau đó kéo vào lòng mình, khẽ thở dài một hơi.
Trái tim đập thình thịch của anh mãi mới từ từ bĩnh tĩnh lại.
Vốn dĩ Cố Niệm Chi còn định nói chuyện về Tiêu Dạ với Hoắc Thiệu Hằng, nhưng mấy lần gợi chuyện đều bị anh hời hợt lơ đi.
Cửa kính ở ghế sau xe từ từ nâng lên, chắn ngang tầm mắt của Cố Niệm Chi.
Tim Tiêu Dạ như thót lại, không nghĩ ra được mình đã để lộ sơ hở ở chỗ nào.
Cô từng là nhân viên có thành tích tốt nhất trong số các học viên của họ, kỷ lục năm đó cô lập nên đến giờ chưa ai có thể phá được.
Phản ứng của Tiêu Dạ rất nhanh, cô tỏ vẻ mờ mịt:
Chưa,6 cô Cố muốn tới Nga à?


Tạm thời thì chưa nghĩ tới, có lẽ sau này em sẽ muốn.
Cố Niệm Chi tươi tỉnh, phất tay về phía cô ấy.
Sau 5khi Hoắc Thiệu Hằng ngồi lên vị trí ghế sau xe, anh bình tĩnh nói với Phạm Kiến:
Về trụ sở thôi.

Hoắc Thiệu Hằng ngồi xong xe, Cố Niệm Chi vẫn nghiêng đầu nhìn anh.
Anh bèn đưa mắt nhìn cô một thoáng:
Sao thế em? Sợ đến choáng váng rồi à?


Đâu có, chỉ là em thấy anh nên vui thôi.
Cố Niệm Chi ôm lấy cánh tay anh, miệng lưỡi ngọt như mật làm anh rất hài lòng.
Cô còn đang oán thầm Hoắc Thiệu Hằng thì bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình reo lên.
Cô vội nhấc máy, cười chào:
Giáo sư Hà ạ, có chuyện gì sao thầy?

Cuối cùng tầm mắt của Hoắc Thiệu Hằng cũng rời từ tờ báo sang.
Cô xem mấy tin tức hot trên mạng xã hội, trên đó đầy rẫy tin tức về chuyện nhà giam dành cho nữ ở Đế Đô bị tập kích.
Hà Chi Sơ biết vị trí của cô, lại thấy tin tức đó nên anh mới lo lắng.
Cố Niệm Chi vội đáp:
Giáo sư Hà, em đang ở trên xe của Hoắc thiếu... Vâng, em đã ra ngoài rồi... không có chuyện gì, không sao cả... nhưng La Gia Lan thì có chuyện, đợi em về nhà sẽ nói rõ với thầy.


Cô ấy là trợ lý riêng của em, không thể tới trụ sở được.
Hoắc Thiệu Hằng không hề biến sắc, cầm lấy tờ báo để bên ghế, mở ra đọc.
Cố Niệm Chi âm thầm liếc mắt.
Giả vờ à, cho anh giả vờ đấy.
Mặc dù Cố Niệm Chi thông minh nhưng không trải qua huấn luyện đặc biệt, chắc là không thể nhận ra chứ?
Đến cả KGB ở Nga còn không phát hiện ra, sao Cố Niệm Chi lại biết được?
Chẳng lẽ là do Hoắc thiếu nói?
Cố Niệm Chi càng cười vui vẻ hơn.
Hà Chi Sơ vô cùng lo lắng:
Niệm Chi à, em đang ở đâu vậy? Em không sao chứ?

Cố Niệm Chi giật mình, cô mở di động lên nhìn vị trí, thấy chấm nhỏ vị trí của Hà Chi Sơ đang nhanh chóng di chuyển đến dưới chân núi Yên.
Cô cảm thấy thực sự rất thần kỳ, rõ ràng là hai khuôn mặt hoàn toàn khác nhau, hai dáng người khác một trời một vực, nhưng lúc hành động lại khiến cô có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Khuôn mặt có thể lừa người khác, dáng người có thể ngụy trang, nhưng động tác thì không sao lừa được, đặc biệt là trong tình huống khẩn cấp vì mạng sống mà phải hành động theo bản năng thì lại càng không thể nào ngụy trang.
Cố Niệm Chi không nhịn được nói:
Hoắc thiếu à, chỗ em giờ nguy hiểm lắm mà, sao không để Tiêu Dạ tới trụ sở cùng chúng ta?


Về trụ sở.
Hoắc Thiệu Hằng nhìn Tiêu Dạ:
Cô về nhà của cô Cố đi. Nhớ cẩn t3hận đấy.

Tiêu Dạ nhìn Cố Niệm Chi qua lớp cửa sổ xe, cô hỏi:
Cô Cố, cô không sao chứ?

Cố Niệm Chi khép đôi mắt lại, đôi môi củ ấ9u cong cong trông rất thích, đột nhiên cô hỏi:
Tiêu Dạ, chị đã từng tới Nga chưa?

...

Hà Chi Sơ đang lái xe đến chân núi Yên, nghe Cố Niệm Chi nói cô đang ở trong xe của Hoắc Thiệu Hằng, anh nhìn lại vị trí của cô, đúng là cách nhà giam cho nữ Đế Đô càng lúc càng xa, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai tay anh nắm vô lăng, từ lối ra đường cao tốc, anh quay trở về thành phố.

Nếu Cố Niệm Chi ở bên Hoắc Thiệu Hằng thì chắc không còn nguy hiểm nữa.

...

Cố Niệm Chi theo Hoắc Thiệu Hằng về trụ sở tổng bộ của Cục tác chiến đặc biệt, đến buổi tối, Trần Liệt cũng mang báo cáo xét nghiệm ADN tới.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân.