Chương 2725: Lộ viễn, lộ cận
-
Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân
- Hàn Vũ Ký
- 1348 chữ
- 2022-02-22 03:35:24
Lộ Viễn thở dài nói với cô:
Luật sư Cố, mong cháu đừng trách. Đó là em họ của chú, Lộ Cận. Cậu… cậu ta không biết nói chuyện, nhưng tính 8tình tốt lắm. Nếu có chỗ nào đắc tội cháu, chú thay mặt cậu ta xin lỗi.
() Ở những chương trước vì chưa rõ tuổi của Lộ Viễn nê3n nhóm dịch để là
anh ta
, những chương này đã biết rõ rồi nên đổi thành
ông ta
, mong độc giả thông cảm.
…
Bước ra khỏi sân bay, một chiếc xe buýt đưa bọn họ tới khách sạn Four Seasons ở thành phố H.
Nước da cô vốn đã trắng, được màu xanh ngọc tôn lên càng trắng tới lóa mắt.
Đẩy cửa bước ra ngoài, đúng lúc cô thấy Lộ Cận đang đứng gần cửa.
Cố Niệm Chi nhìn thấy Lộ Cận đứng trước cửa cabin như cây gậy trúc, như thể nếu có ai lại gần, ông ta sẽ nhào lên cho một trận.
Cô đứng sau lưng ông ta, nhẹ nhàng ho khan một tiếng:
Ngài Lộ Cận?
Kim Đại Trạng kêu già rồi, muốn nằm ở phòng nghỉ một lúc.
Buổi tiệc diễn ra vào tối ngày mai, đa phần mọi người đều lên máy bay quay về thành phố C vào sáng ngày kia.
Khách sạn Four Seasons là một trong những khách sạn nằm trong khu trung tâm tài chính quốc tế ở thành phố H, cũng là khách sạn thần bí nhất ở đây.
Nó cao 45 tầng, có tổng cộng 399 gian phòng cho khách. Đa phần các phòng đều có tầm nhìn 180 độ.
Cố Niệm Chi đã chuẩn bị tâm lý sẵn. Tuy cô rất ngạc nhiên nhưng vẫn cười dịu dàng:
Chú thích đi đâu thì chúng ta đi đó. Đây là lần đầu tiên cháu tới thành phố H, chẳng quen biết chỗ nào. Có điều… cháu nghe nói chú là em họ Tổng giám đốc Lộ, lần này chắc cũng tới vì buổi tiệc của tập đoàn Lộ Thị nhỉ?
Lộ Cận ừ một tiếng, thấy Cố Niệm Chi có vẻ hứng thú với tập đoàn thì vội nói:
Tôi cũng là cổ đông của tập đoàn Lộ Thị.
Thế… khăn giấy tôi làm, cháu có dùng nữa không?
Ông ta vẫn cố chấp đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm khăn giấy của mình.
Cố Niệm Chi không nhịn được cười. Cô phát hiện ra người này tuy lớn rồi nhưng tính tình vẫn rất ngây thơ, có một nói một, có hai nói hai.
Biết là em họ Lộ Viễn9, Cố Niệm Chi mới yên tâm, thở dài nhẹ nhõm:
Tổng giám đốc Lộ không nói sớm, ban nãy ngại quá.
Không sao, không sao cả, cậu ta6 vốn thế mà.
Lộ Viễn cười xách vali giúp cô:
Cùng xuống thôi.
Bởi vậy, cô cũng thẳng thắn với ông ta, không hề quanh co lòng vòng như ban nãy:
Sản phẩm tốt như thế này tất nhiên phải dùng rồi. Chú mà không lấy tiền, cháu không dám dùng.
Cuối cùng Lộ Cận cũng hiểu ý cô, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ:
Hóa ra là vậy. Để tôi về cộng phí tổn với lợi nhuận lại, định cái giá là cháu sẽ dùng, đúng không?
Ông gật đầu, rồi lại lắc đầu:
Tôi tới tìm cháu đi ăn. Lúc nãy trên máy bay, cháu nói muốn mời tôi đi ăn cơm giảng hòa.
Ông lo lắng nhìn Cố Niệm Chi, có vẻ như sợ cô nuốt lời.
Cố Niệm Chi gật đầu:
Cháu đi xin lỗi ông ấy trước, vừa rồi cháu5 thất lễ quá.
Lộ Viễn mỉm cười nhìn cô chen lên cửa cabin
Được thôi, cháu nghe nói Long Cảnh Hiên ở tầng 4 khách sạn cũng ổn, chú có muốn qua đó ăn thử không?
Lộ Cận gật đầu liên tục:
Được, đi Long Cảnh Hiên trước, sau đó tôi mời cháu lên tầng 6 ăn đồ Pháp ở Caprice.
Cố Niệm Chi không ngờ, cửa thang máy vừa mở ra, cô đã nhìn thấy Bạch Sảng.
Nhìn Bạch Sảng có vẻ như cũng vừa mới hạ cánh không lâu, nhưng chắc đã chăm chút lại bản thân một chút, đang đứng nói chuyện với một người da trắng ở trước cửa Long Cảnh Hiên.
À, ra vậy.
Lộ Cận đảo mắt nhìn Cố Niệm Chi, thầm nghĩ: Cháu thì béo chỗ nào? Sao phải giảm béo?
Nhưng ông cũng từng thấy phụ nữ động một tí là đòi giảm béo, cho nên lý trí không hỏi câu nào, chỉ vui vẻ đi cùng cô vào thang máy xuống Long Cảnh Hiên ở tầng 4.
Lộ Cận có vẻ rất khẩn trương nhưng không muốn xụ mặt tiếp, cố nặn ra một nụ cười.
Nụ cười này nhìn còn khó coi hơn khóc, sau đó ông ta nói:
Được, xuống máy bay thì đi đâu ăn đây?
Người da trắng kia cao gầy, đeo gọng kính vàng, có vẻ rất nho nhã.
Cố Niệm Chi im lặng đứng ở một nơi cách bọn họ không xa.
Cố Niệm Chi không cảm thấy ngạc nhiên. Tập đoàn Lộ Thị nhìn tên cũng biết là một công ty gia đình.
Ôi trời, vậy chú chính là ông chủ của cháu rồi. Sau này mong để mắt nhiều hơn!
Cố Niệm Chi cúi người chào.
Lúc này, Cố Niệm Chi, Kim Đại Trạng và Tiểu Trương vẫn ở chung với nhau.
Cầm thẻ phòng khách sạn, Cố Niệm Chi đi theo đoàn người lên tầng tìm phòng.
Cô cười, bước tới hỏi:
Ngài Lộ Cận, chú cũng ở đây à?
Thấy Cố Niệm Chi đứng đó thì hai mắt Lộ Cận sáng lên.
Cố Niệm Chi gật đầu thật mạnh:
Mong là không đắt quá.
Không đắt, không đắt đâu, chỉ cần cháu chịu dùng.
Cuối cùng Lộ Cận cũng vui vẻ, khóe miệng cong cong, không cụp xuống nổi nữa.
Phòng cô ở tầng 36, cùng tầng với Kim Đại Trạng và Tiểu Trương.
Tiểu Trương có vẻ hớn hở đi thay đồ bơi, ra bể bơi khách sạn bơi lội.
Mới ăn một bữa mà đã lo luôn bữa sau rồi à?
Cố Niệm Chi đảo mắt, cười tủm tỉm:
Nhưng buổi tối cháu muốn giảm béo, ăn một bữa là đủ rồi, không muốn ăn đồ Pháp nữa.
Người đứng trước mặt cô run lên, quay đầu lại đột ngột thì thấy cô đang tủm tỉm cười:
Ngài Lộ Cận đúng không?
Cố Niệm Chi lại gần Lộ Cận đang khiếp sợ:
Ngài Lộ Cận, ban nãy cháu thất lễ quá. Làm chú giận là lỗi của cháu. Người rộng lượng như chú tha thứ cho cháu một lần nhé. Đến khi nào xuống máy bay, cháu mời chú ăn cơm được không?
Lộ Cần định nâng cô dậy, nhưng khi tay sắp chạm vào vai cô thì ông ta rụt về, cho tay ra cọ cọ sau lưng, vẻ mặt cũng thả lỏng hơn rất nhiều:
Tôi nhất định sẽ chăm sóc cháu, đừng khom lưng.
Nói xong, ông ta lại lo mình lỡ lời, nhìn Cố Niệm Chi đầy mong đợi rồi hỏi:
Cháu không giận tôi nữa chứ?
Khóe miệng Cố Niệm Chi giật giật, cô vội lắc đầu:
Không đâu, không đâu…
Cố Niệm Chi cũng muốn tranh thủ thời gian đi dạo quanh thành phố H một lượt. Trước khi đi cô đã tra qua, đồ ăn ở đây vô cùng nổi tiếng, cô muốn nếm thử.
Bỏ đồ đạc xuống, vào phòng tắm tắm rửa một lượt, Cố Niệm Chi thay một bộ váy dài mùa hè màu xanh ngọc làm bằng tơ tằm, tay áo phồng, trễ vai, để lộ đôi xương quai xanh xinh đẹp. Cô còn đeo thêm một chuỗi vòng cổ ngọc trai, thắt lưng to bằng bàn tay quấn quanh vòng eo mảnh khảnh, chân váy hình nụ hoa bó vừa khít.
Nhưng Bạch Sảng đã liếc thấy Cố Niệm Chi, vội quay đầu lại hỏi:
Cô Cố? Sao cô cũng ở đây, tới căn cơm à?
Cố Niệm Chi gật đầu:
Bọn tôi vào ở cùng tập đoàn Lộ Thị. Ngày mai tập đoàn bọn họ tổ chức buổi tiệc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.