Chương 2521: Chỗ nào cũng có vấn đề!
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 810 chữ
- 2022-02-21 03:37:16
Hoắc Thiệu Hằng nhìn thời gian, lập tức nhớ ra bọn họ từng nghiên cứu thời gian căn cứ quân sự bí mật ở hải ngoại của Nhật thành lập,8 ánh mắt hơi lóe lên:
Khu căn cứ quân sự bí mật ở hải ngoại của Nhật trùng hợp là thành lập sau khi ba em đỗ tàu ngầm dưới đó.
Tim Cố Niệm Chi giật thót:
Như vậy giải thích được tại sao lại có tàu ngầm đậu ở mũi Hảo Vọng đúng không?
Hoắc Thiệu 9Hằng xoa đầu cô:
Trẻ nhỏ dễ dạy.
Cố Niệm Chi đẩy tay anh ra, nắm tay anh nghịch, đáp lời:
Vậy nên đây cũng là nguyên nhân6 vì sao Nhật Bản lại tìm người bắt cóc chiếc máy bay kia, còn ép nó hạ cánh. Nhưng tại sao bọn họ không đưa thẳng máy bay tới căn cứ5 quân sự bí mật của Nhật nhỉ?
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn thấy khả năng thứ hai có tính khả thi hơn.
Cố Niệm Chi gấp máy tính, ngồi trầm ngâm một lúc rồi nói với Hoắc Thiệu Hằng:
Anh có thể nghĩ cách cho em gặp Cố Yên Nhiên một lần không? Giờ tìm được ba mẹ em rồi, em muốn xem cô ta nói thế nào. Hơn nữa, em vẫn còn thắc mắc.
Hoắc Thiệu Hằng:
Được, để anh sắp xếp.
Nếu ba em không tốt như thế, ông ấy không phải là Cố Tường Văn.
Hoắc Thiệu Hằng bình tĩnh nói.
Cố Niệm Chi chậm rãi gật đầu, hít một hơi thật sâu, lăn chuột xem tiếp.
Cô hỏi Hoắc Thiệu Hằng:
Hoắc thiếu, với chuyên môn của anh, trên con tàu ngầm kia có nhân viên công tác khác đúng không?
Bên bọn anh phỏng đoán, có rất nhiều lý do.
Hoắc Thiệu Hằng chọn mấy nguyên nhân quan trọng nhất ra nói:
Đầu tiên, là vì máy bay đó không phải là máy bay riêng của ba mẹ em, mà là máy bay hàng không dân dụng chở khách. Trên máy bay có mấy trăm con người, nếu đưa thẳng tới căn cứ quân sự bí mật của Nhật thì khả năng bị lộ rất cao. Chính phủ Nhật Bản không muốn đối đầu với cả thế giới, nên chắc chắn bọn họ không ngu tới nỗi đưa nguyên cái máy bay về căn cứ của mình.
Cố Niệm Chi bừng tỉnh:
Thế nên bọn họ mới tìm lính đánh thuê cướp máy bay, ép máy bay hạ cánh trên một hòn đảo nhỏ thuộc vùng biển gần mũi Hảo Vọng. Đồng thời, để đảm bảo kế hoạch tiến hành thuận lợi, bọn họ cũng sắp xếp nội gián trên máy bay, chính là bốn người kia, bám theo ba mẹ em không rời.
Cố Tường Văn không giống Hoắc Thiệu Hằng, là nhân viên đặc vụ được huấn luyện chuyên nghiệp một cách nghiêm khắc, chỉ cần liếc mắt là thấy lớp ngụy trang của đám
người qua đường
kia.
Hơn nữa, người tốt bụng là người dễ bị lừa nhất.
Hoắc Thiệu Hằng trầm ngâm:
Người Nhật Bản nghiên cứu ba em rất kỹ lưỡng. Bọn họ biết ông ấy tốt bụng nên chọn hai người già, hai thiếu niên, lại còn là người gốc Hoa Hạ. Em nghĩ xem, khi máy bay bị bắt cóc, có người xin ba em giúp đỡ, lại còn là người già và trẻ con, cùng chung dân tộc, ông ấy không giúp được ư?
Cảm xúc của Cố Niệm Chi tụt xuống:
Nếu ba em không tốt bụng như thế, có phải ông ấy sẽ tránh được tai kiếp này không?
Chẳng lẽ loại tàu ngầm này không cần nhân viên khác ư? Chỉ cần ba mẹ là xử lý được rồi?
Cố Niệm Chi buồn bực:
Hơn nữa, em cũng không tìm thấy bất kì dấu vết nào có liên quan tới Cereus II cả.
Do cô suy nghĩ nhiều thật ư? Hay là ba cô còn chưa kịp làm
Cereus II
đã bị hại?
Hoắc Thiệu Hằng gật đầu:
Tất nhiên rồi.
Đây cũng là manh mối mà bọn họ đang tra, không ngờ Cố Niệm Chi cũng đang điều tra về nó.
Thật ra đây chỉ là những phỏng đoán của bọn họ theo lẽ thường, chứ chưa tìm được bất kì dấu vết gì.
…
Ngày hôm sau, Hoắc Thiệu Hằng bảo Âm Thế Hùng làm thủ tục, còn anh đưa Cố Niệm Chi đi gặp Cố Yên Nhiên.
Cố Yên Nhiên là phạm nhân quan trọng, bị giam giữ trong một nơi bí mật nào đó trong Cục tác chiến đặc biệt.
Nơi này cách trụ sở khá xa, lái xe mất hai tiếng đồng hồ mới tới.
Vượt qua tầng tầng lớp lớp bảo vệ, Cố Niệm Chi và Hoắc Thiệu Hằng mới nhìn thấy Cố Yên Nhiên trong căn phòng nhỏ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.